Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3496 - Chương 3253: Kết Thúc Phòng Ba Trăm Lẻ Một (2)

Chương 3253: Kết thúc phòng ba trăm lẻ một (2) Chương 3253: Kết thúc phòng ba trăm lẻ một (2)

Tuy là hắn bây giờ chỉ đối phó với một Mạnh Tiểu Đổng, chứ không phải nhiều Mạnh Tiểu Đổng, và Mạnh Tiểu Đổng có Búp Bê Chết Thay, và ác quỷ búp bê gỗ vẫn chưa dùng đến, nhưng hắn cũng còn có Quỷ Vực chín tầng, còn có sự khởi động vô hạn.

Cho nên đánh giá như vậy không phải là tự khen, thậm chí tính ra còn có chút khiêm tốn.

Xách ác quỷ sau khi tĩnh mịch, Dương Gian quăng vào trong quan tài màu đen, sau đó đóng nắp quan tài lại.

Quan tài màu đen dường như là một dụng cụ thiên nhiên bắt nhốt ác quỷ, ác quỷ sau khi nằm vào trong quan tài màu đen thì giống như xác chết yên tỉnh vậy, không có gây bất kỳ động tĩnh nào.

“Ngoài trừ con này ra, xung quanh còn có tám con ác quỷ số lượng không hẳn là nhiều.” Sau đó Quỷ Nhãn của hắn chuyển động.

Vào lúc này tám bà lão đáng sợ khác giống hệt nhau đang đến gần.

Dương Gian lúc này cũng không bảo lưu, hắn lấy cây thương dài màu đỏ ra, dùng đến vũ khí linh dị, với tốc độ nhanh nhất giải quyết mấy con quỷ này, sau đó bắt nhốt toàn bộ vào trong quan tài màu đen.

Cái quan tài này đã đựng đến chín Mạnh Tiểu Đổng sau khi bị hắn triệt để giết chết.

“Quan tài này có lẽ nên chôn Ở giữa khu rừng ở ngoài nhà cổ, chôn gần mộ của Trương Động đó.” Dương Gian đã sờ lên chiếc quan tài màu đen lạnh lẽo đó, tự nhiên hắn lại có cách như như vậy.

Huyết hồ dưới chân lần nữa xuất hiện, đã nuốt chửng quan tài màu đen đó.

Chuyến đi này đã thành công giúp Mạnh Tiểu Đổng hốt xác.

Nhưng mà Dương Gian không có gấp gáp mà rời khỏi đây, hắn bước vào trong tòa nhà cũ ở trước mặt, sau đó nhanh chóng lên lầu đi tới phòng ba trăm lẻ một.

Cửa phòng đang ở trạng thái mở ra, đồ đạc bên trong được sắp xếp đơn giản gọn gàng ngăn nắp, cho dù đã hơn một năm trôi qua, nhưng nơi này vẫn không hề bừa bộn, chỉ là có thêm một chút bụi, càng khiến cho đây có chút hiu quạnh.

Dương Gian bước vào trong phòng ba lẻ một vô cùng đáng sợ của lúc trước, hắn đi một vòng quanh phòng khách, cuối cùng ánh mắt nhìn lên bức tranh sơn dầu treo trên tường.

Trong bức tranh là một người đàn ông trẻ khôi ngô tuấn tú, ăn mặc thời dân quốc.

“Là bức tranh của Trương Động.” Dương Gian nhìn bức tranh, trong lòng thầm thở dài.

Nghĩ tới trước đây khi Mạnh Tiểu Đổng và Trương Động còn trẻ chắc cũng có qua một câu chuyện.

Chỉ đáng tiếc là thời gian không tha ai, lúc trước hai người còn đang hăng say, thì giờ đã ác quỷ thức tỉnh, trở thành hai cái xác đáng sợ, một người ngồi trên ghế thái sư trong ngôi nhà cổ, một người nằm trong một chiếc quan tài màu đen.

Hắn đem bức tranh đi, xem như là vật chôn chung với Mạnh Tiểu Đổng.

