Tùy theo chị Hồng rời đi, số Quốc Vương còn lại bị đoàn diệt cuối cùng đã xác định.
Điều này khiến nhóm người Dương Gian thở phào một hơi, bởi vì đám người còn sống của tổ chức Quốc Vương vẫn có đủ sức uy hiếp, nếu lại phát động đợt tập kích lần thứ hai thì bọn họ thật sự không chịu nổi, hiện tại loại tình huống này tuy rằng tổn thất rất lớn, nhưng ít nhất thế cục không có ác hóa đến mức không giải quyết được.
Dương Gian mang theo những đội trưởng sống sót vẫn còn sức xử lý sự kiện linh dị của thành phố Đại Hải.
Theo chị Hồng rời đi, tin về tổ chức Quốc Vương cũng dần truyền bá trong giới linh dị.
Trước tiên thu được tin tức là tổng bộ.
Tào Diên Hoa ở tổng bộ thức trắng đêm, hút thuốc, cau mày một người ngồi ở trong phòng làm việc yên lặng chờ đợi. Trên bàn làm việc trước mặt Tào Diên Hoa đặt mấy cái điện thoại, mỗi chiếc điện thoại reo chuông đều đại biểu cho một tin tức cực kỳ quan trọng truyền đến, tin tức hôm nay đặc biệt trọng yếu.
Cho nên Tào Diên Hoa không dám ngủ, tuy cực kỳ buồn ngủ nhưng hắn tát mạnh mình mấy cái, cố giữ tỉnh táo.
"Giới linh dị chiến đấu sẽ không liên tục thời gian dài, chạm mặt liền đánh, trong vòng mấy phút sẽ phân ra thắng thua, quyết định sống chết, dựa theo tình huống bình thường thì tối đa nửa tiếng nữa sẽ có tin tức trọng yếu truyền đến. Ta muốn biết kết quả của trận chiến tranh này như thế nào, là chúng ta thắng hay tổ chức Quốc Vương thắng.”
Trong lòng Tào Diên Hoa vừa giãy giụa mà lại thấp thỏm, ngón tay kẹp điếu thuốc đôi khi run nhẹ.
Bởi vì cuộc chiến của mười mấy hai mươi người này có thể ảnh hưởng cách cục của toàn thế giới, dính líu đến sống chết của vô số người.
“Có Dương Gian ở, sẽ không thua trận.” Tào Diên Hoa khép mắt lại, trong đầu nhớ lại một người.
Đó là Vương Tiểu Minh, giáo sư Vương đã chết.
Tào Diên Hoa từng hỏi Vương Tiểu Minh tại sao lựa chọn Dương Gian làm đội trưởng chấp pháp, ngay lúc đó có rất nhiều người có tư cách này, Dương Gian không phải là lựa chọn tối ưu.
Khi ấy Vương Tiểu Minh nói thế này: Ta nhìn thấy một tương lai không xác định trên tấm giấy da người, có lẽ Dương Gian mới là người kết thúc tất cả điều này, nên ta muốn đánh cuộc một phen.
Vì thế Vương Tiểu Minh lựa chọn tin vào thông tin linh dị đó, cược hết vào Dương Gian.
Mà sự thực chứng minh, Vương Tiểu Minh đã chọn đúng.
Sau khi Dương Gian trở thành đội trưởng chấp pháp thì tổng bộ quả thực giải quyết rất nhiều nguy cơ, Tào Diên Hoa tin tưởng lần này cũng không ngoại lệ, dù có chuyện gì xảy ra thì hắn cực kỳ tin vào thực lực của Dương Gian, đây là nhân vật có thể xoay chuyển thế cục.
Reng reng reng!
Đang lúc Tào Diên Hoa suy nghĩ lung tung thì đột nhiên một chiếc điện thoại trên bàn làm việc reo chuông.
Tào Diên Hoa lập tức giật mình tỉnh lại, hắn đột nhiên mở mắt ra, cực kỳ nhanh chóng chộp lấy ống nghe:
"Ta là Tào Diên Hoa "
Rất nhanh, trong điện thoại truyền đến một giọng nói, đang báo cáo sự tình gì.
Tào Diên Hoa nghe rất nghiêm túc, trong phòng làm việc im phăng phắc, nhưng tùy theo thời gian trôi qua, chân mày khóa chặt dần giãn ra, trên mặt lộ nét vui sướng.
Qua một lúc sau, giọng nói trong điện thoại biến mất.
Tào Diên Hoa thế này mới cúp điện thoại, tiếp đó bỗng nhiên đập bàn đứng lên, trên mặt lộ ra vui sướng bất ngờ:
"Tốt, tốt, tốt! Quốc Vương của tổ chức Quốc Vương cơ hồ bị đoàn diệt, trận chiến tranh này là chúng ta thắng."
Giây phút này, hắn cảm thấy hưng phấn chưa từng có.
Bởi vì nó không đơn giản là chiến đấu trong giới linh dị, cũng quan hệ cách cục thế giới.
Đánh thắng trận chiến này thì giới linh dị trong toàn thế giới sẽ nghe theo tổng bộ Châu Á, bởi vì bọn họ còn có Dương Gian, có các đội trưởng khác, có một đám người ngự quỷ hàng đầu, mà những quốc gia khác thì không có, dù bên họ có vài cao thủ thì cũng rải rác không thành sức mạnh.
"Tương lai là của chúng ta!”
Tào Diên Hoa siết chặt nắm đấm, muốn trút ra kích động và vui sướng trong lòng mình, nhưng hắn không có làm như vậy.
Hắn rất nhanh tỉnh táo lại, đè vui sướng xuống.
Bởi vì hắn biết, để thắng trận chiến tranh này tổng bộ trả giá tương đương thảm trọng, chết quá nhiều đội trưởng, nhiều đến mức khiến hắn tan nát cõi lòng.
Lý Quân, Tào Dương, Lục Chí Văn, Châu Đăng, Lâm Bắc, còn có Trương Chuẩn đã chết lúc mở màn, tất cả đều là người ngự quỷ hàng đầu được sàn lọc kỹ càng, mỗi người đều có thể ổn định thế cục của một khu vực, hiện tại bởi vì một trận chiến đấu mà chết hết, trái tim của Tào phó bộ trưởng đang nhỏ máu.
May mà cuối cùng thắng, số lượng đội trưởng còn sống cũng nhiều, có thể ổn định thế cục sắp tới. Chờ ổn định thế cục thì tổng bộ có thể dồn sức bồi dưỡng người mới, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, chỗ trống mười hai vị đội trưởng sẽ nhanh chóng được lấp hết.
Nghĩ đến đây, Tào Diên Hoa cảm thấy áp lực trong lòng thoáng chốc giảm bớt nhiều.
Vượt qua ải này rồi tổng bộ mới xem như có một tương lai tươi sáng.