“Không thấy Dương Gian đâu, hiện giờ Diệp Chân cũng không thấy đâu… quỷ không thể nào trong thời gian ngắn mà giải quyết hai người này được, sự việc e là lại có chuyển biến, tuy là không biết tiếp theo họ có phương án gì đối phó với ác quỷ, nhưng ta lại rất kỳ vọng.”
Người giấy Liễu Tam đứng không xa, đã nhìn thấy toàn bộ sự việc phát sinh.
Từ lúc Dương Gian đối kháng với thuyền trưởng thất bại, tới khi thất thủ xém chút bị giết, rồi tới Diệp Chân xuất hiện… có thể nói đối kháng với linh dị quả thật là có nhiều biến đổi.
Xem tới hiện giờ với kinh nghiệm bấy lâu nay và trực giác của Liễu Tam nói với bản thân hắn là, Dương Gian đã tìm được phương pháp đối kháng với thuyền trưởng.
“Hy vọng mọi việc tiếp theo sẽ thuận lợi, nếu như có thể đối phó với thuyền u linh thì tốt, còn nếu không thì ít ra cũng đừng có chết tại đây, quỷ này rất đáng sợ, đã vượt qua phạm vị đối phó của người ngự quỷ, lần đối kháng này chỉ cần Dương Gian không chết, thì là thắng lợi lớn nhất rồi, dù gì thời gian thuyền u linh ngừng tại hiện thực là có giới hạn, chỉ cần cố gắng tới khi thuyền u linh rời khỏi thì được rồi.” Hà Nguyệt Liên nghiêm túc nói.
“Nếu hôm nay không giải quyết thuyền u linh thì tình hình này vẫn còn tiếp diễn, với tính cách của Dương Gian thì sẽ không cho phép việc như vậy xảy ra, và tổng bộ lúc nãy mới phái một chiếc máy bay tới thành phố Ozu đang ở trên không, trên máy bay là có tượng điêu khắc của ông Tần, chỉ cần một trong chúng ta ra lệnh, thì tượng điêu khắc đó sẽ được hạ xuống, đó là sự bảo đảm cuối cùng khi hành động của Đồng Thiến thất bại.” Người giấy Liễu Tam nhìn và nói.
Hà Nguyệt Liên nói: “Cho nên, ngươi định sau khi hành động thất bại thì sẽ tháo ra tượng ông Tần, để ông Tần đối phó với thuyền u linh sao?”
“Không sai.”
Người giấy Liễu Tam không có che giấu, trực tiếp nói: “Cho dù là hành động của Dương Gian có thành công không, ta cũng sẽ theo phán đoán của mình mà hạ tượng điêu khắc đó xuống, hiện giờ Dương Gian và Diệp Chân cũng đã mất tích, nếu như một lát nữa họ cũng không xuất hiện, thì ta sẽ lựa chọn liều một phen.”
“Ngươi đừng có cản ta đây là kế hoạch trước đó giữa ta và Dương Gian định ra, hắn lo lắng bản thân mình sẽ chết trong đối kháng với ác quỷ, cho nên quyền quyết định tiếp theo sẽ nằm trong tay ta, bởi vì người giấy ta đủ nhiều, cho dù có chết thì cũng là người giấy, và cũng chỉ có thể để hạ lệnh xuống.”
Giọng nói bình tĩnh của Hà Nguyệt Liên truyền xuống: “Tùy người, dù gì tình hình giờ cũng không thể nào trở nên tệ hơn được nữa, cùng lắm là sau này trong giới linh dị có thêm một ác quỷ với biệt hiệu là ông Tần mà thôi, đây cũng là chuyện trước sau thôi.”
Người giấy Liễu Tam không nói gì, ánh mắt của hắn nhìn chằm vào tình hình Quỷ Hồ cách đó không xa.
Trong lúc hắn đang quan sát tình hình để xem lúc nào thì mới dùng đế tượng điêu khắc của ông Tần, thì vào lúc này.
Quỷ Hồ yên tĩnh bắt đầu xuất hiện bất thường, số lượng ác quỷ đứng trên Quỷ Hồ vốn không phải nhiều, chỉ có một bộ phận nhỏ ác quỷ có thể không quan tâm đến ảnh hưởng của Quỷ Hồ mà vẫn đứng đó, tuy nhiên, ngay sau khi một đống xác chết dày đặc tấn công Diệp Chân vừa kết thúc, thì trên long hồ lại bắt đầu xuất hiện liên tiếp các hình dáng kỳ lạ.
Không nghi ngờ gì toàn bộ các ác quỷ này là ác quỷ chìm trong Quỷ Hồ, chỉ là không biết vì sao họ lại thoát khỏi sự trói buộc của Quỷ Hồ.
Chỉ trong một lúc, thì trên Quỷ Hồ đã đứng đầy từng “người” một, đây là do Quỷ Hồ mất khống chế sao?
Trong đầu của người giấy Liễu Tam đã hiện ra cách nghĩ này, nhưng rất nhanh, hắn phát hiện là không phải.
Đây không phải là Quỷ Hồ mất khống chế, mà chỉ là Quỷ Hồ lúc này đã bị lấp đầy, trong hồ nước lạnh lẽo đã không còn cách nào cho ác quỷ chìm vào trong hồ được nữa, cho nên lúc này mới xuất hiện hiện tượng như vậy, ác quỷ với cấp độ không cao thì vẫn tiếp tục lặng chìm trong Quỷ Hồ, và có một số thì đã thức tỉnh, và với ác quỷ cấp độ càng cao thì sẽ mượn cơ hội này trốn thoát khỏi Quỷ Hồ.
Với hiện tượng này thì lúc trước từng xuất hiện qua một lần, đó là lúc xử lý sự việc Quỷ Hồ, nhưng rất nhanh, thì mọi việc đã có thay đổi.
Diệp Chân vốn đã mất tích lúc này lại xuất hiện, thân hình của hắn vô cùng mơ hồ trôi nổi trên Quỷ Hồ, nhưng rất nhanh, thì thân hình vốn hư ảo của hắn lại nhanh chóng trở nên chân thật, cuối cùng thì đã triệt để xuất hiện trước mặt mọi người, và cùng xuất hiện còn có Dương Gian trước đó bị biến mất trong khoang thuyền.
“Quả nhiên, ta biết trước họ sẽ không sao.” Khi nhìn thấy Diệp Chân và Dương Gian xuất hiện, người giấy Liễu Tam lập tức vui vẻ.
“Cái cảm giác bị nhắm trúng lại xuất hiện nữa rồi.” Dương Gian lúc này nhíu mày, hắn vừa thoát khỏi nơi linh dị để trở về hiện thực, thì lập tức cảm thấy bên cạnh mình hình như có cái gì đó đang nhắm trúng mình.
Cảm giác này giống y chang lúc trước khi ở khoang thuyền vậy.
Xem ra thì có cái gì dơ bẩn đang vướng lấy mình rồi.
Nhưng mà hiện tại Dương Gian vẫn chưa cảm thấy nguy hiểm, cho nên hắn tạm thời không xử lý. Đợi sau khi giải quyết xong thuyền trưởng thì mới từ từ đi giải quyết vấn đề này.
“Kế hoạch của ta ngươi đã biết rồi, chỉ cần hôm nay có thể làm được thì có thể giải quyết con ác quỷ này.” Dương Gian liếc nhìn Diệp Chân đứng bên cạnh.