Sau khi Dương Gian giá ngự xe buýt quỷ linh dị của bản thân hình như đã được nâng lên một bậc, mức độ đó đã khiến cho Diệp Chân bên cạnh kinh ngạc, bởi vì đối phó với Dương Gian không phải là quỷ bình thường, mà là ác quỷ được Quỷ Hồ sàng lọc qua, với quỷ như vậy đối phó với một con đã không dễ dàng, cũng phải dốc hết toàn lực.
Nhưng mà hiện giờ Dương Gian hình như đang quét rác vậy, ác quỷ tấn công đã không bị gì, mà ngược lại còn bị đụng bay ra ngoài, và sau khi quỷ bị đụng bay đi đã trực tiếp mất đi năng lực hành động, chìm vào trong tĩnh lặng.
“Dương Gian vậy là sao? Lúc nãy trong khoang thuyền rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao vừa bước ra đã có thay đổi lớn vậy.” Nhìn thấy cảnh này Diệp Chân đứng bên cảnh cảm thấy kinh ngạc, mà ngay cả Liễu Tam, Hà Nguyệt Liên và Đồng Thiến ba người cũng cảm thấy kinh ngạc.
Dù là quỷ tiếp cận Dương Gian, chỉ là tứ chi tiếp xúc thì cũng bị đánh bay ra ngoài.
Đây không phải chỉ đơn thuần dựa vào sức mạnh mà làm được, mà là một loại sức mạnh linh dị đáng sợ mới đá bay được ác quỷ.
“Dương Gian bước vào thuyền u linh e là đã giá ngự ác quỷ mới, chứ không sao lại có sự chênh lệch nhiều như vậy, nhưng khả năng… giá ngự ác quỷ thì cũng không thể nào trở nên mạnh như vậy được.” Hà Nguyệt Liên lên tiếng.
Ai mà biết được, người ngự quỷ càng lợi hại, thì không gian tiến bộ càng ít, bởi vì bản thân linh dị đã đạt tới một trạng thái thăng bằng tương ứng, cơ bản là không dám tùy tiện giá ngự ác quỷ khác, cho dù là thật sự giá ngự, thì cũng sẽ lựa chọn quỷ không có cách nào ảnh hưởng đến thăng bằng của bản thân linh dị, mà thông thường quỷ như thế thì mức độ đáng sợ không cao.
Cho nên người ngự quỷ như Dương Gian muốn tiến bộ nữa thì sẽ vô cùng vô cùng khó khăn, bởi vì một khi không cẩn thận thì linh dị cả người sẽ bị mất khống chế.
Nhưng mà hiện giờ, Dương Gian thể hiện ra sức mạnh linh dị mạnh đến không thể ngờ được, linh dị này tuyệt đối người sống không thể nào giá ngự được, bởi vì người ngự quỷ không thể nào kìm nén ác quỷ với mức độ này.
Hiện thực đích thật là như vậy.
Theo tình hình bình thường thì Dương Gian không thể nào giá ngự quỷ trên xe buýt quỷ, nhưng mà xe buýt quỷ và thuyền u linh lại va chạm nhau, nên đã khiến cho quỷ trên xe buýt quỷ rơi vào trạng thái chết máy, nên Dương Gian mới có được nó.
Nếu là bình thường, chỉ có xe buýt quỷ đụng những quỷ khác, chứ làm gì có quỷ đụng xe buýt quỷ chết máy được.
“Nhưng mà dù sao thì đây cũng là một tin tốt, thực lực của Dương Gian trở nên mạnh mẽ, đối với việc đối kháng với thuyền u linh và thuyền trưởng thì có thêm lòng tin, hiện giờ điều ta lo lắng là. Dương Gian nắm giữ sức mạnh linh dị ở mức độ này, thì hắn sẽ thật sự không sao sao? Có chống cự đến khi sự việc kết thúc không?” Người giấy Liễu Tam nhíu mày, trong lời nói có chút lo lắng.
Đồng Thiến nói: “Sức mạnh linh dị càng đáng sợ thì càng phải trả giá càng đắt, trong thời gian ngắn mà Dương Gian có được tiến bộ vậy, thì sau khi sự việc kết thúc, hắn nhất định phải gánh chịu hậu quả vô cùng lớn.”
“Vì để đối phó với thuyền u linh hắn đã bỏ ra quá nhiều, còn ta thì không giúp được gì.”
Sáu đó hắn đã tự trách.
Vốn nghĩ rằng Quỷ Trang vào thời khắc quan trọng có thể dùng được, ai ngờ lại phát sinh bất thường như vậy.
“Hiện giờ chúng ta chỉ cần giữ bình tĩnh, xem hai người Dương Gian và Diệp Chân, hy vọng lần này họ có thể thành công, dù gì cũng đã trả giá đắt vậy, nếu còn không thành công thì không được lắm.” Người giấy Liễu Tam nói.
Đồng Thiến gật đầu, sáu đó nhìn ra xa, hy vọng Dương Gian có thể thành công giải quyết việc này.
“Bùng!”
Vừa giơ tay một quyền, một con ác quỷ tấn công đã trong nháy mắt bay ra ngoài, rõ ràng là không sức không mạnh, nhưng thân thể nặng nề cứng ngắc của ác quỷ lại rơi ra xa mấy chục mét, cuối cùng là linh dị tỉnh lặng, trực tiếp rơi vào trong nước hồ lạnh lẽo, không cách nào đứng dậy nữa.
Và tình hình như thế cũng không phải là đặc biệt, mà luôn xảy ra bên cạnh Dương Gian.
Diệp Chân đứng bên cạnh nhìn cú đấm của mình, lại nhìn qua cú đấm của Dương Gian, vào lúc này nước mắt cũng muốn chảy ra, hiện giờ ngay cả đánh quyền của mình còn thua cho Dương Gian, chẳng lẽ bản thân mình từ nay về sau sẽ bị Dương Gian vượt ra xa sao, không còn cơ hội này thắng hắn sao?
Đây quá tuyệt vọng rồi, đời người hình như lập tức trở nên đen tối.
“Diệp Chân, đừng có hao tốn với mấy con quỷ này, chứ không người thua nhất định sẽ là chúng ta, sự tấn công của ta không thể khiến cho ác quỷ tĩnh lặng, chỉ có thể duy trì một lúc, một khi thời gian qua đi, chúng ta cũng sẽ giống như trước đó bị hao tốn tới chết tại đây, thuyền trưởng này rõ ràng là nhắm trúng chúng ta, không giết chết chúng ta, thì thuyền u linh không có dự định rời đi, cho nên nhất định phải rời khỏi chỗ này, đi đến nơi chỉ định.”
Dương Gian lúc này không còn dựa vào đinh quan tài và dao chẻ củi, mà chỉ cần năng lực bản thân thì đã không ngừng đối kháng với ác quỷ tấn công.
Nhưng hắn hiểu được, cho dù là xe buýt quỷ có đụng chạm ác quỷ thì cũng không thể nào khiến cho ác quỷ mãi mãi tĩnh lặng, lúc trước cha của mình cũng bị xe buýt quỷ đụng phải, Quỷ Mộng vẫn bị chết máy.