Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3485 - Chương 3242: Sự Đến Trễ Của Hai Người (2)

Chương 3242: Sự đến trễ của hai người (2) Chương 3242: Sự đến trễ của hai người (2)

Tôn Thụy lúc này bước qua nói: “Không sai, ngươi đích thực là đã chìm vào giấc ngủ hơn nửa năm, khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng tiếc là ngươi đã bỏ qua, nhưng mà bây giờ tỉnh lại cũng chưa hẳn là muộn, thời đại này đang cần ngươi.”

Vệ Cảnh từ từ đứng dậy, đồng thời cũng thu lại sức mạnh linh dị của bản thân.

Bóng tối xung quanh cũng bắt đầu tan rã nhanh chóng, chỉ có hai giây thì bóng tối đã triệt để biến mất, ánh sáng cũng theo đó mà hồi phục lại.

Nhưng mà ánh sáng tuy hồi phục lại, nhưng xung quanh vẫn đang tràn ngập một làn sương mù.

Vệ Cảnh cũng cảm thấy sự tồn tại của Quỷ Sương, hắn xoay qua nhìn, nhìn thấy Phùng Toàn đang nằm kế mình.

Vào lúc này, Phùng Toàn cũng từ từ mở to mắt tỉnh lại.

Hắn cũng không có chết, mà chỉ là đã trải qua một giấc ngủ hơn nửa năm, sức mạnh linh dị nào đó của bản thân đã trở nên mạnh hơn.

“Vệ Cảnh? Dương Gian?” Biểu cảm của Phùng Toàn có chút mơ màng, hắn cũng cần một chút thời gian để thích nghi với trạng thái mới, đồng thời cũng do chìm vào trong giấc ngủ quá lâu, ý thức của hắn cũng có chút lộn xộn.

Dù gì cũng không phải mỗi một người ngự quỷ nào cũng giống Dương Gian, ý thức có thể sinh sống trong thế giới của Quỷ Mộng, thậm chí có thể rảnh rỗi mà đi thả chó, chạy bộ.

“Xem ra sự lo lắng của ta là dư thừa rồi, các ngươi đều không có sao, cũng sống lại cả, không có chết dưới ác quỷ thức tỉnh.” Dương Gian quan sát trạng thái của hai người.

Thông quá quan sát, hắn có thể khẳng định trạng của hai người Vệ Cảnh và Phùng Toàn vẫn rất tốt, không hề bị linh dị xâm nhập bản thân, hình như trong nửa năm nay quỷ trong bản thân họ cũng đã ngừng lại.

“Nghĩ ngơi chút đi, thích nghi mọi thứ trước, tiếp theo các ngươi cần phải hiểu rõ nhiều chuyện.” Tôn Thụy nói.

Sau hai tiếng nghỉ ngơi.

Phùng Toàn và Vệ Cảnh cũng đã hồi phục lại, đồng thời thông qua Dương Gian và Tôn Thụy họ cũng đại khái hiểu được những gì đã xảy ra trong nửa năm nay.

“Nếu nói thế, là lúc đánh nhau với tổ chức quốc vương, chúng ta đã chết một mớ đội trưởng rồi sao? Sau đó do tổng bộ bị thiếu đội trưởng, sự việc linh dị bị mất khống chế, bây giờ đã không còn là thời đại của ác quỷ thức tỉnh nữa, mà là triệt để bước vào thời linh dị sao?” Sắc mặt của Vệ Cảnh đen thui, sau khi nghe được tin này lại càng nặng nề đáng sợ hơn.

“Thật không ngờ, Lý Quân chết rồi, Lâm Bắc chết rồi, Lục Chí Văn chết rồi, Vương Sát Linh cũng chết rồi, bây giờ ngay cả Liễu Tam cũng mất liên lạc.” Phùng Toàn nghe mà không thể nào tin được.

