Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3404 - Chương 3161: Ông Tần Hạ Màn (2)

Chương 3161: Ông Tần hạ màn (2) Chương 3161: Ông Tần hạ màn (2)

Liễu Tam lập tức nói: “Mọi việc này đều do ông Tần làm, trong khoảng thời gian các ngươi biến mất, ác quỷ bị mất khống chế và lan ra, thuyền u linh lần nữa di chuyển, bất đắc dĩ nên đã mở tượng điêu khắc ông Tần ra … May mắn là ông Tần vẫn còn sống, và lúc nãy ông Tần đã đi lên thuyền u linh, sau đó chuyện ly kỳ đã xảy ra, tất cả quỷ trong Quỷ Hồ đang lan vào thành phố Ozu đều hướng về thuyền u linh, hiện giờ đa số quỷ đều đã lên thuyền, chỉ còn lại số lượng nhỏ này thì vẫn còn ở đây.”

“Sau khi giải quyết xong số lượng nhỏ này, thì ông Tần sẽ đích thân lái thuyền u linh rời khỏi.”

“Là vậy sao?” Dương Gian nghe xong đại khái hiểu rõ tình hình, hắn lập tức nhìn về hướng thuyền u linh.

Chả trách sao thuyền u linh không mất khống chế, thì ra là do ông Tần trở thành thuyền trưởng tiếp theo.

Hiện giờ thuyền u linh do hắn khống chế.

Nhưng mà…. Với trạng thái hiện tại của ông Tần e là khống chế không được lâu.

“Ta lên thuyền u linh xem sao.” Dương Gian lập tức đưa ra quyết định.

“Đây không phải là ý hay, trạng thái của ông Tần không được ổn.” Người giấy Liễu Tam lắc đầu, hy vọng Dương Gian bỏ qua cách nghĩ này.

Dương Gian nói: “Đây là thời khắc cuối cùng của ông Tần vẫn còn sống, ta muốn biết hắn còn gì muốn nói không, tuy tùy tiện lên thuyền rất là mạo hiểm, nhưng ta cũng không phải là lần đầu tiên lên thuyền u linh, lòng tin rời khỏi đó an toàn thì vẫn có.”

Hiện giờ hắn giá ngự quỷ trên xe buýt quỷ, đối với tự vệ thì vẫn có.

“Vậy ngươi hành động nhanh lên.” Người giấy Liễu Tam nói.

“Giờ đã hành động.” Dương Gian chưa nói xong thì đã biến mất.

Hắn lợi dụng Quỷ Vực mức độ lớn nhất để tiếp cận thuyền u linh, muốn lên thuyền thì chỉ có thể dựa vào bản thân mình, bởi vì dưới sự quấy nhiễu của linh dị thì Quỷ Vực thật chất không thể nào bao phủ qua đó.

Nhưng mà đối với lên thuyền thì Dương Gian đã quá rành.

Rất nhanh, Dương Gian đã tới boong tàu của thuyền u linh.

Hắn ngước đầu nhìn về vị trí phòng khống chế.

Cách lớp kính ố vàng và bẩn thỉu, Dương Gian nhìn thấy một ông lão đang đứng bên trong, ông lão đứng bất động, tay cầm bánh lái, như đang điều khiển con thuyền đổ nát và đáng sợ này.

Sự xuất hiện của Dương Gian hình như đã làm cho ông Tần ở phòng khống chế chú ý tới.

“Thời gian của ta không nhiều, ngươi không nên mạo hiểm tới đây, bản thân ta tỉnh lại cũng là vì lúc này, làm việc cần làm, việc còn lại thì phải xem ngươi.” Giọng nói khàn khàn của ông Tần vang lên.

“Nghe nói ngươi có thể dự đoán tương lai rất là xa, có phải ngươi đã sớm dự đoán được tình hình của hôm nay? Cho nên mới lựa chọn phong ấn bản thân, chừa lại một hơi thở.” Dương Gian trực tiếp hỏi.

Ông Tần không phản bác, mà chỉ nói: “Dự đoán của ta chỉ thuộc về tương lai của bản thân ta mà thôi, ta sẽ dẫn theo thuyền u linh này cùng biến mất trên thế giới này, đây là cách sắp xếp tốt nhất, cũng là một phần cống hiến cuối cùng có thể làm cho thế hệ sau.”

