Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3429 - Chương 3186: Lại Về Cửa Hàng (2)

Chương 3186: Lại về cửa hàng (2) Chương 3186: Lại về cửa hàng (2)

Dương Gian không có thời gian đi đợi con đường quỷ mở ra, hắn trực tiếp vận dụng linh dị của Quỷ Nhãn.

Trong tầm mắt của Quỷ Nhãn, một lối vào con đường cũ hiện ra ở trước mắt.

Lúc này hắn căn bản không cần vận dụng Quỷ Vực xâm nhập, hiện tại Dương Gian có sẵn linh dị xe buýt, sở hữu năng lực phá vỡ hiện thực, xuyên qua vùng đất linh dị, có thể đi bất cứ nơi nào miễn là biết địa điểm.

Đi về phía trước mấy bước.

Dương Gian đi vào con đường quỷ rất thuận lợi.

Trên con đường này không bị linh dị của Quỷ Hồ xâm nhập, mặt đất khô ráo không thấy được chút vệt nước, đương nhiên nơi đây cũng không có người, cả con đường chẳng có lấy một bóng người. Nhưng nhìn từ bố trí ở trên đường phố, dường như trước đó chỗ này vẫn là một chợ phiên náo nhiệt, bởi vì có rất nhiều quầy hàng đều đang ở trạng thái kinh doanh, cửa lớn của một số cửa hàng cũng đang mở ra.

Khoảng thời gian gần nhất, Dương Gian xem như là người sống duy nhất bước vào đây.

"Con đường này có chút tương tự với con đường kia của thị trấn Bạch Thủy, đều là nơi kỳ dị không cách nào hiểu nổi." Trong lòng Dương Gian thầm nghĩ.

Lần thứ hai tới đây vẫn có một chút cảm thụ khác biệt.

"Chuyến đi này có hai mục đích, đưa xác nữ kia vào đây, cùng với đi tiệm quan tài mua một cỗ quan tài, nhưng Tiền Quỷ trên người ta không còn nhiều, trước kia còn thiếu chị Hồng một trăm đồng." Dương Gian suy nghĩ một hồi, trước tiên sờ sờ túi tiền, móc ra Tiền Quỷ đã chuẩn bị sẵn trước đó.

Một xấp tiền màu sắc rực rỡ, mệnh giá là ba đồng, bảy đồng.

Nhưng cộng lại xấp này, Tiền Quỷ trong tay Dương Gian tổng cộng mới có bốn mươi đồng.

Ngay cả tiền để trả cho chị Hồng cũng không đủ.

Nhưng thứ như Tiền Quỷ này lại rất khó tìm, bốn mươi đồng trong tay này là Dương Gian đã móc rỗng toàn bộ tổng bộ, muốn tìm nữa thì chỉ có thể thử vận may trong sự kiện linh dị.

May mà lúc này chị Hồng không có đòi nợ trước, nếu không thì bây giờ Dương Gian đã không còn một đồng nào, ngày hôm nay chỉ có thể đi làm ăn cướp, cướp bóc tiệm quan tài.

Thế nhưng, chưa chắc Dương Gian không có ý tưởng này, dù sao một cỗ quan tài là mười tám đồng, chỉ nghĩ đến thôi đã đau lòng.

Trước kia hắn luôn cho rằng chính mình rất giàu, có rất nhiều tiền.

Nhưng sau khi đi vào giới linh dị, Dương Gian mới phát hiện hắn vẫn bần cùng lắm.

Sau khi kiểm lại một chút tiền tiết kiệm, Dương Gian ít nhiều đã có chút niềm tin, hắn cất số tiền lớn này bắt đầu đi vào sâu trong con đường quỷ.

Tuy bên trong con đường quỷ có nhiều cửa hàng mở cửa, nhưng cũng có không ít cửa hàng ở trạng thái đóng cửa ngừng kinh doanh.

Thí dụ như tiệm may đã đóng cửa, còn có tiệm thuốc đông y cũng đóng cửa . . .

Dương Gian vừa đi vừa mở miệng nói: "Ta đã mang ngươi đến con đường quỷ của thị trấn Thái Bình, giao hẹn trước đó giữa hai ta đã hoàn thành."

m thanh của hắn vang vọng trên đường phố.

Khi Dương Gian vừa dứt lời, ngay lập tức, một bóng dáng kỳ dị đột nhiên xuất hiện ở sau lưng hắn giống như bất chợt hiện ra.

