Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3451 - Chương 3208: Thu Thập Di Vật (1)

Chương 3208: Thu thập di vật (1) Chương 3208: Thu thập di vật (1)

Dương Gian sinh sống trong thế giới Quỷ Mộng đã được một thời gian.

Lúc mới đầu chỉ có mình hắn ở trong thế giới Quỷ Mộng, sau này thời gian lâu rồi, một người cảm thấy quá vô vị, nên mới bắt đầu kéo từng người quen thuộc vào trong thế giới cùng mình trò chuyện, đồng thời cũng nắm rõ tìm hiểu tình hình bên ngoài.

“Anh Chân, đã hơn ba tháng rồi, nếu ngươi còn không ra ngoài thì đám tiểu đệ của ngươi sẽ tạo phản đó, ngươi có biết lúc này ta cực cỡ nào không? Hiện giờ mỗi đêm ta đều phải ra ngoài giải quyết một đống việc, thật chất thì rất là bận, và trị an trong thành phố Đại Xương ngày càng không được tốt, cũng như hôm qua, ngươi có biết ta gặp phải chuyện gì không?”

“Ta lại gặp phải người chặn đường cướp của, ngươi có tin không? Giữa thanh thiên bạch nhật, mà lại có người núp trong hẻm nhỏ chặn đường cướp của, nếu là lúc trước thì ai lại dám làm thế, nên biết rằng giờ xuất hiện chặn đường cướp của, thì nói không chừng ngày mai lại xuất hiện thằng khốn chặn đường giết người.”

“Đương nhiên, ta biết, a Vỹ ta có tiếng là có năng lực, nhưng có một mình ta thì năng lực có hạn, lúc này cái eo của ta cũng bắt đầu đau nhức, hại ta phải không ngừng đi tiệm massage, bà chủ tiệm massage nói lưng ta có chút hao lực nên cần nghỉ ngơi nhiều.”

Trương Vĩ lôi thôi nói quá trời nói, đồng thời cũng than bản thân mình lúc này quá lao lực, giống như khó mà duy trì hòa bình của thành phố Đại Xương, đang hy vọng Dương Gian nhanh chóng lộ mặt.

“Giang Diễm, bên ngoài loạn đến thế sao?” Dương Gian xoay qua hỏi.

Giang Diễm ở một bên nói: “Tình hình những nơi khác thì có lẽ có chút tệ, nhưng thành phố Đại Xương trước mắt thì vẫn còn tốt, Lý Dương làm việc vẫn rất nghiêm túc, chỉ là những người khác bắt đầu có chút ý kiến, ví dụ như Huỳnh Tử Nhã, Vương Dũng, còn có Đồng Thiến, nhưng thế thì cũng không còn cách nào khác.”

“Dương tổng, trước đó ta nghe Lưu Tiểu Vũ nói, tổng bộ còn sót lại những đội trưởng bắt đầu đã không nghe mệnh lệnh, trong đó có Hà Nguyệt Liên thậm chí còn trực tiếp từ chức, ngay cả Vương Quốc Cường phó bộ trưởng mới lên chức cũng không có cách gì với nàng.” Trương Lệ Cầm bổ sung.

“Đây rất là bình thường, mỗi một đội trưởng đều là những người bướng bỉnh khó thuần phục, lúc trước phối hợp vậy là do tổ chức quốc vương, mặt khác là do có ta đàn áp, giờ ta đã không còn, tổ chức quốc vương cũng không còn, thì đám đội trưởng cũng giống như con ngựa đứt cương vậy, không ai có thể chế ngự, đừng nói là Vương Quốc Cường mới lên chức, cho dù là Tào Diên Hoa họ cũng không nghe mệnh lệnh.”

Trương Vĩ nói: “Anh Chân ngươi xem xem, đó là việc gì chứ, một chút cũng không nể mặt, ta xem ngươi nên ra ngoài một chuyến, giáo huấn những ai không nghe lời.”

“Ta bây giờ hữu tâm vô lực, quản không được đám người đó, họ muốn làm gì thì làm đi.” Dương Gian lắc đầu cảm thấy bất lực.

“Vậy sao được, bên ngoài loạn hết cả lên thì sao?” Trương Vĩ thể hiện không rõ.

