Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3495 - Chương 3252: Kết Thúc Phòng Ba Trăm Lẻ Một (1)

Chương 3252: Kết thúc phòng ba trăm lẻ một (1) Chương 3252: Kết thúc phòng ba trăm lẻ một (1)

Một thị trấn cổ không người, Dương Gian đang đứng kế bên quan tài màu đen, đốt cháy Nến quỷ màu trắng, đang yên tỉnh chờ đợi ác quỷ xuất hiện.

Hôm nay hắn sẽ hốt xác của bà lão Mạnh Tiểu Đổng thời dân quốc đó.

Nếu như không giải quyết mối tai họa này, thì sau này ác quỷ này chắc chắn sẽ hình thành một sự việc linh dị vô cùng đáng sợ.

Theo thời gian từ từ trôi qua, Nến Quỷ màu trắng không ngừng đốt cháy.

Bắt đầu xuất hiện động tĩnh.

Dương Gian lập tức đã nghe thấy tiếng bước chân nặng nề từ tòa nhà cũ không có người ở bên cạnh truyền đến, giống như có một xác chết đã chết từ lâu sống lại, và với sự xuất hiện của tiếng bước chân nặng nề, không khí xung quanh dường như trở nên lạnh lẽo hơn.

Cảm giác lạnh lẽo này là một cảm giác sai, có một sức mạnh linh dị nào đó quá lớn, bắt đầu ảnh hưởng cảm giác của con người.

“Ở dưới lầu? Không, không đúng, ở những nơi khác cũng có động tĩnh.” Đột nhiên, Dương Gian liếc nhìn một cái.

Ngoài ra ở góc đường cách đó không xa cũng có tiếng bước chân nặng nề như thế truyền đến, ngoài ra còn có một số âm thanh phát ra từ tòa nhà dân cư bên cạnh.

“Thì ra là vậy, lúc trước sau khi ta rời khỏi nơi này, tuy là đã cố gắng phong tỏa khu thị trấn này, xây tường cao lên, nhưng một năm trôi qua, cũng có người bị Mạnh Tiểu Đổng tấn công, những người xui xẻo đó làm vật trung gian, đã gia tăng số lượng ác quỷ trong khu này.”

Dương Gian nghe được những động tỉnh đó thì đã lập tức hiểu được, bản thân mình phải đối mặt không chỉ một mình Mạnh Tiểu Đổng, mà là rất nhiều người.

“Nhưng không sao, một người hay nhiều người đối với ta thì cũng như nhau, chỉ là không biết một cái quan tài có đựng đủ hay không.”

Hắn nhìn qua quan tài màu đen có ghi chữ Điện, trong lòng lại lo lắng không biết quan tài của mình có đủ dùng không.

Rất nhanh.

Trong hành lang tối om, có bóng dáng của một bà lão xuất hiện, gương mặt của bà lão này nhăn nheo đầy vết nám, cả người không còn sức sống, tỏa ra mùi xác chết nhàn nhạt, giống như một người chết không biết vì sao vừa mới nhập quan thì đã tỉnh dậy.

Nhưng mà xác chết không bị thối nát, sức mạnh linh dị đáng sợ đã giữ lại hình dạng trước lúc chết của bà lão.

Đồng thời, phía sau của Dương Gian cũng xuất hiện một cái xác chết kỳ lạ, ngoại hình cái xác này giống hệt bà lão vừa bước ra từ hành lang.

Không chỉ vậy, các cửa sổ của tòa nhà gần đó cũng có hình bóng bà lão đang lắc lư.

“Mạnh Tiểu Đổng sau khi chết đi hình như không có chia cắt linh dị của bản thân, mức độ ác quỷ thức tỉnh của nàng có sự uy hiếp rất lớn, nếu như không muốn gánh chịu nhiều lần bị ác quỷ tấn công, thì tốt nhất nên ra tay trước, không nên đợi tất cả quỷ tập hợp thì mới ra tay.” Dương Gian tuy tự tin, nhưng lại muốn quá tự tin.

Lúc này, hắn đang đối mặt với ác quỷ bước ra từ lối vào hành lang.

