Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3427 - Chương 3184: Thu Lại Cây Dù (2)

Chương 3184: Thu lại cây dù (2) Chương 3184: Thu lại cây dù (2)

Giây phút này, Dương Gian lần nữa ra tay, dao rựa của hắn lại chém xuống, tách rời quỷ ở xung quanh, cứng rắn dọn ra một mảnh không gian, nhưng hắn vừa mới dọn dẹp xong, tiếp sau đó liền có quỷ mới bổ sung vào khoảng trống, lần nữa vọt tới, khiến hắn chẳng có thời gian để cầu nguyện. Nếu hắn dừng một lần tập kích, hai cây dù màu đen đều sẽ bị lấy đi.

Dương Gian cảm thụ được áp lực, cũng hiểu đây là phản công của linh dị tầng thứ năm.

"Không thể tiếp tục giằng co nữa, phải lấy đi."

Hắn liên tục dọn sạch ba đợt ác quỷ đến gần, cuối cùng vẫn không cách nào rảnh tay cầu nguyện, bởi vì một chút thời gian này quỷ có thể lấy đi cây dù, đến lúc đó lời cầu nguyện của hắn có thể thành công, nhưng cây dù màu đen cũng có khả năng lần nữa bị lạc mất.

"Ta không tin mình thật sự xui xẻo như vậy, xác suất 50% không tính là thấp."

Dương Gian cắn răng một cái, trực tiếp buông bỏ việc thủ vững tại chỗ, lập tức vọt tới trước hai bước, tiếp đó cầm một cây dù màu đen ở trên mặt đất lên, sau đó không quay đầu lại đi ra ngoài.

Hắn chân trước vừa mới đi, chân sau chỗ trống ở đó đã bị bao phủ bởi đám đông vọt tới từ nơi gần đó.

Nhưng ngay sau khi Dương Gian chạm vào cây dù, hắn lập tức cảm giác được tầm nhìn ở xung quanh dần dần mờ tối.

Cảnh này rất quen thuộc.

Giống hệt lúc trước hắn đi sâu vào từng tầng nơi này.

"Cầm nhầm rồi? Thế này là muốn đưa ta vào tầng thứ sáu sao?" Dương Gian kinh hãi trong lòng, hắn muốn ném đi, nhưng tất cả điều này dường như đã muộn.

Bởi vì trước mắt đã hoàn toàn tối đen, đồng thời quỷ xung quanh đã biến mất, cũng không còn nghe thấy tiếng mưa to nữa.

Giây phút này, hết thảy đều không tồn tại, cả thế giới đều bao phủ trong bóng tối.

Hơn nữa khiến người cảm thấy bất an là, sau khi xung quanh rơi vào bóng tối, ánh sáng cũng không xuất hiện nữa, lúc đầu Dương Gian còn cho rằng lát sau sẽ khôi phục giống như trước kia, mãi đến khi hắn ngừng bước chân đợi một hồi thì mới ý thức được, tình huống hiện tại khác với trước đó.

Sau khi bóng tối xuất hiện, dường như sẽ không bao giờ biến mất nữa.

Lúc này Dương Gian giống như bị nhốt vào trong một căn phòng nhỏ tối tăm.

Nơi đây không có âm thanh, không có ánh sáng, không có cái gì cả, cũng không cảm giác được sự tồn tại của những thứ khác, như thể cả thế giới chỉ còn lại riêng bản thân mình.

Càng như vậy, Dương Gian càng không dám ném cây dù màu đen ở trong tay đi, bởi vì thứ này là sự vật duy nhất có liên quan đến tất cả ở nơi này, một khi đánh rơi ở đây thì hắn không xác định chính mình còn có thể tìm về được hay không.

Bởi vì lúc này hắn phát hiện, dù là ở trong tầm mắt của Quỷ Nhãn thì mọi thứ xung quanh vẫn như cũ là một mảnh đen ngòm.

Ngay khi Dương Gian rơi vào trầm mặc.

Chợt, một âm thanh quen thuộc đột nhiên vang lên trong bóng tối, âm thanh rất quen thuộc đó, là của cô gái xuất hiện ở trong cảnh mơ lúc trước.

"Thực sự khiến người kinh ngạc, ngươi thế mà tìm ra được cây dù thật nhanh như vậy." Trong giọng nói lạnh nhạt của cô gái để lộ ra chút kinh dị, dường như cảm thấy khó tin vì sự thành công của Dương Gian.

Dương Gian giật mình, hắn vừa rồi cho rằng cây dù màu đen trong tay chính mình là giả, không ngờ rằng cô gái này lại nói với mình thứ này là thật.

Hắn bình tĩnh hỏi dò:

"Sao ngươi biết cây dù này là thật?"

Giọng nói của cô gái vang lên: "Chỉ khi cây dù thật mở ra mới khiến ngươi luôn rơi vào trong bóng tối, chứ không phải mang ngươi đi vào vùng đất linh dị cấp độ càng sâu, bởi vì bản thân cây dù là màu đen, hiện tại ngươi chỉ cần đóng cây dù kia lại thì bóng tối sẽ biến mất, hết thảy đều sẽ khôi phục bình thường . . . Đừng quên, thực hiện cam kết của ngươi, mang ta đi con đường quỷ của thị trấn cổ Thái Bình.”

Theo sau, âm thanh này lại biến mất.

Xem ra cô gái này luôn âm thầm quan sát Dương Gian.

Mắt Dương Gian lấp lóe, hắn không nghĩ nhiều, chỉ thu lại cây dù màu đen này.

Quả nhiên giống như cô gái này đã nói, tùy theo cây dù màu đen chậm rãi đóng kín, bóng tối xung quanh dường như co rút lại.

Sau khi cây dù màu đen hoàn toàn được đóng kín.

Bóng tối biến mất sạch sẽ, thay thế là một mảnh ánh sáng chói mắt.

Dương Gian hơi ngước đầu nhìn lên bầu trời, lại phát hiện mưa dầm liên miên đã biến mất không thấy nữa, trên đỉnh đầu là mặt trời chói chang, mọi thứ đều đã khôi phục bình thường.

Thấy tình cảnh này, hắn lúc bấy giờ mới nhẹ nhàng thở ra.

Xem ra ngay lúc đó xác suất 50% là chọn đúng.

Như vậy, sự kiện linh dị cây dù màu đen này xem như là đã được giải quyết tương đối hoàn mỹ.

"Thật sự là một món vật phẩm linh dị cực kỳ nguy hiểm, về sau tốt nhất là niêm phong cất vào kho, cố hết sức không mở ra cây dù này lần nào nữa, nếu lần kế lại mất kiểm soát thì dù là ta cũng không tự tin có thể thành công." Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.

Dù sao xử lý cây dù màu đen linh dị không phải dựa vào thực lực, mà là dựa vào độ may mắn.

Thực lực mạnh mẽ tới đâu, nếu cầm nhầm cây dù rồi bị đưa vào tầng thứ sáu thì có khả năng sẽ toi đời, mà muốn tìm kiếm đúng cây dù thì lại cần thử lỗi từng cái, nếu như không có thủ đoạn tương ứng, chỉ dựa vào chính mình thì căn bản không dám đi thử lỗi.

Bình Luận (0)
Comment