Điều khiến người ta không nghĩ tới là, Hà Nguyệt Liên ở xa tận thành phố Đại Áo cũng có thể nhận được tin tức quan trọng này.
Nàng từng làm đội trưởng, tuy đã từ chức, nhưng thực lực và giá trị thì vẫn còn đó.
Có không ít người biết tình thế mà tình nguyện nói tin tức quan trọng cho nàng hay.
“Quả nhiên, đúng như suy đoán của ta, Dương Gian không phải biến mất vô cớ, mà là do bản thân hắn xảy ra vấn đề, trong quá trình đối kháng với thuyền u linh ta đã nhận ra rồi, cho nên ta mới mạnh dạn mà lựa chọn từ chức rời khỏi thành phố Đại Á.”
Lúc này trong lòng của Hà Nguyệt Liên cảm thấy nhẹ nhàng.
Sự tồn tại của Dương Gian giống như là một tảng đá lớn đè lên lòng của mỗi người.
Chỉ cần một khi hắn vẫn còn, thì tất cả đội trưởng đều không thể tự ý hành động.
Hà Nguyệt Liên đó giờ đều không muốn làm việc cho tổng bộ, chỉ là lúc đó bản thân mình mới trở thành người ngự quỷ, cùng là người mới, cộng thêm sự kiêng dè đối với Dương Gian, với tình hình như thế, mới khiến nàng ngoan ngoãn mà nghe lời sai bảo của Dương Gian.
Hiện giờ, Dương Gian đã không còn, Hà Nguyệt Liên cảm thấy tổng bộ đã không còn quan trọng, nàng muốn làm gì cũng không ai dám cản trở.
Và cho dù là đã từ chức, nhưng nàng trong thành phố Đại Á vẫn nói một là một.
Đây không phải là do thân phận đem tới, mà là do có thực lực nên thế.
Với thời đại linh dị hiện tại, lời nói của Hà Nguyệt Liên vẫn còn đủ trọng lượng.
“Nhưng mà, vì an toàn, vẫn phải đi xác định tình hình mới được.”
Trong lòng của Hà Nguyệt Liên vẫn có chút bất an, nàng cảm thấy mình nên đi thăm Dương Gian, xem hắn có phải vẫn còn trong Quỷ Huyết chưa có rời khỏi.
Lỡ như tin tức là giả, hoặc là Dương Gian có dấu hiệu tỉnh lại thì sao?
Sau khi biết được tình hình của Dương Gian, phản ứng của mỗi đội trưởng đều không giống nhau, nhưng mà tin tức này vẫn chưa được truyền ra trong giới linh dị, còn có rất nhiều người ngự quỷ không biết, chứ không thì sẽ gây ra biến động vô cùng lớn.
Nhưng có thật là Dương Gian đã chết không?
Từ mọi hiện tượng xuất hiện mà Lý Dương phân tích được, rõ ràng là không phải, chỉ là người ngoài lại không nghĩ như vậy.
Và cùng lúc đó.
Tại một nông thôn cách thành phố Đại Xương khoảng hai mươi mấy kilomet, đó là quê của Dương Gian, thôn Mai Sơn.
Đó vốn là một thôn quê bình thường, nhưng trong vòng một năm nay đã có nhiều thay đổi lớn.
Con đường bùn đất giờ đã hoàn toàn trở thành một con đường nhựa, các tòa nhà cao thấp giờ đa số được đập phá xây mới lại, trở thành từng tòa biệt thự xinh đẹp, ngay cả miếng đất trống cũng tạo nên màu xanh hóa, xây lên cái đình nhỏ, giống như một công viên nhỏ.
Tại sao thôn quê bình thường lại có biến hóa lớn như vậy cũng là do sau khi kết thúc sự việc của Quỷ Mộng, Dương Gian đã bù đắp cho mỗi gia đình một số tiền lớn, cộng thêm việc Giang Diễm không ngừng đầu tư, nên cái thôn này mới thay đổi như vậy.
Ở thôn quê phía Đông, có một tòa nhà rất đặc biệt, tòa nhà đó có đến bảy tầng, trong đó phía trên mặt đất có năm tầng, còn dưới đất có hai tầng, và kiểu thiết kế rất là tinh tế, lại thực dụng, bên trong đó được xây dựng rất là xa hoa, thậm chí có nhiều chỗ còn dùng vàng để làm tường.
Tòa nhà đó là nhà mới của Dương Gian, cũng là do Giang Diễm phụ trách xây dựng.
Nhưng mà hiện giờ trong tòa nhà đó chỉ có ba người sinh sống, Giang Diễm, Trương Lệ Cầm và mẹ của Dương Gian.
Lúc này đã vào buổi trưa.
Theo thời gian bình thường thì vào lúc này là giờ ăn trưa.
Nhưng mà Giang Diễm và Trương Lệ Cầm lại đang ngủ trưa.
Với tình trạng này đã không chỉ xảy ra một lần, và khoảng thời gian gần đây nhất, tỷ lệ hai người ngủ lại ngày càng nhiều, dài nhất là một lần, ngủ cả ngày gần hai mươi mấy tiếng, và mỗi ngày cũng có thể ngủ như vậy, đây khiến người ta cảm thấy kỳ lạ.
Cũng may, thôn quê rất yên tình, cũng không ai quan tâm đến chuyện này.
Trên thực tế, Giang Diễm và Trương Lệ Cầm không phải là ngủ, mà là họ đang nằm mơ.
Trong giấc mơ.
Họ vẫn còn ở trong thôn, chỉ là hình dạng thôn quê và trong thực tế không giống nhau, mà lại giống hình dáng của một năm trước.
Thôn quê trong giấc mộng, Giang Diễm và Trương Lệ Cầm lại nhìn thấy một người vô cùng quen thuộc.
Dương Gian.
Không sai.
Trong hiện thực Dương Gian đang tỉnh mịch, kết quả lại sinh động trong thế giới Quỷ Mộng.
“Ta nói chứ anh Chân, ngươi khi nào mới ra ngoài đây, ở bên ngoài đã đưa tin ngươi đã chết rồi.” Bị kéo vào trong thế giới giấc mộng không chỉ có Giang Diễm và Trương Lệ Cầm, mà còn có Trương Vĩ.
“Ra không được, cơ thể của ta hiện giờ vẫn không có cảm giác, không cách nào làm bất cứ việc gì, chỉ có thể mỗi ngày nằm mơ, tình trạng như vậy có lẽ sẽ duy trì trong một thời gian dài.” Dương Gian than.
Tuy cơ thể của hắn ngâm trong Quỷ huyết, nhưng ý thức được con chó hung dữ bảo vệ nên không có bị tổn hại gì.
Và linh dị của con chó hung dữ không bị Quỷ Huyết ảnh hưởng, nên vẫn có thể kéo người vào trong giấc mộng, mở ra thế giới trong Quỷ Mộng.