Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3471 - Chương 3228: Ba Người Trong Quan Tài (1)

Chương 3228: Ba người trong quan tài (1) Chương 3228: Ba người trong quan tài (1)

Dương Gian lặng lẽ lần nữa trở về thành phố Đại Xương, hắn không có đi tới tòa nhà Samton trước, mà là trực tiếp đi tới khu dân cư Quan Giang.

So với nửa năm trước, bây giờ khu dân cư Quan Giang náo nhiệt đến bất thường, trong khu dân cư có thêm nhiều hộ dân mới, mấy toà lầu cũng ở đủ người, có rất nhiều nhà được trống ra, bây giờ cho dù là ban đêm, nhưng trong khu dân cư cũng có rất nhiều người dân đi tản bộ, khiến cho khu dân cư vốn yên tĩnh lại trở nên náo nhiệt lên.

Dương Gian đi tới con đường trong tiểu khu, hắn xuất hiện giống như một ưu linh không có ai để ý.

“Bây giờ sự việc linh dị nhiều hơn, trên cơ bản thì tất cả mọi người cũng đã tin sự tồn tại của ác quỷ, với tình hình này, với một khu dân cư có thể đảm bảo an toàn thì tự nhiên sẽ có vô số người kéo đến, hơn nữa khu dân cư này có đầy đủ vật tư, cho dù là linh dị có phong toả thành phố, thì người sống trong khu dân cư này vẫn có thể sống sót trước tiên.”

Sau khi nhìn qua vài lần, hắn cũng đã hiểu đại khái tại sao khu dân cư Quan Giang lại có một sự thay đổi lớn như vậy.

Đi theo con đường quen thuộc.

Rất nhanh, Dương Gian đã đi tới phía sau toà nhà với kiểu khu dân cư Quan Giang

Đó là nơi ở của Vương San San, lúc trước là một toà nhà cổ dân quốc, sau này đã được sửa lại cho nên mới trở thành một tòa nhà đặc biệt như vậy.

Dương Gian không quan tâm đến cửa bị khoá mà bước vào trong.

Rất nhanh, hắn nhìn thấy ngoài sân có để ba cái quan tài rất ngăn nắp, các quan tài này cộng lại có đến mười cái, trong đó có ba cái là quan tài màu đỏ, ba cái là màu đen, và trong số quan tài đó, Dương Gian nhìn thấy có mấy cái quan tài màu đỏ đã được sử dụng, hình như trong đó có người đang nằm.

“Một cái, hai cái, ba cái, có đến ba người không chống cự được mà bước vào trong Quỷ Quan,” Ánh mắt Dương Gian chuyển động nhẹ.

Đối mặt với Quỷ Quan, hắn cũng không biết rốt cuộc ba người nào đã vào trong, hắn chỉ biết một trong những người nằm trong quan tài đó là Vương Dũng.

“Người trong quan tài đã chết chưa? Chưa chết thì trả lời cái.” Dương Gian trực tiếp hỏi.

Hắn vừa dứt lời, thì các quan tài yên tĩnh lại lập tức rung động nhẹ.

“Đội trưởng? Ta không nghe nhầm chứ, là giọng của đội trưởng.” Trong quan tài truyền ra lời nói của Lý Dương, hắn cảm thấy kỳ lạ.

“Ta cũng nghe thấy, hình như là Dương Gian quay về.” Vương Dũng ở quan tài bên cạnh cũng trả lời.

“Không có sai, là Dương Gian, hắn trở về rồi.” Quan tài cuối cùng cũng lên tiếng đó lại là Huỳnh Tử Nhã có chút kích động.

Dương Gian nói:”Thì ra là vậy, nằm trong quan tài lại là ba người các ngươi, nhưng mà Vương Dũng và Huỳnh Tử Nhã hai người xuất hiện ở đây ta không thấy bất ngờ, nhưng Lý Dương ngươi lại không chống cự được sao, theo ta đoán thì ngươi cũng có thể chống cự đến nữa năm cũng không thành vấn đề, sao ác quỷ thử tỉnh nhanh đến như vậy?”

“Dương Gian, trong khoảng thời gian ngươi không có đây thì bên ngoài đã xảy ra rất nhiều sự việc linh dị, sau khi ngươi đã rời khỏi thì Lý Dương đã canh giữ thành phố Đại Xương, trong thời gian đó đã xử lý rất nhiều sự việc linh dị, và khi giao đấu với tổ chức quốc vương cũng để lại một số thương tích, chứ không phải sau này hắn ra tay ít lại, thì đã sớm không chịu nổi rồi, bây giờ trong thành phố Đại Xương chỉ còn có hai người, Đồng Thiến, và Hùng Văn Văn cái gì cũng không chịu làm.” Huỳnh Tử Nhã nói.

“Vậy còn Lâm Uẩn Huy đâu?” Dương Gian hỏi.

Lý Dương trả lời:”Nàng ấy rất tốt, vẫn luôn giải quyết sự việc linh dị, giải quyết không ít vấn đề, sau đó nàng nói phải rời khỏi để cần giải quyết một số việc, kết quả là đi tới mất tích luôn, không thấy quay về.”

“Nàng ấy có nói đi giải quyết việc gì không?” Dương Gian lần nữa hỏi.

“Có từng nghe nàng nhắc qua một câu, nói là đi tìm người quen.” Lý Dương nói.

Dương Gian nói:”Thôi vậy, nếu nàng đã giúp không ít việc thì hiện giờ đi giải quyết một số việc riêng thì chúng ta cũng không có tư cách giữ người ta lại.”

Hắn hiểu, Lâm Uẩn Huy chịu ở lại giúp đỡ là do lúc trước nợ ân tình, bây giờ mình đã yên tỉnh nửa năm, và phần ân tình đó nàng cũng đã trả xong, thì đương nhiên không có lý do gì ở lại.

Nhưng mà hắn lại có chút hiếu kỳ, Lâm Uẩn Uy là người ngự quỷ thời dân quốc lại có người quen còn sống, vậy thì người còn sống đó lại là ai?

“Nhưng mà bây giờ đội trưởng là về rồi, mọi thứ sẽ trở nên tốt hơn, tiếc là chúng tôi bây giờ không giúp được gì, có thể sống được cũng là nhờ đến các quan tài do đội trưởng để lại, chứ không thì mấy người chúng tôi đã chết rồi.” Lý Dương cảm khái nói.

“Thật ra thì nằm trong quan tài cũng rất tốt, ít ra được thoải mái, không có mệt.” Huỳnh Tử Nhã nằm ở quan tài bên cạnh nói:”Ở bên ngoài việc cần lo thì cả đống, mỗi ngày đều phải đối mặt với những sự việc linh dị đáng sợ, sợ có ngày sẽ chết trong tay ác quỷ, hiện giờ xem ra đã được hưởng phước rồi, chỉ là có một khuyết điểm là nằm trong quan tài có chút vô vị, lần trước Trương Vĩ cũng có tới, nói là sẽ gắn một đường dây mạng trong quan tài, để chúng tôi có thể cùng hắn chơi game, cũng không biết có thật không.”

Bình Luận (0)
Comment