Sau khi Lý Dương nói ra hành tung của Dương Gian thì tin tức quan trọng này truyền bá ra với tốc độ nhanh đến khó tin, những đồng đội khác cũng đều khẩn cấp muốn đi gặp Dương Gian một lần, bởi vì hiện tại rất nhiều chuyện đều cần chờ Dương Gian đi làm.
Dù Lý Dương đủ xuất sắc cũng không thể chân chính thay thế Dương Gian nổi.
Nhưng tình huống hiện thực định sẵn khiến bọn họ cảm thấy thất vọng.
Khi mọi người đến khúc đường cao tốc bị phong tỏa thì không nhìn thấy tung tích của Dương Gian, chỉ thấy mảnh đất bị Quỷ Hỏa đốt cháy khét.
Chính giữa đất trống có một ao máu giống như máu tươi đọng lại đặc biệt bắt mắt, bên cạnh ao máu dựng một vật cực kỳ quen thuộc.
Đó là vũ khí linh dị mà Dương Gian thường cầm, thương dài màu đỏ.
“Đội trưởng đâu?” Huỳnh Tử Nhã trong một chốc không có phản ứng lại, còn đang tìm kiếm bóng dáng của Dương Gian.
“Bên cạnh ao máu dựng một cây thương dài màu đỏ, đó là vũ khí linh dị của Dương Gian, không nhầm được, hắn quả thực ở đây, vũ khí linh dị quan trọng như vậy không thể nào tùy tiện ném ở chỗ đồng không mông quạnh này.” Vương Dũng nghiêm túc nói, sau đó nhìn ao máu.
"Nếu ta không có đoán sai, Dương Gian hẳn là ở trong ao máu kia. Ta có đọc tư liệu, đó là nơi linh dị hình thành sau khi Quỷ Huyết thức tỉnh. Bởi vì tính đặc biệt của Quỷ Huyết dẫn đến sự kiện linh dị này luôn không cách nào giải quyết."
Nghe nói như thế, ánh mắt của người khác cùng nhìn hướng Quỷ Huyết.
"Lý Dương, Dương Gian đang xử lý sự kiện Quỷ Huyết à? Nếu chỉ là xử lý sự kiện linh dị thì không có lý do biến mất ba tháng dài, rốt cuộc hắn đang làm cái gì?" Đồng Thiến hỏi.
“Ta cũng xem hồ sơ tư liệu của Quỷ Huyết rồi.” Lâm Uẩn Huy đã sớm tới đây nở nụ cười thản nhiên nói: “Quỷ Huyết có năng lực áp chế ác quỷ, linh dị nào ngâm trong Quỷ Huyết đều sẽ mất đi hiệu lực. Người khống chế đời đầu là một người tên Nghiêm Lực. Nếu như Dương Gian thật sự đi vào Quỷ Huyết thì mục đích của hắn nhất định là vì khống chế Quỷ Huyết, giải quyết vấn đề ác quỷ thức tỉnh."
"Không sai." Lý Dương mặt u ám nói: “Linh dị của đội trưởng quá mạnh, cần khống chế Quỷ Huyết để tìm cân bằng mới, đây là nguyên nhân đội trưởng luôn mất tích.”
Lâm Uẩn Huy thở dài thườn thượt:
"Nhưng thời gian đã trôi qua ba tháng, nó vượt xa thời gian cần thiết khống chế một con ác quỷ, tình huống của Dương Gian e rằng không lạc quan.”
Người khác nghe vậy cũng thay đổi sắc mặt.
Ý tứ của Lâm Uẩn Huy không cần nói cũng biết, Dương Gian hơn phân nửa là khống chế Quỷ Huyết thất bại, thậm chí rất có thể đã chết trong Quỷ Huyết.
"Dương Gian, hắn chết rồi sao?" Đồng Thiến khó tin hỏi.
"Có lẽ thật sự có khả năng này, ba tháng quá lâu, thảo nào Dương Gian lựa chọn che giấu tin tức, nếu tin tức như thế truyền ra, đây đúng là một sự kiện cực lớn." Vương Dũng nhỏ giọng nói.
"Vương Dũng, đủ rồi, câm miệng cho ta." Lý Dương lạnh lùng quát: "Đội trưởng không chết, ngươi hiện tại nói như vậy là rất quá đáng."
Vương Dũng nói: "Ta không có ý nhục nhã Dương Gian, chẳng qua suy đoán dựa theo sự thực. Huống chi người ngự quỷ rồi sẽ có ngày phải chết, dù là Dương Gian cũng sẽ không ngoại lệ. Nói thật lòng, ta rất hy vọng Dương Gian có thể thuận lợi ra khỏi Quỷ Huyết, nhưng thời gian đã trôi qua ba tháng, ngươi biết điều này có ý nghĩa như thế nào không?”
