Sau khi Dương Gian xử lý xong việc của thành phố Đại Đông và chuẩn bị rời khỏi, nhưng mà hắn nhìn thấy ở không xa có một tòa nhà rất quen thuộc nên đã chìm trong suy nghĩ.
Tòa nhà này là phòng làm việc trước đây của Vương Sát Linh, sau này cũng là nơi mở cuộc họp với đội trưởng trong tổng bộ.
Chỉ là bây giờ, người đi lầu trống, tòa nhà đã bị phong tỏa bỏ hoang rồi.
“Phải rồi, tổng bộ nói Vương Sát Linh đã chết rồi, vậy thì đời thứ tư của Vương gia đã ra đời rồi chứ, tính theo thời gian, thì đời thứ tư của Vương gia cũng được mấy tháng tuổi, đời thứ tư của Vương gia này sau này lớn lên hắn có thể dễ dàng khống chế được năm con ác quỷ.” Dương Gian sau đó suy ngẫm.
“Sự tồn tại đời thứ tư của Vương gia có thể không quan tâm, nhưng không thể không tìm hiểu, ta phải đi gặp đời thứ tư của Vương gia này.”
Nghĩ tới đây, Dương Gian đã nhìn qua cây thương dài màu đỏ trong tay, sau đó cầu nguyện: “Dẫn đi tới tới nơi ở đời thứ tư của Vương gia.”
Sau khi cầu nguyện, cây thương dài màu đỏ bắt đầu run nhẹ.
Sau đó có một sức mạnh linh dị không giải thích được đã xuất hiện, cây thương dài màu đỏ đã không khống chế mà bay theo một hướng.
Quả nhiên.
Chỉ cần cầu nguyện tìm người, lời cầu nguyện này cũng đơn giản, đời thứ tư của Vương gia vừa mới ra đời nên vẫn chưa thể khống chế sức mạnh linh dị, cho nên không thể nào hình thành linh dị bảo vệ, ngăn chặn các sức mạnh linh dị khác dò xét.
Dương Gian đuổi theo cây thương dài màu đỏ.
Rất nhanh, hắn đã rời khỏi thành phố Đại Đông, cuối cùng đã đi tới một thôn quê nhỏ không bắt mắt.
“Thì ra là vậy, Vương Sát Linh đã thu xếp cho vợ và con hắn ở nơi này.” Dương Gian quét nhìn qua thôn này.
Người ít, hẻo lánh, không có sự việc linh dị.
Nhưng mà khi hắn vừa bước vào nơi này thì đã cảm nhận được không khí linh dị đáng sợ tồn tại trong biệt thự, không khí linh dị này rất quen thuộc, Dương Gian không chỉ tiếp xúc một lần, đó là do Vương gia lan tỏa ra.
Quả nhiên, tổ tiên ba đời của Vương gia đều ở đây.
Dương Gian cầm cây thương dài, phớt lờ sự cản trở của cổng tường cao và hắn trực tiếp bước vào.
Vừa bước vào, thì hắn đã nhìn thấy một người phụ nữ đang ẵm một đứa bé mấy tháng tuổi đang ngồi phơi nắng ở trong sân, và bên cạnh đứa bé đó, lại quanh quẩn những hình bóng trắng đen kỳ lạ, và một trong những hình bóng đó, là Vương Sát Linh vừa mới chết.
“Ngươi là vợ của Vương Sát Linh?” Dương Gian mở miệng hỏi.
A Chân nghe được âm thanh đã bất ngờ giật mình, sau đó có chút kinh hãi và vội vàng nhìn lại, khi nàng vừa nhìn thấy Dương Gian trong mắt lộ ra vẻ lo lắng mãnh liệt, hai tay vô thức mà ôm chặt lấy đứa bé.
“Dương, Dương đội.”
A Chân lo lắng có chút lắp bắp, rõ ràng là nàng nhận ra Dương Gian.
Dù sao thì dung mạo của Dương Gian cũng rất rõ ràng, trên trán có Quỷ Nhãn, còn có cây thương dài kỳ lạ, và khuôn mặt trẻ có chút non nớt.
“Ngươi quen biết ta?” Dương Gian hỏi.
“Vương, Vương tổng từng nhắc qua ngươi ở trước mặt ta.” A Chân lo lắng trả lời.
Dương Gian nhìn qua đứa bé, thấy được a Chân chăm sóc đứa bé rất tốt, đứa bé mập mạp, vô cùng khỏe mạnh.