Các đội trưởng mạnh như vậy mà sau khi mình vừa mới tỉnh lại thì đã nghe họ chết gần hết rồi.

Dương Gian nói: “Bây giờ đội trưởng trong tổng bộ chỉ còn lại ta, và Hà Nguyệt Liên giá ngự Quỷ Hoạ, còn có Hà Ngân Nhi, Lý Nhạc Bình tổng cộng bốn người, với số người vậy đã không thể duy trì an ninh, nếu như còn không nghĩ cách, tình hình sẽ càng trở nên tồi tệ hơn.”

“Nếu không phải thế thì ta cũng không nôn nóng mà đào các ngươi lên, dù gì làm như thế sẽ phải trả giá, lỡ như có vấn đề gì, thì hai người các ngươi đều phải chết.”

Vệ Cảnh lập tức nói: “Phải chăng trước khi ngươi và tổ chức quốc vương giao đấu là nên đào ta ra, vậy thì có thể sẽ có vài đội trưởng không phải chết.”

Lúc này hắn có chút tự trách.

Nếu như bản thân mình có tham gia, có lẽ Lý Quân sẽ không phải chết, có lẽ sẽ có vài người còn sống.

“Dương Gian, bây giờ tình hình ác liệt như vậy thì thành phố Đại Xương như thế nào?” Phùng Toàn đột nhiên hỏi.

Bởi vì người nhà, bạn bè của hắn cũng ở thành phố Đại Xương.

Dương Gian nói: “Tình hình cũng rất tệ, Huỳnh Tử Nhã, Vương Dũng, Lý Dương ba ngươi họ đã không chống cự được ác quỷ thức tỉnh, cuối cùng không thể không phong tỏa bản thân, bây giờ thành phố Đại Xương chỉ còn có mình Đồng Thiến khổ sở chống cự, nhóc Hùng đó thì không có sao, hắn đã trở thành dị loài, nên không có thức tỉnh nhanh vậy.”

“Tình hình đích thực là rất tệ.” Phùng Toàn tức thời run rẩy.

Ngay cả Dương Gian chăm sóc tốt nhất cho thành phố Đại Xương mà còn trở nên như vậy, vậy thì tình hình ở những nơi khác suy nghĩ cũng biết là sẽ ra sao.

“Không có thời gian ngồi rảnh như vậy, ta phải rời khỏi đây.” Vệ Cảnh lập tức nói.

“Ngươi muốn đi đâu” Tôn Thụy hỏi

Vệ Cảnh nói: “Ta về tổng bộ trước, sau đó bắt đầu công việc, nếu như thời đại này cần ta, thì ta sẽ không làm thời đại này thất vọng.”

Hắn không có tiếp tục ở lại bưu cục quỷ, rất quả quyết rời khỏi chỗ này.

Tôn Thụy cũng không có cản trở.

“Vậy tiếp theo ta nên làm gì?” Phùng Toàn hỏi.

“Trở về thành phố Đại Xương, giúp Đồng Thiến gánh vác áp lực, nếu như thế còn có thể quản lý thêm vài thành phố, bảo vệ thêm một số người bình thường.” Dương Gian nói.

“Được.” Phùng Toàn lập tức gật đầu đồng ý.

Khi hắn chuẩn bị rời khỏi thì lại hỏi: “Dương Gian, vậy còn ngươi, tiếp theo sẽ làm gì.”

“Không biết, ta vẫn còn đang suy nghĩ.” Dương Gian nói.

“Vậy thì việc ngươi suy nghĩ nhất định là rất quan trọng, vậy thì ta không làm phiền ngươi nữa, bên thành phố Đại Xương ngươi có thể yên tâm, ta về rồi sẽ không xảy ra chuyện gì.” Phùng Toàn nói

“Vậy thì tốt.” Dương Gian trả lời.

Rất nhanh, Phùng Toàn cũng rời khỏi bưu cục quỷ.

Bình Luận (0)
Comment