"Lý Dương, ta biết ngươi không muốn đi tin tưởng kết quả này, nhưng hiện thực là hiện thực."
"Vương Dũng, ngươi nói ít vài câu."
Đồng Thiến nhìn ánh mắt lạnh băng đến tột độ của Lý Dương, lập tức tiến lên nói:
"Hiện tại sự tình vẫn chưa điều tra rõ, không có bất cứ chứng cứ có thể chứng minh Dương Gian đã chết.”
"Cho nên, hiện tại tình huống này là Dương Gian đi vào Quỷ Huyết, chưa rõ sống chết?” Huỳnh Tử Nhã nhíu chặt chân mày.
"Ngươi sai, đội trưởng còn sống, chẳng qua còn chưa tới, không có biện pháp rời đi Quỷ Huyết mà thôi." Lý Dương vô cùng nghiêm túc nói.
Lâm Uẩn Huy hỏi:
“Đây là tự ngươi nghĩ hay là nắm giữ chứng cứ? Nếu có chứng cứ thì ngươi hãy trực tiếp lấy ra xóa đi băn khoăn của mọi người, như vậy có thể tránh cho rất nhiều phiền phức."
"Chứng cứ? Chứng cứ vẫn luôn đặt ở bên cạnh các ngươi đó thôi.” Lý Dương nói.
"Ý của ngươi là . . .?" Đồng Thiến hỏi thăm.
Lý Dương chậm rãi nói: "Quỷ Đồng."
Quỷ Đồng?
Mọi người thế này mới nhớ ra là trong khu dân cư Quan Giang còn ẩn giấu một con ác quỷ khủng bố, con ác quỷ kia là Quỷ Đồng mà Dương Gian luôn nuôi ở bên cạnh. Bình thường không thể nhìn thấy, không tìm được Quỷ Đồng, khi nào kêu nó thì Quỷ Đồng mới sẽ đột nhiên xuất hiện.
"Quỷ Đồng có thể chứng minh cái gì?" Vương Dũng có chút nghi hoặc.
Hắn gia nhập đội ngũ không lâu, không biết một số việc trước kia.
“Quỷ Đồng có liên hệ sâu sắc với đội trưởng, nếu đội trưởng đã chết thì Quỷ Đồng nhất định sẽ mất kiểm soát, nhưng hiện tại Quỷ Đồng cũng không có mất kiểm soát." Lý Dương nói.
Vương Dũng nói: "Nếu đã vậy thì sao vừa rồi ngươi kêu tên Quỷ Đồng mà không thấy nó xuất hiện?”
Lý Dương liếc Vương Dũng, nói:
“Ngươi không để ý phạm vi à? Linh dị của Quỷ Đồng chỉ có thể bao phủ phạm vi nhất định, vượt qua phạm vi này dù kêu tên của nó thì Quỷ Đồng cũng sẽ không xuất hiện. Ngươi thử lúc trở về khu dân cư Quan Giang kêu một tiếng Quỷ Đồng đi, bảo đảm nó sẽ lập tức xuất hiện, chỉ cần Quỷ Đồng hiện ra thì đó là bằng hữu.”
“Ngoài ra hai người phụ nữ bên cạnh đội trưởng cũng chưa từng gọi điện thoại hỏi thăm tình huống, nếu đội trưởng thật sự không còn ở, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ bình tĩnh được như vậy sao?”
“Đôi khi không phải ta lấy ra chứng cứ mới có thể chứng minh cái gì, mà phải dựa vào phán đoán của mình, nếu không phải các ngươi kiềm chế không được, lòng người hoảng sợ, hôm nay cứ đòi hỏi cho ra nhẽ thì ta sẽ không nói nhiều như vậy với các ngươi. Bởi vì lộ ra tin tức này cũng sẽ mang đến phiền phức tương ứng.”
Lý Dương vững tin Dương Gian bình an, chẳng qua Dương Gian yên lặng quá dài, khó tránh khiến người nghĩ ngợi lung tung, bởi vậy tất cả những gì Lý Dương làm hôm nay là vì bỏ đi phỏng đoán không tốt, do đó ổn định lòng người.
Quả nhiên.
Bị Lý Dương nói như vậy, Vương Dũng cũng bắt đầu tin tưởng Dương Gian quả thực không chết, chỉ là chìm trong Quỷ Huyết, không thể lộ mặt.
Đồng Thiến hỏi:
“Dương Gian còn ở trong trạng thái này bao lâu nữa?”
