Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3428 - Chương 3185: Lại Về Cửa Hàng (1)

Chương 3185: Lại về cửa hàng (1) Chương 3185: Lại về cửa hàng (1)

Dương Gian rời khỏi thành phố này, đồng thời cũng mang đi cây dù màu đen.

Cư dân của tòa thành thị này hoàn toàn không biết, sự xuất hiện của Dương Gian đã giải quyết giúp bọn họ sự kiện linh dị đáng sợ đến cỡ nào, nếu lần hành động này thất bại, tòa thành thị này sẽ phải đối mặt với sự kiện linh dị vô cùng khủng bố, đến lúc đó không biết sẽ có bao nhiêu người chết ở trong tay ác quỷ.

Mà Dương Gian cũng sẽ không đòi công lao với ai khi xử lý sự kiện linh dị, trước kia là vì sinh tồn, hiện tại là vì một phần trách nhiệm.

Sau khi Dương Gian rời đi không có trở về thành phố Đại Xương.

Hiện tại thời gian gấp gáp, hắn cảm thấy chính mình cách ác quỷ thức tỉnh đã không còn xa, trước đó đặt ra thời gian đếm ngược tám ngày đã bị rút ngắn, cho nên hắn nhất định phải chạy tới nơi kế tiếp.

Nhưng trước đó, Dương Gian vẫn phải niêm phong cây dù màu đen một cách ổn thỏa, dùng vàng quấn quanh nó, cất vào trong hộp rồi thả chìm xuống Quỷ Hồ, tránh cho trong lúc vô ý bị mở ra.

Dù ngày nào đó Dương Gian chết rồi, linh dị Quỷ Hồ thức tỉnh, thì cũng không ai có thể thâm nhập vào sâu trong Quỷ Hồ, vớt lên cái hộp này từ nơi không biết tên nào đó, như vậy tránh cho phát sinh ngoài ý muốn ở mức độ lớn nhất.

"Đi thị trấn cổ Thái Bình một chuyến."

Dương Gian có đầy đủ lý do đi đến con đường quỷ kia một chuyến, cho nên hắn lập tức lên đường.

Tốc độ đi đường của Quỷ Vực rất nhanh, sau khi hắn xử lý xong cây dù màu đen chưa được bao lâu thì đã đi tới thị trấn cổ Thái Bình.

Địa hình nơi này đã xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất, thành phố gần đó bị Quỷ Hồ nhấn chìm, chỉ có một vài tòa cao ốc còn dựng thẳng ở trên mặt nước, nhưng tòa cao ốc này sớm đã người đi lầu trống, là từng tòa cao ốc bị bỏ hoang, mà ở trung tâm tòa thành phố bị hồ nước nhấn chìm này, một con thuyền gỗ kiểu xưa dập dềnh vô định trên mặt hồ.

Trên thuyền gỗ không có người sống, chỉ thỉnh thoảng có một bóng dáng âm u lạnh lẽo kỳ dị ngồi ở trên đầu thuyền, cầm một cây lược màu đỏ, chải vuốt mái tóc dài ướt sũng khắp đầu.

Dương Gian đứng trên một tòa cao ốc ở mặt hồ nhìn thuyền gỗ lang thang gần đó, Quỷ Nhãn của hắn hơi chuyển động, cũng trông thấy quỷ nữ trên thuyền gỗ.

Đó là đầu nguồn của Quỷ Hồ.

Nếu có thể nhốt nó thì sự kiện Quỷ Hồ sẽ hoàn toàn biến mất, còn giả như có thể khống chế nó, vậy thì Dương Gian sẽ có thể hoàn toàn điều khiển được Quỷ Hồ.

Nhưng mục tiêu hiện tại của Dương Gian không phải là nó.

"Quỷ Hồ vẫn chưa có xu thế lan rộng, đây là việc rất tốt, lần trước ta thay đổi địa hình, di chuyển thành phố và thị trấn quanh đó, tốn hao công sức lớn như vậy vẫn có một chút thu hoạch." Dương Gian lại nhìn quanh một vòng.

Lân cận tòa thành thị này vốn là đồng bằng, nhưng hiện tại lại là núi lớn vòng quanh, hơn nữa vị trí Quỷ Hồ địa thế hiểm trở, nếu không cưỡi máy bay, người bình thường muốn đi tới chỗ này mà chỉ dựa vào trèo đèo lội suối thì là một việc cực kỳ cực kỳ khó khăn.

Cộng thêm tổng bộ phối hợp với tuyến phong tỏa được thiết lập ở ngoài núi lớn này, vậy càng là triệt tiêu khả năng người bình thường ngoài ý muốn tiếp cận nơi này.

Quỷ Hồ bị bao vây ở đây, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn là sẽ không gây ra chuyện gì trong mấy chục năm.

Sau khi đã chắc chắn không có vấn đề gì nữa, Dương Gian thu về ánh mắt, xoay người rời khỏi.

Đến khi lần nữa xuất hiện thì hắn đã đến một tòa thị trấn cổ ở đằng xa bị nước hồ nhấn chìm.

Bởi vì nơi này không phải trung tâm của Quỷ Hồ, cho nên nước hồ không có sâu như vậy, toàn bộ thị trấn cổ chỉ có phân nửa không chìm trong nước, đa số kiến trúc đều lộ ở trên mặt nước, dường như thuyền nhỏ chèo ở đây sẽ có thể tự do đi lại, thậm chí mang giày đi mưa cũng có thể lội qua một số nơi.

Nhưng nếu bởi vì thấy nước cạn liền cho rằng không có nguy hiểm thì sai mười mươi.

Cho dù là một vũng nước đọng nho nhỏ, một khi người sống tiếp cận thì sẽ chìm vào vực sâu ngay lập tức, căn bản không thể nào sống sót.

Chỉ có người ngự quỷ mang sẵn linh dị Quỷ Hồ như Dương Gian mới có thể hoàn toàn bỏ qua loại ảnh hưởng đáng sợ này, tự do đi lại ở trên mặt nước, không sợ bị Quỷ Hồ cắn nuốt.

"Lần trước tới thị trấn cổ Thái Bình, nơi này vẫn là một điểm thắng cảnh du lịch khá nổi tiếng, trên đường phố còn có người dạo chơi. Hiện tại đã thay đổi rất nhiều." Dương Gian đi trong hẻm nhỏ cũ kia.

Lúc đầu hẻm nhỏ phong cách cổ này tràn ngập ý vị lịch sử, nhưng bây giờ vách tường loang lổ, đầy ẩm ướt, khắp nơi đều lộ ra một loại âm u và kỳ dị.

Đi ở nơi như vậy, nếu một con quỷ đột nhiên ló ra từ chỗ nào đó thì Dương Gian cũng không cảm thấy kỳ lạ chút nào.

Bởi vì dù là ở trong tầm mắt của Quỷ Nhãn, khắp chỗ này đều tràn ngập hơi thở linh dị.

Dương Gian bước đi dựa theo ký ức rất nhanh đã tới chính giữa của một con phố.

"Hẳn là nơi này." Hắn nhìn đằng trước.

Nhưng ở đằng trước chỉ có một mặt vách tường, không có đường, càng không có cái gọi là con phố.

Nhưng trong lòng Dương Gian hiểu rõ, con đường quỷ thật sự không tồn tại ở hiện thực, không thể thấy được lối vào con đường quỷ ở trong thực tại, chỉ có thông qua thủ đoạn linh dị mới có thể đi vào con đường quỷ, hoặc là đợi con đường quỷ tự mở ra, như thế thì dù là người sống cũng có thể đi vào.

Bình Luận (0)
Comment