“Cho nên thuyền u linh tới thành phố Ozu không phải là chuyện ngẫu nhiên, mà ngươi biết Trương Động được chôn tại nhà cổ ở đây? Cho nên lợi dụng Trương Động đã chết đi để đối phó với thuyền trưởng, đây là kế hoạch đã sớm được sắp xếp, ta chỉ là người chấp hành kế hoạch này mà thôi?” Dương Gian hỏi.

“Vị trí nhà cổ có thể là bất kỳ nơi nào ở nơi linh dị, nếu đã thế, thì tại sao không thể ở thành phố Ozu chứ? Như thể có thể tiện tay để hậu bối giải quyết một chuyện phiền phức, đây là kiến nghị lúc trước ta đưa ra cho Trương Động, không có ý nghĩa đặc biệt gì, ngươi đừng suy nghĩ nhiều quá.” Ông Tần nói.

“Thì ra là vậy, mấy chục năm trước ngươi đã dự đoán được thuyền u linh sẽ xuất hiện tại thành phố Ozu, cho nên ngươi đã kiến nghị Trương Động xây nhà cổ tại đây, cũng là vì hôm nay.” Sắc mặt của Dương Gian thay đổi.

Đúng là đám lão già thời dân quốc, quả nhiên một người đáng sợ hơn một người.

Sự việc có thể dự đoán trước mấy chục năm, vậy cũng làm được.

“Nếu như ngươi có thể dự đoán xa như vậy, vậy thì sau này sự việc sẽ thay đổi như thế nào, ngươi có thể nói không?” Dương Gian hỏi lần nữa.

Giọng nói khàn của ông Tần truyền ra từ trong phòng khống chế: “Nghiêm khắc mà nói, thì năng lực của ta không phải là dự đoán, mà ta chỉ là đang nói chuyện với ta trong tương lai mà thôi, mà hôm nay ta sẽ chết đi, ta cũng không còn tồn tài trong tương lai, cho nên dự đoán của ta chỉ tới hôm nay, đây là cực hạn của ta, tương lai sẽ trở nên như thế nào ta cũng không biết.”

Nói chuyện với mình trong tương lai?

Đây là năng lực dự đoán của ông Tần sao?

Trong lòng của Dương Gian sợ hãi, chả trách sao luôn có cảm giác ông Tần cái gì cũng biết.

“Ngươi có thời gian mười phút để thả quỷ trong Quỷ Hồ ra, ta có thể giúp người dẫn hết toàn bộ quỷ trong Quỷ Hồ lên thuyền u linh và cùng nhau biến mất, đây xem như một chút chiếu cố đặc biệt của ta dành cho ngươi.” Ông Tần đột nhiên lại nói.

“Ngươi thật sự không thể dự đoán trước tương lai sao?” Dương Gian vẫn không xác nhận.

Giọng nói ông Tần không còn vang lên, cũng không biết là không cách nào nói tiếp, hay là lựa chọn từ chối trả lời.

Dương Gian nhìn thấy thái độ kiên quyết như vậy, không còn muốn tiết lộ tin tức tương lai, nên không còn cách nào chỉ có thể xoay người rời khỏi thuyền u linh, sau đó nhân còn thời gian cuối cùng đã thả quỷ trong Quỷ Hồ ra, thanh lý linh dị trong Quỷ Hồ, chứ không sau này Quỷ Hồ của hắn sẽ không thể nào dùng được.

“Dương Gian!”

Lúc hắn vừa rời khỏi thuyền u linh, đột nhiên nghe tiếng của ông Tần lại vang lên lần nữa, hình như đang gọi tên của mình, mà hình như không phải.

Dương Gian vừa quay đầu, hình như nhìn thấy sau tấm kính ố vàng, trên khuôn mặt già nua thối rữa của ông Tần hiện lên một nụ cười.

Nụ cười có chút đáng sợ, nhưng lại có chút an ủi.

“Vào lúc mọi người gọi tên của ngươi, thì nói lên thời kỳ linh dị sắp kết thúc.”

Một tiếng thì thầm trầm thấp vang vọng trong xe, nhưng đáng tiếc, trên đời này không ai có thể nghe được những lời cuối cùng của ông Tần nữa.

Bình Luận (0)
Comment