Những người không không suy nghĩ nhiều, lập tức đi theo Vương Trác nhanh chóng đi đến gần cây thương dài dựng ở phía trước.
Bất giác.
Tất cả những người này đã vượt qua ranh giới cảnh cáo đó.
Lúc này bất thường đã xảy ra.
Lúc này cây thương dài đang dựng đứng yên trên mặt đất lại đột nhiên lắc lư, hình như có một sức mạnh linh dị khó mà giải thích được đang tỉnh lại, sau đó đã ảnh hướng đến đồ vật linh dị này.
Lập tức.
Cây thương dài lắc lư đã bắn lên, sau đó với một tốc độ khó tưởng mà bay tới những người này.
“Cẩn thận.” Vương Trác la lên một tiếng.
Nhưng hắn vẫn chưa dứt lời, thì một người đi cùng đã bay ra ngoài, sau đó bị cây thương dài đâm xuyên qua người, bị đóng trên mặt đắt.
“Sao lại như vậy?” Người bị đóng trên mặt đất miếng ói máu tươi, khó mà tin vào cảnh này.
“Mau rút cây thương dài ra, chứ không hắn sẽ chết, trên cây thương dài này có đinh quan tài, có thể áp chế linh dị trên người hắn, không có sức mạnh linh di để duy trì sự sống, tình hình vết thương như vậy hắn không sống nổi.” Vương Trác vừa nói vừa nhanh chóng xông qua đó.
“Để ta.” Một người ngự quỷ khác vừa lên tiếng xong, thì lập tức biến mất không thấy đâu.
“Quỷ Vực? Ngươi lại có Quỷ Vực? Lý Trình ngươi ẩn núp đúng dữ mà.” Vương Trác ngơ ngơ, sau đó phản ứng lại.
Không đúng, hiện giờ hắn để lộ ra Quỷ Vực là muốn đem cây thương dài này đi khỏi sao.
Người ngự quỷ Lý Trình đó đã lập tức xuất hiện bên cạnh cây thương dài, hắn cười lạnh lùng:”Thật xin lỗi, đinh quan tài chỉ có một cây.”
Nói xong hắn nắm lấy cây thương dài màu đỏ.
Lúc này, tâm trạng của Lý Trình có chút kích động.
Cây đinh quan tài trong truyền thuyết lại rơi vào trong tay mình.
Và khi hắn chạm vào cây thương dài, gương mặt của hắn lập tức cứng đơ, đồng thời làn da của hắn cũng lập tức xám lên, cả người tức thời ngã xuống dưới đất, không còn khí sắc gì.
Nhìn thấy cảnh này, Vương Trác và người ngự quỷ nữ đứng bên cạnh lập tức ngơ ngác.
“Là lời nguyền, trên cây thương dài có lời nguyền, không thể dùng tay để chạm, phải đeo găng tay.” Tiếp đó Vương Trác đã phản ứng kịp, hắn đã lấy một găng tay được đặt làm ra.
Loại găng tay này được làm bằng những sợi chỉ bằng vàng rồi được dệt lại, vì để tránh cho người sống chạm vào đồ vật linh dị bị dính lấy lời nguyền nào đó.
Tuy là người ngự quỷ đời này vẫn chưa trưởng thành, nhưng cái cách để đối kháng với linh dị thì kỹ xảo sớm đã được lưu truyền ra ngoài, mỗi một người khi chạm mặt với linh dị đều phải ghi nhờ những điều này.
Lúc nãy Lý Trình không phải là không biết, mà là do tham lam nên đã bỏ qua chi tiết quan trọng này, cho nên mới dẫn đến bị mất mạng.
Nếu như hắn nhớ điểm này thì nói không chừng đinh quan tài sẽ bị hắn cướp mất.
Nhưng trong lúc Vương Trác vừa đeo gang tay, thì cây thường dài màu đó lúc nãy mới đóng chết người lại lần nữa rung chuyển.
“Cẩn thận, sự tấn công lần hai sắp bắt đầu, không nên dùng sức mạnh linh dị đi đối kháng, sức mạnh linh dị của đinh quan tài trên cây thương dài đó không chống lại được, chỉ có thể nhân lúc nó bay qua lập tức dùng tay đã đeo găng tay mà bắt lấy nó.” Vương Trác lần nữa nhắc nhở, trên mặt đang chảy mồ hôi hột.
Chỉ là một vũ khí linh dị không có người khống chế mà thôi, đã dễ dàng mà giải quyết hai người của họ.
Và bây giờ có thể ngay lập tức đem đinh quan tài này đi hay không cũng còn chưa biết được.
Lúc nãy Hà Nguyệt Liên không có ra tay, có cảm giác như cho dù nàng không ra tay đi nữa, thì đám người của bọn mình cũng không thể đối phó được với cây thương dài này?
Đùa gì chứ.
Sự chênh lệch giữa người ngự quỷ không thể nào lớn như vậy được.
Chỉ trong chớp mắt, cây thương dài màu đỏ đó lại bay qua lần nữa.
Tốc độ cực nhanh, nhắm đến Vương Trác mà tới.
“Nhắm đến ngươi đó, Vương Trác.” Người ngự quỷ nữ đứng bên cạnh lên tiếng nói.
“Nhìn thấy rồi.”
Cả người Vương Trác lo lắng, sức mạnh linh dị trên người như đang khống chế cả người, khiến hắn với một phương thức không tưởng được mà tránh qua được cây thương dài bay tới.
Chỉ cần không bị đinh quan tài đóng trúng, vậy thì hắn sẽ không sợ.
Sau khi cây thương dài không đóng trúng thì đã xuất hiện trì trệ tạm thời.
“Và vào lúc này.” Đôi tay của Vương Trác đã đeo găng tay, và nắm lấy cây thương dài màu đỏ.
Cây thương dài đang rung, đang muốn thoát khỏi sự khống chế của Vương Trác.
Nếu như chỉ là sự đối kháng trên sức mạnh, thì Vương Trác không hề sợ, dù gì sức mạnh của người ngự quỷ không hề thấp.
“Ta tới giúp ngươi.” Người ngự quỷ nữ cũng xông qua, và phối hợp với Vương Trác.nắm lấy cây thương dài.
“Đừng quan tâm nhiều quá, cướp lấy đinh quan tài thì chúng ta lập tức rút lui.” Vương Trác nói.