Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3446 - Chương 3203: Lộ Ra Hành Tung (1)

Chương 3203: Lộ ra hành tung (1) Chương 3203: Lộ ra hành tung (1)

Đã ba tháng kể từ khi Dương Gian biến mất.

Đối với người bình thường thì ba tháng có lẽ không quá lâu, nhưng đối với giới linh dị thì ba tháng đủ để phát sinh biến đổi nghiêng trời lệch đất.

Trong vòng ba tháng, sức mạnh linh dị ở các nơi trên thế giới nhiều vô kể, đặc biệt là nước ngoài càng nghiêm trọng. Nhiều người không ở lại nước ngoài nổi nữa, đều di chuyển về nước, nhưng tình huống trong nước cũng không lạc quan bao nhiêu, bởi vì hao tổn đội trưởng, người phụ trách cấp tốc cắt giảm, giải quyết không hết sự kiện linh dị trong nước, chỉ có thể không ngừng thông qua phong tỏa khu vực linh dị để giảm bớt áp lực.

Nhưng trải qua ba tháng uấn nhưỡng, dù là người bình thường cũng dần hiểu rằng thế giới này tồn tại ác quỷ, trong thành phố có lẽ sẽ uấn nhưỡng ra sự sự kiện linh dị đáng sợ.

Trong một chốc, hoảng sợ bắt đầu lan tràn ở các nơi.

Đồng thời, trong ba tháng này giới linh dị cũng phát sinh nhiều việc, thí dụ như nhân viên quản lý của diễn đàn linh dị thành phố Đại Hải Diệp Chân ly kỳ mất tích, phó bộ trưởng của tổng bộ Tào Diên Hoa qua đời vì bệnh, Vương Quốc Cường tiếp nhận chức vị đó. Đội trưởng dự bị Lưu Kỳ bởi vì giải quyết sự kiện linh dị quá tải dẫn đến ác quỷ thức tỉnh, người phụ trách thành phố Đại Phúc Mã Quân chết trong sự kiện linh dị, đội trưởng Hà Nguyệt Liên lựa chọn từ chức, đội trưởng Vương Sát Linh xin phép dưỡng thương . . .

Một chuỗi sự tình phát sinh, dẫn đến hiện tại tổng bộ có thể vận dụng đội trưởng chỉ còn lại Hà Ngân Nhi, Liễu Tam, Lý Nhạc Bình.

Hơn nữa bởi vì Dương Gian biến mất, ba vị đội trưởng này lúc bình thường căn bản không thể điều động.

"Lý Dương, ngươi thật sự không định nói cho chúng ta biết đội trưởng đi đâu sao? Hiện tại loại cục diện này đã rất tồi tệ, nếu Dương Gian không ra chủ trì đại cục, ta sợ ngay cả thành phố Đại Xương đều gặp chuyện, tuy gần đây rất nỗ lực, nhưng năng lực của ngươi có hạn, không thể quản mọi người.”

Hiện giờ trên tầng đỉnh cao ốc Samton của thành phố Đại Xương, cuộc họp quay quanh hành tung của Dương Gian lại được triệu tập.

Người tham gia hội nghị lần này gồm Lý Dương, Vương Dũng, Huỳnh Tử Nhã, Hùng Văn Văn, Đồng Thiến, và Lâm Uẩn Huy luôn thần bí.

Mở miệng nói chuyện là Huỳnh Tử Nhã, lúc này nàng không còn xinh đẹp như ba tháng trước, cả người gầy guộc, khô vàng, tựa như người mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối, đôi mắt tràn đầy tơ máu, trông rất tiều tụy.

Không có vòng cổ của Quỷ Lừa Đảo phục hồi sắc đẹp, cộng thêm ba tháng bị linh dị xâm thực, vừa phải đi xử lý sự kiện linh dị, điều này khiến trạng thái của Huỳnh Tử Nhã tuột dốc không phanh.

