Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3467 - Chương 3224: Giấc Mơ Sắp Tỉnh Lại (2)

Chương 3224: Giấc mơ sắp tỉnh lại (2) Chương 3224: Giấc mơ sắp tỉnh lại (2)

“Cẩn thận chút, chúng ta đi qua đó.” Vương Trác ra hiệu cho ba người đi cùng, sau đó từ từ đến gần cây thương dài.

Mọi thứ đều rất thuận lợi, quá trình bước vào không có gặp bất kỳ nguy hiểm gì, cũng không có gặp tấn công linh dị gì.

Nhưng mà mọi người vẫn rất cảnh giác, bởi vì họ hiểu ra ở đây chắc chắn có nguy hiểm, chỉ là hiện giờ vẫn chưa xuất hiện mà thôi.

“Đã rất gần rồi.”

Nhìn có vẻ như đã gần tới cây thương dài màu đỏ, Vương Trác bất giác trở nên có chút kích động.

Chỉ là do ánh mắt của họ đã bị đồ vật linh dị này thu hút, cho nên đã hoàn toàn không phát hiện bản thân mình đã vượt qua đường vẽ cảnh cáo được cố tình vẽ ra ở dưới mặt đất.

Đó không chỉ là đường vẽ cảnh cáo, mà còn là một đường sống chết.

Và vào lúc này, một giọng nói vừa rõ ràng vừa lạnh lùng đột nhiên vang lên:”Dừng lại đi, các ngươi đến gần nữa thì toàn bộ các ngươi sẽ chết tại đây.”

Ai?

Bốn người đột nhiên giật mình, sau đó ngừng bước lập tức cảnh giác, tiếp theo ánh mắt đã nhanh chóng tìm kiếm xung quanh.

Rất nhanh.

Đôi mắt của họ nheo lại một cách sắc bén.

Chỉ nhìn thấy một người phụ nữ đứng ở nơi hoang dã cách đó không xa, người phụ nữ này mặc váy cưới màu đỏ, đầu đội mũ trùm màu đỏ, trong bóng đêm, toàn thân dường như phát ra ánh sáng đỏ nhàn nhạt, khiến người ta cảm thấy kỳ lạ và đáng sợ.

“Là Hà Nguyệt Liên, người phụ nữ giá ngự Quỷ Họa trong truyền thuyết.” Có một người ngự quỷ nữ trong đội lúc này đã lập tức la lên.

“Hà Nguyệt Liên? Người này lại xuất hiện ở đây.” Sắc mặt của Vương TRác đột nhiên thay đổi, cảm thấy không hay.

Tuy họ là người ngự quỷ đời mới, chỉ là thời gian nổi lên có chút ngắn, đối với đội trưởng của tổng bộ đời trước vẫn còn kiêng dè, chỉ là đội trưởng của tổng bộ chỉ còn sót lại lẻ tẻ vài người, cho nên có rất nhiều người không hề quan tâm, dù gì cũng sẽ không đụng chạm tới.

Không ngờ đám người mình lại xui xẻo như vậy, ở đây lại gặp phải một người.

“Vương Trác, phải làm sao? Đánh nhau sao?” Người đi cùng cẩn thận hỏi.

Sắc mặt của Vương Trác thay đổi bất định, không biết quyết định ra sao.

Một mặt trong truyền thuyết nói rằng đội trưởng luôn khiến cho người khác phải kiêng dè, mặt khác di vật đồ vật linh dị của Dương Gian chỉ ở gần đó, chỉ cần lấy được là có thể nổi dậy.

Hai mặt đều rất khó xử.

Nhưng mà ở đây không được chọn sai, bởi vì nếu chọn sai là sẽ chết người.

“Bốn người chúng ta cùng nhau chống lại Hà Nguyệt Liên đó? Cho dù là một chút cũng được, chức trách của nàng ở đây cũng chỉ là canh chừng huyết hồ, chứ tuyệt đối không phải canh giữ vũ khí linh dị đó, nếu như có thể giữ nàng lại, sau đó đi lấy vũ khí, vậy thì Hà Nguyệt Liên chắc sẽ không đuổi theo.”

Ánh mắt của Vương Trác chớp nháy bất định, trong đầu hắn hiện ra một ý nghĩ to gan này.

Sau đó giọng nói của Hà Nguyệt Liên lúc này lại vang lên:”Niệm tình thời đại này ít đi rất nhiều người ngự quỷ, các ngươi hãy rời khỏi đây đi, cứ thế chết ở đây thật không có đáng, vũ khi linh dị của Dương Gian không phải là thứ các ngươi có thể chạm vào được.”

“Chúng tôi đến đây chỉ cầu mong có một cơ hội sống tiếp, cơ hội đã ở trước mặt, ta không muốn bỏ cuộc.” Vương Trác nghiêm túc nói.

“Không sai, tuy ngươi là đội trưởng của tổng bộ, nhưng ngươi cũng không có quyền cướp đoạt cơ hội sống tiếp của chúng tôi, ta hy vọng ngươi có thể không nhúng tay vào việc này, dù gì đánh nhau cũng không tốt cho tất cả chúng ta, đương nhiên, chúng ta biết rõ đội trưởng rất mạnh, nhưng mà chúng tôi cũng không phải tệ, liều tới lúc ác quỷ thức tỉnh chưa chắc sẽ không kéo được một đội trưởng xuống.

Mấy người nhìn chằm vào Hà Nguyệt Liên, đã chuẩn bị tư thế liều một phen.

Cảnh tượng có vẻ trở nên nặng nề.

Nhưng rất nhanh tình hình đã có chút thay đổi.

Thân hình của Hà Nguyệt Liên đứng trong cánh đồng hoang dã từ từ trở nên mờ nhạt, cuối cùng đã biến mất trong tầm nhìn của những người này.

“Không thấy đâu? Nàng đang muốn ra tay sao?”

“Không có dấu hiệu muốn ra tay, ta không có cảm giác linh dị đang đến gần.”

“Xem ra nàng sợ sẽ bị chúng ta giải quyết tại đây, cho nên đã lựa chọn rút lui, xem ra đội trưởng thì cũng chỉ có thể thôi, cũng đúng, Hà Nguyệt Liên trong tổng bộ không phải đội trưởng có thực lực nhất trong tổng bộ, người có thực lực mạnh nhất là Dương Gian đó, nếu như muốn diệt cả chúng ta, thì Hà Nguyệt Liên đó vẫn chưa đủ tư cách, trừ khi Dương Gian chết đi sống lại.”

Mấy người này đã thảo luận một lúc.

Vương Trác nói:”Không nên lãng phí thời gian, nhân lúc Hà Nguyệt Liên rời khỏi chúng ta lập tức cướp lấy cây thương dài sau đó rời khỏi nơi này, để tránh đêm dài lắm mộng.”

“Được, bây giờ thì hành động.”

Bình Luận (0)
Comment