Một xác nữ thân thể âm u lạnh lẽo, ánh mắt mang theo một chút đờ đẫn chậm rãi cất bước đi tới, nhưng rất nhanh, trong mắt của xác nữ lần nữa khôi phục thần thái, hơn nữa trạng thái lần này dường như khá hơn chút so với trước kia.

Xác nữ mở miệng nói chuyện: "Cám ơn ngươi."

Dương Gian nói: "Không cần cảm tạ ta, đây là giao dịch, giữa chúng ta chỉ là theo như nhu cầu mà thôi."

Xác nữ không có đáp lời hắn, mà là xoay cổ nhìn về phía con đường quỷ, dường như đang tìm kiếm cái gì đó.

"Nơi đây vắng vẻ hơn trước kia rất nhiều, giống như đã hoàn toàn bị bỏ hoang." Xác nữ tự lẩm bẩm, dường như cảnh tượng trước mắt khác hoàn toàn với bộ dạng con đường quỷ trong ấn tượng của nàng.

"Thời đại dân quốc đã trôi qua, người của thế hệ trước đều đã hạ màn, ngay cả thị trấn cổ Thái Bình cũng bị bao phủ bởi Quỷ Hồ, tất cả đã sớm cảnh còn người mất." Dương Gian liếc mắt một cái, nói: "Nói rõ trước, ta chỉ phụ trách mang ngươi tới nơi này, chuyện còn lại ta mặc kệ, ngoài ra, đừng làm phiền ta nữa."

"Ta còn cần ngươi giúp ta một chuyện." Xác nữ nhìn về phía Dương Gian.

"Chuyện gì?" Dương Gian bỗng chốc cau mày, kẻ này vẫn thật sự muốn ỷ lại vào mình sao?

Xác nữ nói: "Ở đây có một số nơi ta không nhận biết, ngươi có thể mang ta đi một cửa tiệm bán người giấy không?"

"Tiệm vàng mã?" Dương Gian lập tức hiểu nơi mà xác nữ này muốn đi.

"Đúng, là nơi đó."

Dương Gian nói: "Ta đã đi chỗ kia một lần, còn từng ở nơi đó tiêu phí ba đồng mua một con thuyền giấy, hiện tại chiếc thuyền giấy kia vẫn đang trôi nổi ở trên Quỷ Hồ. Ngươi muốn đi thì ta có thể dẫn ngươi đi, ở đằng trước thôi."

Còn cho rằng là chuyện phiền toái gì, thì ra là dẫn đường.

Dương Gian không từ chối sự tình thuận tay làm.

Xác nữ gật đầu rồi lần nữa ngỏ ý cảm ơn.

Dương Gian tiếp tục đi về phía trước.

Sau khi đi ngang qua một số cửa hàng và quầy hàng ven đường, hắn lập tức đã trông thấy tiệm vàng mã ở trước mặt.

Cửa hàng này thuộc loại hiếm khi mở cửa làm ăn, hơn nữa ở cửa đặt hai người giấy, hai người giấy này một đen một trắng, một nam một nữ, hình tượng là hai đứa trẻ.

Người giấy đặt ở cửa dường như đóng vai trò tiếp khách để thu hút sinh ý.

Không may thị trấn cổ Thái Bình đã bị chìm, con đường quỷ đã bị phong tỏa, nơi đây rất khó có thêm sinh ý.

Dương Gian đến dường như hấp dẫn sự chú ý của hai người giấy ở cửa.

Giây phút này, trên mặt của một người giấy đột nhiên biến thành một khuôn mặt tươi cười, sau đó không biết từ khi nào thay đổi vị trí, hiển nhiên là đang hoan nghênh Dương Gian và xác nữ đi vào.

Dương Gian nói: "Đây là tiệm vàng mã ngươi muốn tìm."

Xác nữ nói: "Ta cần ngươi đi vào cùng ta, ta chỉ có thể hành động với ngươi."

Vẻ mặt Dương Gian hơi thay đổi, nhìn tiệm vàng mã kỳ dị u ám này: "Ta hy vọng đây là yêu cầu cuối cùng của ngươi."

Vì sớm thoát khỏi xác nữ dây dưa, hắn vẫn đồng ý yêu cầu nhỏ này của nàng.

Hắn ngay lập tức đi vào tiệm vàng mã.

Nhưng đây không phải lần đầu tiên Dương Gian đi vào cửa tiệm này, trong lòng ít nhiều có chút hiểu rõ, nếu đổi thành một cửa hàng xa lạ thì hắn tuyệt đối sẽ không đặt chân vào.

Bình Luận (0)
Comment