Dương Gian nói: “Ta đoán trạng thái này của ta còn phải duy trì trong một thời gian dài, thủ đoạn của ta có thể ảnh hưởng đến bên ngoài chỉ có Quỷ Mộng, tuy ta có thể kéo một số người ngự quỷ vào trong thế giới Quỷ Mộng, nhưng như thế thì lại làm được gì? Uy hiếp họ sao? Hay là giải quyết họ? Giới linh dị hiện tại đã không chịu được cú sốc nào nữa, thêm một chuyện thôi thì bớt một chuyện.”

“Và ta cảm thấy đâu phải là chuyện lớn gì, nếu như ta có thể thuận lợi tỉnh lại, mọi vấn đề đều có thể giải quyết.”

“Nếu như anh Chân cũng đã nói thế, chỉ có thể để đám người đó kiêu căng thêm một thời gian nữa.” Trương Vĩ nói.

Giang Diễm đứng bên cạnh cười và nói: “Ta cảm thấy bây giờ cũng rất tốt, không cần quan tâm đến việc trong giới linh dị mỗi ngày đều có thể nghỉ ngơi.”

Suy nghĩ của nàng thì tương đối đơn giản, mỗi ngày đều được gặp Dương Gian, ở bên cạnh Dương Gian vậy thì tốt rồi.

Còn đối với việc trong giới linh dị, thì không có chút quan hệ gì đối với người phụ nữ bình thường như nàng, cho dù hiện giờ bên ngoài đã trở nên ác liệt, cũng không ảnh hưởng đến sinh hoạt của gia đình mình.

Tuy cách nghĩ này có chút ích kỷ, nhưng đó cũng là cách nghĩ của nhiều người.

“Đích thực, Dương tổng đã quá mệt, lần này nên nghỉ ngơi, sự việc trong giới linh dị cũng không thể nào đè lên cả người Dương tổng.” Trương Lệ Cầm cũng đồng ý cách nghĩ của Giang Diễm.

“Nghe các ngươi nói thế hình như cũng không tệ lắm.” Trương Vĩ sờ cằm: “Vậy ta có nên nghỉ ngơi một thời gian không? Nhưng mà ta cần phải nghỉ ngơi, vậy lỡ như thành phố Đại Xương xảy ra chuyện thì sẽ như thế nào?”

“Sợ gì.” Dương Gian nói: “Chuyện nhỏ thì Lý Dương có thể xử lý, ta còn có để lại Quỷ Đồng dự bì.”

“Vậy nếu xảy ra chuyện lớn thì sao.” Trương Vĩ hỏi.

“Đợi chết thôi, ta cũng không có cách gì.” Dương Gian nói.

Trương Gian đưa ngón cái lớn: “Chuyện nhỏ kiếm người, chuyện lớn kiếm chết, những lời nói đó có đạo lý, anh Chân có thể bỏ ra hết, giờ ta đi về hưu, anh Chân ngươi đợi ta về rồi kiếm ngươi nói tiếp.”

Nói xong, hắn lập tức đứng dậy, sau đó kêu to: “ Đưa ta ra ngoài.”

Tiếp theo thì có một tiếng gầm gừ của con chó hung dữ, cơ thể của Trương Vĩ lập tức biến mất trong thế giới của Quỷ Mộng.

Rõ ràng là hắn đã vào thế giới Quỷ Mộng cũng rất nhiều lần, đã quá quen thuộc.

“Các ngươi cũng quay về đi, giờ có lễ là giờ trưa rồi, nên ăn trưa đi, các ngươi không ăn, thì mẹ ta cũng phải ăn, đừng để mẹ ta bị đói.” Dương Gian nói.

“Sao lại đói chứ, ta và chị Cầm sẽ luôn chăm sóc tốt cho bác gái.” Giang Diễm lập tức nói.

Dương Gian gật đầu: “Vậy thì tốt, nhưng mà cũng là câu đó, tình hình của ta phải bảo mật, không được tiết lộ ra ngoài.”

“Chuyện này chúng tôi đương nhiên biết rồi, và gần đây chúng tôi vẫn ở trong thôn này không đi ra ngoài, và cũng không có giao tiếp với ai, không có khả năng tiết lộ bí mật, ta chỉ lo lắng cái miệng của Trương Vĩ không nhịn được mà nói bậy thôi.” Giang Diễm nói.

Bình Luận (0)
Comment