“Cũng chỉ có ngươi mới có thể sử dụng linh dị thể này để tập kích, nói là làm, thực sự khiến người ta ngưỡng mộ nha. Nếu phối hợp thêm Quỷ Vực để phong tỏa thì gần như không có người có thể đối đầu trực diện với ngươi, càng không cần nói đến việc còn nuôi thêm một con chó.” Người giấy Liễu Tam nhìn thấy liền chặc lưỡi.
Dương Gian nói: “Trên thực tế đội trưởng có khả năng đối kháng với ta có không ít quốc vương, điểm khác biệt duy nhất chính là bọn họ có thể đối kháng với ta bao lâu.”
Thân là một đội trưởng chấp pháp, hắn vẫn có sự tự tin này.
“Nếu ta ra tay với ngươi thì chắc không chịu nổi một phút.” Liễu Tam nói, hắn chưa từng quên trên trường thương của Dương Gian còn có một con dao chẻ củi đã rỉ, thứ đó cũng nguy hiểm như vật.
Hà Nguyệt Liên ở bên cạnh im lặng không nói gì.
Nàng kiêng dè Dương Gian, không phải phục tùng mệnh lệnh của hắn mà không có nguyên nhân.
Dương Gian nói: “Dựa vào năng lực cá nhân của ta cũng không cách nào xoay chuyển cục diện hiện tại, cùng lắm là ổn định một khu vực không bị linh dị quấy nhiễu. Trừ khi ta có thể tiếp tục phát triển, đạt đến một mức độ nào đó đủ cao, chỉ có như vậy mới có thể thay đổi mọi thứ. Nhưng quá khó, ta thấy những người ngự quỷ đẳng cấp thời dân quốc, cho dù là họ cũng chỉ có thể ổn định cục diện chưa đến một trăm năm.”
“Không phải bọn họ không đủ mạnh, mà là bọn họ sống không đủ lâu, dù sao thì người ngự quỷ có mạnh đến mấy thì cũng có ngày chết đi.”
“Sức mạnh linh dị, tuổi thọ của người ngự quỷ, bản chất của cả hai thực ra có sự xung đột với nhau, càng mạnh lại càng không không thể thay đổi tuổi thọ của mình. Nếu ta ước để một người bình thường sống hai trăm năm, chắc chắn có thể dễ dàng làm được, nhưng nếu ta ước mình sống được hai trăm năm, chắc ác quỷ kia sắp thức tỉnh, căn bản không thể thực hiện được.”
Người giấy Liễu Tam gật đầu nói: “Đúng đó, trong lúc chúng ta dùng sức mạnh linh dị để duy trì sự sống, cũng là đang bị sức mạnh linh dị trói buộc, sức mạnh linh dị điều khiển càng lớn mạnh càng không dễ thay đổi bản thân. Lão Tần chính là như vậy, những linh dị có thể tiếp tục sinh mạng không thể ảnh hưởng hắn, bởi vì hắn quá đáng sợ, nên hắn mới bị tuổi thọ của người thường hạn chế.”
“Dị loài là một con đường không tệ, thế nhưng cũng sẽ có ngày chết máy mà biến mất.”
Đồng Thiến nói: “Thế nên trong lúc theo đuổi sức mạnh linh dị, cũng phải nghĩ cách phá tan trói buộc về tuổi thọ, chỉ khi hai điều này đạt đến đỉnh cao mới có thể dẫn đến sự biến chất nào đó đúng không?”
“Sức mạnh linh dị lớn mạnh, thêm vào đó là tuổi thọ gần như vô tận lại phối hợp với ý thức của người bình thường, đây mới là ba thứ ngươi đang theo đuổi?” Người giấy Liễu Tam lại hướng về phía Dương Gian nói.
Dương Gian đáp: “Không, đây không phải thứ ta theo đuổi, mà thời đại này cần có một sự tồn tại như vậy. Người ngự quỷ đẳng cấp thời dân quốc cũng đang chờ sự tồn tại thế này xuất hiện, chỉ có như vậy thời đại linh dị thức tỉnh đáng sợ mới có thể kết thúc, tương lai mới có hi vọng, nếu không thì chúng ta chỉ có thể làm một người thợ dán tường, thế giới này vĩnh viễn chìm trong tuyệt vọng.”