Trạng thái của Lý Dương cũng rất kém, mặt xám tro, thân hình khô gầy dọa người, giống như da bọc xương, không còn máu thịt.

Nhưng ánh mắt của Lý Dương sắc bén hơn, trầm ổn hơn ba tháng trước.

"Lý Dương, nếu ngươi biết hành tung của Dương Gian thì làm ơn hãy nói ra, hiện tại thành phố Đại Xương lòng người hoảng sợ, hình thể của giới linh dị rất nghiêm trọng, lúc này rất cần một người có thể đứng ra." Đồng Thiến nghiêm túc nói.

"Tuy có vài lời ta không muốn nói quá khó nghe, nhưng hiện giờ trong công ty đã có nhiều người suy đoán Dương Gian có lẽ chết rồi. Lần này chúng ta cùng nhau tìm ngươi hỏi thăm tình huống của Dương Gian không phải vì có mưu đồ gì, chỉ đơn thuần muốn biết về hành tung của Dương Gian, phải nắm giữ tin tức này, cho dù Dương Gian không xuất hiện, rất nhiều âm thanh chất vấn đều sẽ biến mất, ta nghĩ ngươi nên hiểu đạo lý này.”

Nói chuyện là Vương Dũng, trạng thái của hắn cũng rất kém, bị thương trong lúc sự kiện linh dị, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì hắn cũng không sống được bao lâu.

Cho nên, ngữ khí của hắn hơi gay gắt, chẳng có một chút cố kỵ.

"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, Tiểu Dương vô địch thiên hạ, sao mà chết được!” Hùng Văn Văn vẫn la ó, nhưng có chút chột dạ, giọng không quá lớn, la lên câu đó xong rụt người lại.

Không có Dương Gian nuông chiều thì Hùng Văn Văn cũng mất vốn liếng để kiêu ngạo.

Lý Dương ngồi trên ghế, nhíu chặt chân mày, hắn hiểu rằng các đồng đội đã bắt đầu bất mãn với mình, nếu hôm nay hắn vẫn kiên quyết che giấu tin tức về đội trưởng thì hơn phân nửa đội ngũ này sẽ tan tác. Nhưng hắn nói ra hành tung của đội trưởng có khi nào tích lũy thành cơn bão càng lớn hơn không?

Lý Dương thầm nghĩ:

“Xem ra giấu tin tức về đội trưởng đã đến cực hạn.”

Trong khoảng thời gian này, hỏi thăm tin tức của Dương Gian không chỉ có những đồng đội này, bên tổng bộ cơ hồ mỗi ngày đều gọi mấy cuộc điện thoại để xác định tình huống, ngay cả đội trưởng khác cũng thường hỏi thăm.

Lý Dương phải chịu đựng áp lực rất lớn che giấu tin tức, nên hắn rốt cuộc hiểu tại sao lúc trước đội trưởng bảo hắn cứ báo tình huống đúng sự thực, hắn cảm thấy nếu mình tiếp tục che giấu, phỏng chừng sẽ có người ra tay với hắn, bắt buộc hắn khai ra tung tích của Dương Gian.

Các loại ý tưởng xuất hiện trong đầu Lý Dương, cuối cùng ánh mắt của hắn bình tĩnh liếc qua mọi người:

"Đúng như các ngươi suy đoán, ta biết hành tung của đội trưởng. Đó là vào một ngày ba tháng trước, đội trưởng đột nhiên gọi điện thoại cho ta, nói rằng có lẽ sẽ biến mất một khoảng thời gian, đồng thời cũng dặn ta phụ trách quản lý thành phố Đại Xương . . . "

Lý Dương cuối cùng quyết định nói ra tin tức của Dương Gian.

"Ta biết ngay, đội trưởng không thể nào vô duyên vô cớ biến mất, hắn nhất định để lại tin tức.” Con mắt đầy tơ máu của Huỳnh Tử Nhã sáng rực lên.

Bình Luận (0)
Comment