“Không có hy sinh thì sẽ không có tương lai, Dương đội, ta biết cách làm này của ta có chút máu lạnh, tàn nhẫn, nhưng so với sự tuyệt vọng của tương lai, thì ta tin sự hy sinh của hôm nay là rất xứng đáng.”
Giọng nói của Tôn Thụy vô cùng kiên quyết, hắn tin rằng bản thân mình đang đi một con đường đúng đắn.
“Kế hoạch không tệ, biến bưu cục quỷ trở thành một căn cứ địa đào tạo người ngự quỷ, và sẽ do năm bức chân dung của năm tín sử lầu năm làm giáo viên, đích thực là có thể tránh được những đường đi không cần thiết, nhưng người thì làm sao để họ trở thành người ngự quỷ chứ? Nên biết rằng giá ngự ác quỷ là không thể khống chế được.” Dương Gian hỏi.
Tôn Thụy nói: “Từ những lần sống sót trong nhiệm vụ, từ những lần giao đấu với ác quỷ mà có được những trải nghiệm, họ sẽ nắm bắt mỗi một cơ hội phải ép bản thân mình chiếm lấy sức mạnh linh dị, và ta chỉ cần tạo ra cơ hội cho họ là được, nên biết rằng vào thời đại này, sự việc linh dị xuất hiện không ngừng, các ác quỷ trong sự việc linh dị đều có thể bị giá ngự, chỉ là do hoảng sợ nên mới khiến cho rất nhiều người bỏ qua cơ hội trở thành người ngự quỷ mà thôi.”
Dương Gian nói: “Nếu không xảy ra chuyện ngoại ý muốn thì, phương pháp của ngươi đích thực là có thể trong thời gian ngắn sẽ đào tạo ra một lớp người ngự quỷ như ngươi mong muốn, chỉ là so với thời đại này thì chút sức mạnh này thì không thấm vào đâu được, bởi vì khi họ đã trở thành người ngự quỷ thì chắc chắn họ sẽ không cam tâm mà bị bưu cục quỷ khổng chế, đến lúc đó bên trong sẽ xảy ra hao hụt.”
“Ta bây giờ cũng không mong gì nhiều, ít ra ta cũng đã cố gắng hết sức.” Ánh mắt của Tôn Thụy bình tĩnh nói.
“Cũng đúng, nếu như ngươi cũng đã làm rồi, vậy thì ta cũng không cản ngươi, hy vọng sẽ được như ngươi mong muốn, so với tương lai thì sự hy sinh bây giờ là xứng đáng.” Dương Gian không có cản trở kế hoạch của Tôn Thụy.
Sau đó hắn lại nhìn qua ngôi mộ lớn ở bên cạnh.
“Vệ Cảnh và Phùng Toàn vẫn ở trong đó sao?”
“Đó giờ đều không có động tĩnh, ta nghĩ ngờ họ đã chết rồi.” Tôn Thụy nói: “Như Dương đội đây là người ngự quỷ cũng chỉ tỉnh mịch trong nửa năm, còn thời gian của họ chìm trong giấc ngủ còn dài hơn ngươi, cho nên ta đoán khả năng họ còn sống rất mong manh, nhưng mà cũng nuôi một tia hy vọng, cho nên ta vẫn chưa động vào ngôi mộ này.”
“Chưa chắc là đã chết, có khi chỉ là chìm trong thăng bằng kỳ diệu nào đó, không chừng phải cần đến nhân tố bên ngoài để phá vỡ nó.” Dương Gian nói.
“Đào họ ra xem sao, nhân lúc hôm nay ta ở đây.”
Ánh mắt của Tôn Thụy lộ ra sự kinh ngạc: “Nếu như họ còn sống thì sao, nếu làm thế sẽ hại chết hai người họ.”
“Hại chết thì hại chết vậy, nếu như họ đã không thể bỏ ra một sức lực gì cho thời đại này, đợi thêm mấy năm, hay mười mấy năm sau tỉnh lại thì có ý nghĩa sao? Và thời gian cho hai người họ đã đủ nhiều rồi.” Dương Gian đứng dậy, thái độ rất là kiên quyết.
Cuối cùng Tôn Thụy cũng gật đầu: “Ta hiểu rồi.”
Thời đại này đang thiếu người, nếu không thì cũng không lựa chọn sẽ đào mộ.
“Nếu như ác quỷ thức tỉnh, ta sẽ giải quyết.” Dưới chân của Dương Gian có tích tụ lại một vùng nước màu đỏ, sau đó cây thương dài quen thuộc đã từ trong vũng nước nổi lên.
“Dù gì cũng là Quỷ Sai, hãy cẩn thận chút.” Tôn Thụy cũng đứng dậy, bắt đầu chuẩn bị đào mộ.
Hắn không cần tự mình ra tay, chỉ cần khống chế ngôi mộ cổ này di chuyển nó ra là được.
Tiếp theo mặt đất bắt đầu lõm xuống, xung quanh đang bắt đầu chuyển động.
Ngôi mộ cổ lồi đã nhanh chóng bắt đầu sụp xuống, từng mảnh đất mồ đã biến mất trong tầm nhìn.
Chỉ một lúc sau, ngôi mộ chỉ còn lại một đống đất.
Và trong đống đất đó, hai cái xác đó đã từ từ hiện ra, nhưng hai cái xác đó đã bị đất bùn che hết cả gương mặt, nhưng từ quần áo và cách ăn mặc thì có thể nhìn ra, cái xác bên ngoài là Phùng Toàn, còn cái xác bên trong cùng là Vệ Cảnh biệt hiệu Quỷ Sai.
Chỉ là bây giờ hai cái xác vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì, như đang chìm trong giấc ngủ sâu vậy.
Ngoài ra, cái xác bị chôn hơn nửa năm mà vẫn không có bất kỳ dấu hiệu thối rữa gì.
Dương Gian lúc này bước qua, hắn đưa tay ra loại bỏ bùn đất chế lấp gương mặt của hai cái xác.
“Sao rồi, Dương đội?” Tôn Thụy hiếu kỳ hỏi.
“Không có dấu hiệu của sự sống, nhưng mà cần quan sát thêm, có những người ngự quỷ dị loại là bản thân không có dấu hiệu của sự sống, cần phải đợi cái xác này tỉnh lại thì mới có thể phán đoán họ thật ra là người hay là quỷ.” Dương Gian nói.