"Không biết, cũng không có người biết, linh dị luôn tràn ngập tính không xác định." Lý Dương nói: “Nhưng sau hôm nay ta vẫn giữ câu nói cũ, hy vọng mọi người làm tốt công việc của chính mình, đừng có ý tưởng khác. Nếu bị ta phát hiện ai muốn phản bội đội ngũ thì sẽ không nương tay. Có lẽ thực lực của ta không bằng đội trưởng, nhưng đánh thật thì ta vẫn có tin tưởng tiễn vài người lên đường.”
“Đương nhiên, nếu ngày nào đó mọi người gặp vấn đề linh dị thức tỉnh không chịu nổi nữa thì có thể đến tìm ta, nếu đội trưởng lựa chọn tin tưởng ta, khiến ta toàn quyền xử lý hết thảy sự tình, ta chắc chắn sẽ tìm mọi cách bảo đảm sinh mệnh của mỗi đồng đội.”
"Lý Dương, bình tĩnh một chút." Đồng Thiến nói.
Lý Dương nói: "Ta rất bình tĩnh."
Với người khác có lẽ thái độ của Lý Dương không được tốt, nhưng luôn dịu dàng với Đồng Thiến, bởi vì Đồng Thiến là người ngự quỷ cùng thời kỳ với Dương Gian, vừa là đồng đội vừa là đồng nghiệp, lập trường luôn rất kiên định, hơn nữa Đồng Thiến hy vọng Dương Gian đi ra chủ trì cục diện, không có lòng ích kỷ riêng.
Huỳnh Tử Nhã và Vương Dũng thì khác.
Linh dị ảnh hưởng, người ta có thể làm ra một số chuyện khác người.
"Vậy là tốt rồi, ta biết gần đây bởi vì Dương Gian rời đi, các vị chịu áp lực rất lớn, nhưng chúng ta nhất định phải chống đỡ. Đấu với tổ chức Quốc Vương hung hiểm như vậy còn vượt qua được, hiện tại không thể bởi vì một ít vấn đề linh dị đã tự rối ren, chúng ta nhất định phải phấn chấn lên." Đồng Thiến nói, đồng thời khích lệ mấy người.
"Đồng Thiến, ta đang nghĩ có phương pháp gì liên hệ với đội trưởng không?” Huỳnh Tử Nhã nhìn hướng ao máu gần đó, nhỏ giọng nói.
"Đội trưởng đang thử khống chế Quỷ Huyết, đừng đi quấy rầy hắn, nếu là bởi vì tùy tiện quấy rầy dẫn đến vấn đề gì, không ai có thể gánh vác hậu quả. Ta sẽ tiếp tục phong tỏa khu vực này, cấm bất cứ người nào tới gần, mãi đến khi đội trưởng lần nữa trở về mới thôi.” Lý Dương nói.
"Vậy được rồi." Huỳnh Tử Nhã lập tức bỏ đi ý tưởng này.
Lý Dương lại nói:
“Nhưng hôm nay đã nói ra chuyện này, phỏng chừng không giấu được bao lâu, tin tưởng rất nhanh sẽ truyền ra, trong khoảng thời gian sắp tới ta sẽ thường đến đây tuần tra, phòng ngừa người khác muốn hại đội trưởng.”
Đồng Thiến nói:
“Cũng đúng, nhưng trước đó phải chăng nên mang vũ khí linh dị của Dương Gian trở về cất giữ? Để nó cắm ở đó lỡ như bị người ta trộm đi thì sẽ là tổn thất to lớn.”
Vũ khí linh dị của Dương Gian đúng là quý giá, trên đó có dao rựa, còn có đinh quan tài.
Trong thời đại dần hỗn loạn này, vũ khí linh dị mạnh mẽ là thứ rất nhiều người ngự quỷ khát vọng.
“Trước khi đội trưởng đi vào Quỷ Huyết đã chọn để lại vũ khí ở bên ngoài, tuyệt đối không phải là quên, nhất định là có hàm nghĩa nào đó. Hơn nữa trên vũ khí linh dị đó có nguyền rủa đáng sợ, trừ đội trưởng ra, người nào chạm vào có thể sẽ bị nguyền rủa giết chết, muốn lấy đi không đơn giản như vậy, ta cho rằng có thể không cần để ý." Lý Dương nói.
Hắn tương đối hiểu rõ Dương Gian, suy đoán vũ khí linh dị cắm cạnh ao máu có xác suất đại khái là hậu chiêu gì đó, cho nên Lý Dương không muốn phá hoại loại bố trí này, giữ nguyên hiện trạng là tốt nhất.