Còn chưa đến gần, thì Dương Gian đã cảm nhận được một không khí lạnh lẽo đang bao trùm cả người hắn, đồng thời hình dáng bà lão mơ hồ đang từ từ chồng lên hắn, dường như muốn thay thế bản thân mình xuất hiện trên thế giới này.

Dương Gian không có quan tâm đến sự xâm nhập linh dị này, hắn chỉ bước lên phía trước một bước, cơ thể và hình bóng hư ảo đó va chạm nhau, hình bóng hư ảo đó của ác quỷ lập tức gánh chịu sự va chạm linh dị không tưởng tượng được, lập tức bị biến mất, không để lại một dấu vết nào.

Bị Dương Gian đụng một cái, thì cũng giống như bị một chiếc xe buýt quỷ đụng phải, cộng thêm bản thân có Quỷ Huyết nên có thể cản lại được nhưng linh dị khác xâm nhập.

Sự xâm nhập vô hạn của Mạnh Tiểu Đổng, đối với hắn đã không hề có tác dụng.

Đối diện với tình hình này, Dương Gian cũng không cảm thấy bất ngờ, mà lại cảm thấy phải thế, nếu như đến giờ bản thân mình còn không có cách nào chống lại sự xâm nhập của linh dị, vậy thì hắn làm gì có tự cách đi kết thúc thời đại linh dị này chứ?

Đi tới trước mặt ác quỷ, Dương Gian bắt lấy cánh tay khô gầy và lạnh lẽo của Mạnh Tiểu Đổng.

Không có quá nhiều động tác.

Dương Gian muốn biết với tình hình bản thân không dựa vào vũ khí linh dị thì có khả năng đánh thắng ác quỷ ở trước mặt không.

Quỷ ở trước mặt vừa mới tiếp xúc với Dương Gian thì đã ngừng bước, nhưng mà đôi mắt chết chóc đó vẫn đang nhìn chằm Dương Gian, chứ không có như vậy mà chìm trong tĩnh mịch như trong suy đoán.

Dương Gian cảm nhận được cánh tay gầy guộc đang có cảm giác run rẩy, khiến hắn có ảo giác được giải thoát, và cảm giác này theo thời gian càng trở nên mạnh mẽ, dường như cứ tiếp tục như vậy, thì ác quỷ ở trước mặt sẽ mất đi khống chế.

Giữa linh dị đo sức với nhau như vậy, tạm thời chưa phân thắng bại.

Nhưng trong thời gian ngắn, Dương Gian sẽ chiếm ưu thế.

“Chỉ dựa vào xe buýt quỷ thì chưa đủ khiến cho Mạnh Tiểu Đổng mất đi năng lực hoạt động, nhưng nếu có thêm Quỷ Huyết thì sao.” Ánh mắt của Dương Gian sững lại, sau đó hắn bắt lấy cánh tay nơi đang chảy máu của Mạnh Tiểu Đổng.

Mà máu chảy ra cũng rất kỳ lạ, nó không nhỏ xuống đất mà chảy dọc theo cánh tay gầy guộc, với tốc độ mắt thường có thể thấy được nhuộm đỏ bà lão đáng sợ đó.

Theo khu vực bị máu bao phủ ngày càng lớn, thì cảm giác khiến cho Dương Gian bị trói buộc đã biến mất, đồng thời, ác quỷ ở trước mặt cũng từ từ tĩnh mịch.

Lúc Quỷ Huyết triệt để bao trùm cả xác chết của bà lão, thì đôi mắt đáng sợ đó mới từ từ nhắm lại.

Mạnh Tiểu Đổng triệt để chìm trong tĩnh mịch.

“Quỷ huyết cộng thêm xe buýt quỷ, có thể thắng Mạnh Tiểu Đổng, và còn có thể không quan tâm đến sự xâm nhập vô hạn của Mạnh Tiểu Đổng, như thế tính ra, ta so với những người ngự quỷ xuất sắc thời dân quốc vẫn không đến nỗi tệ, xếp ở giữa chắc cũng không thành vấn đề.” Trong lòng của Dương Gian suy nghĩ.

Bình Luận (0)
Comment