“Trên thực tế, trước khi đội trưởng có dặn ta hãy cứ báo ra hành tung của hắn, là tự ta quyết định che giấu, bởi vì ta không ngờ rằng đội trưởng lần này sẽ rời đi thời gian dài như vậy, ta cho rằng chỉ là giống như mọi khi đi mất mười mấy hai mươi ngày thôi, nào ngờ đã qua ba tháng mà đội trưởng vẫn chưa trở về."
Lý Dương nói: "Hiện tại loại cục diện này thật sự cần một tin tức chuẩn xác để bình ổn nhiều lời đồn thất thiệt."
Vương Dũng lập tức nói: "Lý Dương, nói trọng điểm đi, Dương Gian rốt cuộc đi đâu? Nhiều người đều đang chờ đây.”
"Gấp cái gì." Lý Dương lạnh lùng nói: "Ngươi cho rằng đội trưởng không ở thì ta không thể áp được ngươi sao? Ta biết ngươi gần đây bị thương khi xử lý sự kiện linh dị, có lẽ sắp chết, nhưng trước khi đội trưởng rời đi đã suy xét hết mọi tình huống, bao gồm biện pháp giữ mạng cho các ngươi.”
"Cái gì?" Vương Dũng kinh ngạc.
Người khác cũng lộ ra vẻ mặt khó tin.
“Ngươi nói có thật không?” Huỳnh Tử Nhã có chút kích động.
"Ngươi cảm thấy ta sẽ dùng chuyện này lừa các ngươi sao? Nhưng đội trưởng cho số lượng có hạn, có đáng giá đội trưởng vận dụng hậu chiêu giữ mạng cho các ngươi hay không phải dựa theo phán đoán của ta.” Lý Dương lạnh như băng nói.
Lời này thốt ra, người khác lập tức dịu xuống, không xung động như lúc trước.
Lý Dương thấy vậy trong lòng càng bội phục sắp xếp của đội trưởng, dù hắn không ở, để lại hậu chiêu đủ giữ cho tiểu đội người ngự quỷ này không đến mức sụp đổ.
"Huống hồ, trừ phương pháp đội trưởng chúng ta còn có Gương Quỷ, thật sự không được thì cứ hiên ngang chết đi, ta sẽ kéo các ngươi ra khỏi Gương Quỷ, lại lần nữa sống lại."
“Chúng ta có ưu thế to lớn mà người ngoài không có, cho nên mọi người đừng nóng nảy, an tâm làm việc." Lý Dương nói tiếp: "Đương nhiên ta hiểu, các ngươi cũng không phải vong ân phụ nghĩa, không phải muốn rời khỏi đoàn đội, chẳng qua đội trưởng vắng mặt khiến lòng người khó tránh nóng nảy."
Huỳnh Tử Nhã nôn nóng nói:
“Lý Dương, ta không có ý tưởng gì khác, lúc trước ta cùng đội trưởng ở căn cứ huấn luyện đối diện Quỷ Sai cũng xem như ra sống vào chết, nhưng ta không chịu đựng được bộ dạng hiện tại, ta cần mượn dùng vòng cổ Quỷ Lừa Đảo của đội trưởng để phục hồi nhan sắc.”
Vương Dũng giờ phút này lại có chút trầm mặc, hắn là tín sử tầng năm của bưu cục quỷ, bị Dương Gian chiêu mộ lại đây gia nhập trong đội ngũ, không có lòng trung thành, chỉ vì sống càng lâu hơn, nếu Lý Dương có thể khiến hắn sống tiếp thì hắn sẵn lòng bán mạng như trước kia.
Nếu không được, vậy hắn đành nghĩ cách khác.
Nhưng Dương Gian sống chết chưa biết, Vương Dũng cũng không dám hành động lung tung, nên mới sốt ruột cần xác định tình huống của Dương Gian.
"Được rồi, đều nói ít vài câu, chúng ta là đồng đội, không nên hoài nghi Lý Dương, ngươi không cần quá độ suy đoán ý đồ của chúng ta. Mục đích của ta rất đơn giản, lúc này cần Dương Gian đi ra chủ trì đại cục, ổn định thế cục của giới linh dị, tổng bộ hiện tại rất cần Dương Gian đứng ra." Đồng Thiến nghiêm túc nói.
Hùng Văn Văn cũng nhảy ra nói: "Ta hỏi thay mẹ của ta, mẹ ta hơi nhớ Tiểu Dương."
Người khác liếc qua.
Hùng Văn Văn lập tức lại trốn đến một bên.
Lý Dương bình tĩnh nói: "Ta hiểu, mặc kệ mọi người vì mục đích gì thì kết quả đều như nhau, đó là sự tồn tại của đội trưởng cực kỳ trọng yếu, không thể vô duyên vô cớ mất tích không thấy."
Lý Dương đứng lên, xoay người nhìn cửa sổ sát đất sáng sủa.
Ngoài cửa sổ là thành phố Đại Xương phồn hoa.
Ba tháng này biến đổi rõ ràng nhất là cư dân di chuyển đến thành phố Đại Xương càng lúc càng nhiều, bởi vì ai đều biết tòa thành thị này là do Dương Gian phụ trách, mặc dù Dương Gian đã mất tích thật lâu, nhưng Lý Dương thay thế hắn cũng cẩn trọng bảo vệ an toàn của thành phố này.
Dù trong thời đại linh dị thì vẫn bảo đảm an toàn cho thành phố Đại Xương.
Nhưng Lý Dương không nhìn thành phố mà đưa mắt nhìn vùng ngoại ô phương xa, chậm rãi nâng lên bàn tay khô gầy đầy vết đốm xác chết, giơ một ngón tay chỉ hướng phương xa.
"Các ngươi muốn biết đội trưởng ở đâu phải không? Đội trưởng ở nơi đó.”
Mọi người cùng nhìn Lý Dương rồi chuyển hướng ngón tay hắn chỉ.
Phương hướng nào?
Nhiều người nhíu mày rơi vào suy nghĩ.
Hướng đó không phải khu dân cư Quan Giang cũng không phải quê của Dương Gian, càng không phải nơi đặc biệt gì.
Huỳnh Tử Nhã nói:
“Lý Dương, nói rõ ràng chút.”
"Ngoại ô, Quỷ Huyết." Lý Dương nói ra tin tức trọng yếu.
Mọi người liền hiểu ra.
“Thì ra là ở thành phố Đại Xương.” Lâm Uẩn Huy vẫn luôn yên lặng bỗng nở nụ cười, xoay người rời khỏi.
“Sự kiện linh dị biệt hiệu Quỷ Huyết mãi chưa được giải quyết, vậy mà Dương Gian ở nơi đó?" Đồng Thiến cũng cảm thấy rất bất ngờ.
"Đi, lập tức đi nhìn xem." Huỳnh Tử Nhã thúc giục.
Thoáng chốc người trong cao ốc đi hết.
Sau khi nhận được tin tức này, Lưu Tiểu Vũ quyết định lập tức đưa tin về tổng bộ, nói cho phó bộ trưởng