Tiếp theo Dương Gian bước vào trong phòng định đem đi một số di vật của Mạnh Tiểu Đổng, nhưng mà hắn phát hiện trong phòng có dấu vết của người từng tới qua đây, bị mất rất nhiều di vật, và cũng không thấy đồ vật linh dị, ngay cả cái giá giường màu đỏ ở giữa phòng cũng biến mất.

“Chắc là trước đó Hà Ngân Nhi và Lý Nhạc Bình từng tới qua đây.”

Trong lòng của Dương Gian đoán vậy.

Với thực lực của họ thì có thể hoàn toàn tránh được Mạnh Tiểu Đổng và dễ dàng bước vào phòng ba trăm lẻ một lấy đồ đi.

Nếu như căn phòng đã dọn hết vậy thì Dương Gian cũng không có ở lại, hắn lập tức xoay người rời khỏi nơi này.

Trước khi rời đi, hắn đã trực tiếp dọn sạch thị trấn cũ này, đồng thời cũng phá bỏ tường bao quanh thị trấn cũ, với tình hình có Quỷ Vực, muốn thay đổi địa hình chỉ là một chuyện rất là đơn giản, đương nhiên mục đích phá bỏ cũng là muốn giảm bớt nỗi hoảng sợ của thị trấn này, nếu như để lại những ngôi nhà cổ này, sẽ khiến cho nhiều người nghi ngờ nơi đây có ác quỷ.

Với sự biến mất kỳ lạ của những ngôi nhà cổ với những bức tường cao, thì nơi đây đã trở thành một một khoảng trống lớn.

Tin rằng mấy năm sau, khoảng trống này sẽ được xây lầu hình thành một khu mới và những cư dân mới sẽ sinh sống trong đó.

Còn về câu chuyện của phòng ba trăm lẻ một này chỉ có thể nhìn thấy trong cuốn sổ tay của Dương Gian.

“Đi thành phố tiếp theo xem sao.”

Dương Gian tiếp tục đi tiếp, hắn đang quét sạch linh dị, và cũng đang giải quyết một số tai họa ngầm.

Tuy là không phải mỗi một thành phố đều có để lại dấu chân của hắn, nhưng khi Quỷ Nhãn của hắn từng quét qua thì nơi đó ít ra sẽ an toàn.

Với hành động tiếp tục này của hắn.

Rất nhanh, trong tổng bộ và giới linh dị hiện giờ phát hiện, những sự việc linh dị ở mỗi nơi đã giảm bớt với một tốc độ khó tưởng, đồng thời họ cũng nhận ra rằng, Quỷ Nhãn Dương Gian trong truyền thuyết đã quay về, và đang giải quyết linh dị, ổn định thế cuộc, còn có người tin rằng thời thế linh dị loạn lạc này không lâu nữa sẽ kết thúc, mọi thứ lại hồi phục như trước.

Nhưng Vương Quốc Cường trong tổng bộ hiểu rõ, cách làm này của Dương Gian chỉ là trị ngọn, chứ không trị góc.

Nhưng dù là vậy, cục diện tạm thời chuyển biến tốt, cũng khiến cho Vương Quốc Cường thở nhẹ nhàng, đồng thời danh tiếng của tổng bộ lần nữa được đánh vang.

“Dương Gian này quả là không hổ danh là lá bài vàng do Tào Diên Hoa và Vương Tiểu Minh để lại cho tổng bộ, thật sự khâm phục họ, đã ở trong hoàn cảnh lúc đó mà không hề do dự đã lựa chọn Dương Gian làm đội trưởng chấp pháp, giao hết cả tổng bộ cho một người, và vào lúc đó, Dương Gian cũng không phải là lựa chọn tốt nhất, có không ít đội trưởng hơn cả hắn.”

Vào lúc này, Vương Quốc Cường mới ý thức được Tào Diên Hoa và Vương Tiểu Minh lúc trước đã sáng suốt ra sao.

Một khi mà chọn nhầm người, thì tình hình hiện giờ đã sớm trở nên nghiêm trọng.

Bình Luận (0)
Comment