Cây thương dài này rất đáng sợ, có quá nhiều sức mạnh linh dị chưa biết được, không phải là thứ mình cần, thứ hắn cần là định quan tài vừa đơn giản lại vừa mạnh.
Người ngự quỷ nữ đó lập tức bắt lấy đinh quan tài, sau đó dùng sức, lại rất thuận lợi lấy được nó.
“Rút.”
Vương Trác thấy thế, không hề do dự, bỏ qua đối kháng với cây thương dài màu đỏ, sau đó đã dẫn theo người ngự quỷ nữ rời khỏi.
Không có sự uy hiếp của đinh quan tài, hắn cũng không lo lắng mình bị đóng chết, cho dù cây thương dài lần nữa bay tới thì hắn vẫn có thể dùng sức mạnh.
“Không ngờ lại thành công.” Sau khi bước qua khỏi khu vực nguy hiểm, người ngự quỷ nữ cầm đinh quan tài trong tay vừa kích động vừa không tin được.
Vương Trác nhìn cây đinh quan tài bị sét cũng lộ ra một nụ cười.
Tuy bị mất hai người đi cùng, nhưng cũng được xem là có thu hoạch.
Có được cây đinh quan tài thì hắn đã có vốn nổi lên.
Sau đó hai người cười lên, lại phát hiện ở không xa xuất hiện một luồng sáng kịch liệt.
“Sao lại như thế?” Vương Trác nhíu mắt, không chịu được mà che đi ánh sáng.
Khi ánh sáng giảm đi, Vương Trác đột nhiên sững người khi mở mắt ra lần nữa.
Hắn phát hiện bản thân mình không biết từ lúc nào lại nằm trên một mặt đất bị cháy đen.
Ý thức được điều gì Vương Trác đột nhiên ngồi dậy.
Hắn nhìn qua đôi tay của mình, lại phát hiện tay mình không có đeo găng tay, lại nhìn qua bên cạnh, lại phát hiện ba người đi cùng đã nằm ở dưới đất, đang nhắm mắt lại hình như đang chìm trong giấc ngủ.
“Vương Trác, định quan tài đó đâu? Lúc nãy ta khó khăn lắm mới lấy cây đinh quan tài đó đâu rồi?” Người ngự quỷ nữ cũng tỉnh lại, nàng kinh ngạc bất định, tìm kiếm xung quanh, lại phát hiện không có gì cả.”
Vương Trác ngước đầu nhìn lên trời.
Bầu trời trong xanh và ánh nắng chiếu sáng rực rỡ.
Vào lúc này, hắn đã cười, chỉ là trong tiếng cười lộ ra nỗi sợ hãi.
“Không có đinh quan tài, cái gì cũng không có, lúc nãy chúng ta chỉ là nằm mơ, một giấc mơ thôi.” Lúc nảy Vương Trác đã hiểu rõ tình hình.
Chỉ là do hiểu rõ nên mới lo sợ.
Bản thân mình ngay cả lúc nào vào trong giấc mộng cũng không biết nữa.
Và từ đầu tới cuối hắn cũng hoàn toàn không phát hiện giấc mộng và hiện thực có sự không ổn.
Và khi xoay qua nhìn bên huyết hồ.
Thì nhìn thấy cây thương dài màu đỏ đó vẫn đứng đó, không hề nhúc nhích.
Vương Trác nhìn qua lần nữa, và cũng không dám bước qua đó.
Mức độ linh dị này không phải bản thân mình có thể đối kháng, hôm nay có thể lượm lại được cái mạng đã là không tệ.
“Chúng ta rời khỏi đây.” Vương Trác lập tức đứng dậy nói.
“Một giấc mộng sao?” Người ngự quỷ nữ vẫn còn đang mê man, đợi khi Vương Trác gọi thì mới tỉnh lại.
Hai người không dám chần chừ mà lập tức xoay người rời khỏi đây.
Nhưng hai người còn lại lại nằm trên mặt đất hình như không có dấu hiệu tỉnh lại.
Vương Trác quay đầu nhìn một cái, thì phát hiện Lý Trình họ đã không còn hô hấp.
Lúc này, trong lòng hắn đột nhiên run lên.
Thì ra chêt trong giấc mộng là thật sự chết đi.
Đợi hai người này sau khi rời khỏi, Hà Nguyệt Liên biến mất lại lần nữa xuất hiện ở gần huyết hồ.
Hà Nguyệt Liên nhìn hai người đã chết nằm trên mặt đất, lại nhìn qua cái xác của Dương Gian đang nổi trên huyết hồ, sau đó mở miệng nói:”Ngươi nên để ta trực tiếp ra tay giải quyết mấy người họ, bây giờ trong giới linh dị đã có người bắt đầu nhắm đến ngươi, ta ra tay thì mới có thể răn đe một số người, giảm bớt những phiền phức không cần thiết.”
Nhưng mà cái xác của Dương Gian vẫn yên tĩnh mà nổi ở đó, không có động tĩnh.
Hà Nguyệt Liên quan sát một lúc cuối cùng cũng không có phản ứng gì.
Nàng không lên tiếng, và lần nữa biến mất không thấy đâu.
Nhưng vào lúc này, cái xác của Dương Gian trong huyết hồ bắt đầu từ từ lắc lư, nhìn giống như bị gió thổi qua vậy.
Nhưng mà ở mấy tháng trước, cái xác của Dương Gian chưa từng lắc lư qua.
Xuất hiện động tĩnh, cũng có nghĩa có sắp xảy ra một chuyện.
Có sự đối kháng nào đó sắp kết thúc.
Trong Quỷ Mộng.
“Tiềm năng của người ngự quỷ tên Vương Trác đó không tệ, lại có thể thông qua được thử thách của Quỷ Mộng, nếu đã như vậy thì cho hắn sống sót mà rời khỏi vậy, dù gì thời đại hiện giờ đang cần một số lượng lớn người ngự quỷ để đối kháng linh dị, để lại hai người để cảnh cáo vậy.” Dương Gian lúc này đang thả chó và nói, trong khoảng thời gian này hắn cũng không phải là không làm gì.
Trong khoảng thời gian tĩnh mịch này hắn đối với Quỷ Mộng đã vận dụng rất thành thạo.
Ừm?
Đột nhiên, khi Dương Gian bước lên, có một cảm giác xuất hiện trong lòng.
Cảm giác này rất kỳ lạ.
Hình như bản thân mình sắp tỉnh lại vậy.
Dương Gian đứng đó một chút, đột nhiên cười:”Xem ra thời gian sắp tới rồi, linh dị thăng bằng trong huyết hồ đã được phá vỡ, cuối cùng người thắng là ta.”