“Đây là đời thứ tư của Vương gia sao?”
“Đúng vậy, đây là con của ta và Vương tổng.” A Chân không dám che giấu, trả lời thành thật, bởi vì nàng hiểu ra năng lực của đội trưởng trong tổng bộ, bản thân mình ở đây cũng có thể điều tra được, vậy những chuyện khác thì càng không thể nào giấu được.
Dương Gian nói: “Không tệ, là một bé trai rất khỏe mạnh, xem ra sau này hắn lớn sẽ tiếp quản Vương gia.”
“Ta chỉ muốn con của ta khỏe mạnh mà trưởng thành, không muốn hắn đi tham gia sự việc trong giới linh dị.” A Chân nói nhỏ, đồng thời cũng thể hiện rõ thái độ của mình.
Dương Gian lộ ra một nụ cười, chỉ là nụ cười này a Chân cảm thấy vô cùng lạnh lùng: “Một đứa bé giá ngự năm con quỷ, thì sau này hắn làm gì có thể không quan tâm chứ, hay ngươi muốn hắn giống như Vương Sát Linh, lặp lại con đường đó sao? Nếu như Vương Sát Linh sớm chấp nhận sự thật, vậy thì hắn nhất định sẽ trở thành một người ngự quỷ vô cùng mạnh lớn, chứ không phải trở thành một vong hồn đứng ở bên đó.”
“Hãy dạy hết cho hắn về tất cả những chuyện trong giới linh dị, tương lai của nó đã định sẵn sẽ tiếp xúc với linh dị, đây là số phận của Vương gia.”
“Và số phận của ngươi là phải dạy ra một người ngự quỷ mạnh mẽ và chính trực, ta không muốn nhìn thấy đời thứ tư của Vương gia đi con đường sai trái, chứ không sẽ do ta tận tay hủy diệt hắn.”
Nghe những lời này, trong lòng của a Chân run lên, nàng nhìn Dương Gian có chút sợ hãi.
Nàng hiểu rõ, Dương Gian có thực lực này, và cũng có thể làm được những việc này.
“Ta, ta biết rồi, Dương đội.” A Chân không thể nào từ chối, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Dương Gian nói xong và để lại một số điện thoại: “Đây là số điện thoại của ta, có chuyện gì có thể tìm ta, cho dù ta chết, thì cũng sẽ có những người khác chăm sóc các ngươi, cho đến khi đời thứ tư của Vương gia trưởng thành.”
“Hãy sống thật tốt, sau này sẽ không có người đến quấy nhiễu các ngươi.”
Hắn không ở lại lâu, chỉ là nhìn đứa bé thêm lần nữa, sau đó đã xoay người rời khỏi.
Dương Gian vừa đi, A Chân mới thở nhẹ nhõm được.
Cho dù là Dương Gian nói chuyện rất khách sáo, rất chăm sóc mình, nhưng trong vô hình lại cho ta cảm thấy áp bức khiến cho người khác không thở được.
A Chân nhìn đứa bé đáng yêu lại ngây thơ trong lòng mình, đã không cầm được mà rơi lệ.
Bởi vì nàng hiểu rõ sự tàn khốc trong giới linh dị.
Ngay cả Vương Sát Linh thân là đội trưởng cũng chết, thì con của mình nếu bước vào giới linh dị thì tương lai phải chăng cũng sẽ có kết cục như vậy?
Nhưng mà, a Chân cũng hiểu, lời nói của Dương Gian không sai.
Bên cạnh đời thứ tư của Vương gia có đến năm con ác quỷ đi theo, thì làm sao có thể không quan tâm chứ?
“Nếu đã không thể trốn tránh, vậy thì ngươi chỉ có thể gánh lấy sứ mạng đời thứ tư của Vương gia, phải trở thành một người ngự quỷ xuất sắc hơn những người ngự quỷ khác, cũng giống như Dương đội vậy, mạnh đến nổi phải khiến cho người khác khiếp sợ.” A Chân nói thầm, giây phút này nàng đã quyết định sẽ dạy dỗ đứa bé trở thành người ngự quỷ mạnh nhất của Vương gia.
Tuy nàng chỉ là một người bình thường, nhưng nàng cũng hiểu rõ, bản thân mình cho đứa bé không phải là sức mạnh, mà là lòng can đảm, trí tuệ và học thức.