Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3472 - Chương 3229: Ba Người Trong Quan Tài (2)

Chương 3229: Ba người trong quan tài (2) Chương 3229: Ba người trong quan tài (2)

Vương Dũng nói:”Đừng nghe hắn nói, trong quan tài có sức mạnh linh dị, sẽ quấy nhiễu tín hiệu, cho dù là tin hiệu bình thường, thì một cái laptop quăng vào đây rất có thể sẽ bị linh dị ăn mòn, thật chất là không thể vận hành.”

“Nếu dùng vàng để chế tạo một cái laptop thì được rồi.” Huỳnh Tử Nhã nói.

“Được rồi, đừng có thảo luận những đề tài không liên quan, bây giờ đội trưởng quay về, chúng ta nên suy nghĩ những chuyện sau này, trước mặt thì tình hình ở những nơi khác không được tốt lắm, sự việc linh dị rất nhiều, ngay cả thành phố Đại Xương cũng xuất hiện nhiều ác quỷ, nếu như không có cách nào tốt hơn, vậy thì không bao lâu thì những người ở bên ngoài có lẽ sẽ chết hết.” Lý Dương nói.

“Trước mắt khu dân cư Quan Giang là an toàn, nhưng mà ta cảm thấy sự an toàn này không duy trì được lâu, người nha, bạn bè, bà con của các ngươi cũng ở trong khu dân cư này, nếu tình hình không thể cứu vãn nữa thì không ai có thể tránh khỏi, lúc đó ta thấy chúng ta muốn an tâm nằm trong quan tài cũng là một điều xa xỉ.”

Nghe xong những lời này Vương Dũng và Huỳnh Tử Nhã đã im lặng.

Lý Dương tuyệt đối không phải là đe dọa, bởi vì ở nữa năm nay hắn luôn là người phụ trách của thành phố Đại Xương, đã biết được tình hình sụp đổ này đã diễn biến nhanh cỡ nào, và tốc độ sụp đổ này cũng sẽ như quả cầu tuyết.

Bởi vì vừa mới bắt đầu thì trước đó có để lại một số người phụ trách đang cố gắng xử lý sự việc linh dị, duy trì hòa bình.

Nhưng với sự chết đi của từng người phụ trách, cộng thêm tổng bộ suy yếu, không có sắp xếp người phụ trách mới, và sự việc linh dị mỗi ngày tăng lên, do đó một thành phố chỉ trong vòng mười ngày thì đã bị linh dị chiếm đóng.

Đương nhiên một thành phố bị linh dị chiếm đóng cũng không nói lên là tất cả người phụ trách đều xảy ra chuyện, chỉ là lúc đó không thể tránh khỏi người và quỷ sống chung với nhau.

Vào lúc đó người dân làm gì còn sự an toàn, mỗi ngày đều lo lắng, sợ là một ai nào đó ra đường sẽ gặp ác quỷ vậy thì chết chắc.

Dương Gian nói:”Theo lời nói của Lý Dương mà đoán, thì thời kỳ này khó khăn hơn mọi thời kỳ.”

“Bây giờ không phải là có đội trưởng sao?” Huỳnh Tử Nhã nói.

Lý Dương hừ một tiếng:”Tình hình sụp đổ sẽ ảnh hướng tất cả mọi người, không ai có thể tránh khỏi, tình hình thành phố Đại Xương thì ngươi cũng đã biết, sau khi sự việc linh dị bùng phát thì trong thời gian này đã có rất nhiều người ngoài vào đây sinh sống, nếu như linh dị tiếp tục lan rộng, vậy thì càng có nhiều người vào đây hơn, và càng nhiều người thì sẽ dẫn đến càng nhiều sự việc linh dị, đồng thời sẽ đem tới những phiền phức không giống nhau, ví dụ là trị an, thực phẩm, nước, bạo động, bệnh tật vv… đến lúc đó không chỉ là đối kháng với linh dị đơn giản như vậy.”

“Nên biết rằng, ngoài vấn đề an toàn ra, thì sống sót cũng rất quan trọng, và một thành phố cô độc không cách nào sống sót trong thời đại này, và kết quả cuối cùng thì cũng chỉ là ôm nhau mà chết.”

“Nói không có sai, trong khoảng thời gian ta ta tỉnh mịch cũng có suy nghĩ rất nhiều chuyện, trong đó bao gồm cả vấn đề sinh tồn trong tương lai, theo như ta suy đoán, nếu như thời đại ác quỷ cứ tiếp tục như thế, vậy thì sẽ có rất nhiều người chết rất thê thảm, còn những người còn lại chỉ có thể núp trong gốc nào đó để sống vật vã, và cũng chẳng khác nào con chuột cống vậy.” Dương Gain hỏi.

“Đội trưởng, tình hình hiện giờ của chúng tôi thì không sao, nằm trong quan tài này cũng giống chết rồi vậy, nhưng những người sau này thì phải làm sao? Còn có hy vọng không? Dù gì trong giới linh dị đội trưởng ngươi là người đầu giỏi nhất, nếu như ngay cả đội trưởng cũng không nghĩ ra cách gì, vậy thì thật là hữu năng vô lực rồi.” Lý Dương nói.

Dương Gain suy nghĩ một lúc nói:”Vấn đề của ngươi nói ta cũng không biết, ta cần phải đi tìm câu trả lời, tìm kiếm phương pháp, nếu như ta có thể tìm được thì mọi chuyện sẽ có chuyển biến.”

“Thời gian cũng không sớm, ta phải đi đây, các ngươi hãy tiếp tục nằm trong đó, nếu có ai đó hỏi các ngươi, thì nói ta đã tỉnh dậy rồi.”

Hắn không có nói tiếp, bởi vì còn rất nhiều việc đang đợi hắn đi làm, cho nên sau cuộc trò chuyện đơn giản thì hắn đã rời khỏi.

Bình Luận (0)
Comment