Giọng Hà Nguyệt Liên truyền đến từ trên chiếc mũ đội đầu, lúc này giọng nàng dường như không giống đa số mọi người, giống như đổi thành một người khác vậy: “Người ngự quỷ thời dân quốc nghĩ rất nhiều cách thực hiện việc này, bọn họ chọn rất nhiều con đường, cũng thử rất nhiều cách, có người biết tuổi thọ có hạn nên muốn truyền sức mạnh linh dị cho đời sau kế thừa. Chỉ cần đời sau tiếp nhận nỗ lực của đời trước cũng đồng nghĩa với việc giải quyết được vấn đề tuổi thọ rồi. Có lẽ có thể làm cân bằng sự chênh lệch giữa con người và linh dị, cuối cùng kết thúc mọi thứ, đương nhiên, vẫn có người cho rằng thông qua thời đại linh dị thức tỉnh để nung nấu ra một người đặc biệt.”
“Nhưng rất nhiều người đều đã thất bại.”
Dương Gian nheo mắt: “Người quản lý bưu cục quỷ là La Văn Thông, muốn chọn lọc nhân viên quản lý, đời này tiếp nối đời kia xử lý sự kiện linh dị. Lão Tần cũng định tìm tài xế đời sau cho xe buýt linh dị. Nếu bưu cục quỷ có Trương Tiễn Quang, lão Tần tìm người đời sau của tài xế xe buýt linh dị cũng sẽ bị tông chết, lá bài cuối cùng do người chiêu quỷ cổ trấn Thái Bình tích lũy cũng sẽ không ngừng bị tiêu hao, người duy nhất không theo theo kịp tốc độ tích lũy chỉ có chị Hồng.”
“Nhưng ý thức của nàng và một cô gái tên Liễu Thanh Thanh lẫn vào nhau và trở nên không thuần túy. Tuy nàng kế thừa linh dị đời trước của Trương Ấu Hồng, cũng có sức mạnh của linh dị đỉnh cao thời dân quốc, thậm chí còn tạm thời giải quyết được vấn đề tuổi thọ, nhưng một người không thuần túy nói lên rằng không có ý thức của người sống, nếu lại để nàng sống thêm một thế kỷ đến đời thứ ba thì tính cách của nàng vẫn sẽ thay đổi, có lẽ đổi tới đổi lui, cuối cùng nàng nghĩ làm người không còn ý nghĩa gì nữa, muốn thử làm quỷ, đến lúc đó nàng chính là một kẻ địch vô cùng đáng sợ, chứ không phải là đồng đội nữa.”
“Vương Sát Linh cũng vậy, chờ lúc đời thứ tư nhà họ Vương ra đời, là chuyện tốt hay xấu còn chưa chắc. Nếu đời thứ tư nhà họ Vương làm người xấu, vậy thì dựa vào ác quỷ mấy đời nhà họ Vương tích lũy được cũng đủ để hắn tung hoành trong giới linh dị rồi.”
“Đến lúc đó bọn họ tùy hứng theo thú vui của bản thân, nhưng đối với thời đại mà nói lại là một đả kích đáng sợ.”
Hà Nguyệt Liên nói tiếp: “Nếu theo những gì ngươi nói thì không ai có thể thực sự làm được điều này.”
“Điều này rất khó, ngươi rất rõ, ông già còn sống từ thời dân quốc kia cũng hiểu rõ, vì vậy thứ này đã không còn là thứ con người có thể bồi dưỡng được nữa, phải dựa vào vô số lần biến hóa.” Dương Gian nói.
Hắn trải qua nhiều chuyện như vậy, thực ra cũng hiểu rõ nỗ lực của đời trước.
Mỗi lần đều nếm trải trí tuệ cực đỉnh của đời trước.
Tuyển chọn sứ giả bưu cục không đủ kỹ càng ư?