Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3499 - Chương 3256: Mùi Hương Còn Sót Lại (1)

Chương 3256: Mùi hương còn sót lại (1) Chương 3256: Mùi hương còn sót lại (1)

Thế giới đen tối, ngôi nhà cổ u ám, rừng già dày đặc.

Dương Gian phá vỡ giới hạn giữa hiện thực và linh dị, lần nữa đi tới nơi chỉ có xe buýt quỷ mới tới được.

Đây là nơi chôn cất Trương Động.

Nhưng mà lần này hắn không có bước vào ngôi nhà cổ, mà là vòng qua tòa nhà nguy hiểm này, sau đó dọc theo một con đường ngoằn ngoèo đi vào sâu trong rừng rậm.

Gió lạnh thổi qua, cây cổ thụ bên cạnh xào xạc.

Khác với lần trước, lần này trước mặt của Dương Gian không bị ác quỷ ngăn cản, và cũng không cần đưa tang, cho nên trên đường đi rất an toàn, và hiện tại Dương Gian cũng không cần lo lắng cho dù có gặp phải ác quỷ, hắn bây giờ hắn có thể hoàn toàn đối phó nguy hiểm ở nơi này.

“Đến rồi.”

Rất nhanh, Dương Gian đã đi tới chính giữa khu rừng già.

Đây là một bãi đất trống cố tình được dọn dẹp.

Trên bãi đất trống có đến sáu ngôi mộ cổ không, là bảy ngôi mộ cổ.

Dương Gian nhìn thấy một ngôi mộ mới xây không lâu, trên bia mộ ở trước mặt có một tấm di ảnh trắng đen, người trong tấm di ảnh chính là ông lão tiệm thuốc bắc, và phía dưới tấm ảnh có khắc một hàng chữ.

Mộ của Trương Bác Hoa.

“Thì ra tên của ông chủ tiệm thuốc bắc là Trương Bác Hoa.” Đến bây giờ Dương Gian mới biết được họ tên của ông lão đó.

Nhưng mà hắn cũng hiểu.

Trong giới linh dị thường thì không mấy tự nguyên bộc lộ tên thật ra ngoài, bởi vì có rất nhiều linh dị có thể thông qua tên làm vật trung gian, từ đó đối phó người đó.

“Ngôi mộ này nhìn có vẻ mới xây, nhưng nhìn có vẻ ít nhất đã được một hai tháng, và ở mấy ngày trước, ta còn gặp ông lão này trong tiệm thuốc bắc, cho nên người nằm dưới mộ không phải là Trương Bác Hoa, có thể là phần còn lại của cơ thể hắn.”

Dương Gian nhớ lại, ông chủ tiệm thuốc bắc bây giờ chỉ còn lại cái đầu, nhưng cơ thể lại không thấy đâu, xem ra đã được chôn ở đây.

Sau đó hắn nhìn qua những ngôi mộ khác, trong lòng xuất hiện một nghi vấn.

Ví dụ như mộ của Lý Khánh đã tồn tại lâu vậy, nhưng cái xác của Lý Thắng lại ở trong khách sạn Grand Caesar, với tình hình này, thì trong mộ đã chôn thứ gì?

Và ví dụ như người quản lý đời thứ nhất của bưu cục quỷ, La Văn Tùng, sau khi chết ác quỷ thức tỉnh, cái xác bây giờ được Dương Gian nhốt trong một cái thùng bằng vàng, và cái thùng đó được ở trong nhà an toàn số một trong khu dân cư Quan Giang.

Còn có mộ của Mạnh Tiểu Đổng cũng như vậy.

Vào năm ngoái, Mạnh Tiểu Đổng vẫn chưa chết, nhưng mộ đã được xây lên rồi.

“Có lẽ, chôn dưới mộ không chỉ đơn giản là một cái xác, mà là một sự trải nghiệm.”

Trong lòng của Dương Gian suy nghĩ như vậy.

Sau đó hắn dùng linh dị của huyết hồ, đào cái quan tài màu đen lên.

Trong quan tài màu đen đã bắt nhốt ác quỷ thức tỉnh của Mạnh Tiểu Đổng.

Dương Gian đã dùng đến linh dị của Quỷ Lừa Đảo để tạo ra một cái xẻng, sau đó đã đào bên cạnh mộ của Mạnh Tiểu Đổng.

Một lúc sau, thì một cái hố lớn đã được hình thành.

Dương Gian chôn cái quan tài màu đen xuống, sau đó ở phía trên đã đặt bức tranh sơn dầu lên xem như vật chôn cùng, tiếp theo là lấp đất lại.

“Mạnh Tiểu Đổng này sau khi chết cũng muốn quay về đây gặp Trương Động.”

Vào lúc này, Dương Gian đột nhiên hiểu rõ, tại sao lúc trước khi mình đi đưa thư trong ngôi mộ cổ đã gặp Mạnh Tiểu Đổng.

Rõ ràng là Mạnh Tiểu Đổng thật sự đã chết trong phòng ba trăm lẻ một, nhưng cuối cùng lại ly kỳ xuất hiện trong ngôi nhà cổ này, và xém chút đã bị diệt cả đoàn.

Bây giờ Dương Gian đã hiểu, chắc chắn là do Mạnh Tiểu Đổng trước khi chết đã sắp xếp trước, và thông qua xâm nhập vô hạn đã khiến cho bản thân mình đi tới nơi này để tham dự tang lễ của Trương Động, bởi vì nàng biết rằng mình sẽ không thể nào chống cự được tới lúc đó.

Cho nên lúc đó Dương Gian mới gặp phải Mạnh Tiểu Đổng đã trở thành ác quỷ.

Xem có vẻ như trùng hợp, nhưng thực tế thì mọi thứ đã được sớm sắp xếp sẵn.

Sau khi chôn Mạnh Tiểu Đổng, khi Dương Gian chuẩn bị rời khỏi, hắn không muốn ở lại đây lâu, bởi vì Trương Đổng đang ở trong nhà cổ cách đó không xa, hắn không muốn bị một con ác quỷ đáng sợ nhắm trúng.

Và trong lúc hắn chuẩn bị phá vỡ giới hạn giữa hiện thực và linh dị để trở về hiện thực thì.

Liếc qua một cái thì lại nhìn thấy một nén nhang đã tàn được cắm ở trước một ngôi mộ cũ.

Đó không phải là nhang bình thường, mà là nhang chiêu hồn, là đồ vật linh dị do người chiêu hồn ở thị trấn cố Thái Bình mới có thể chế tạo ra được, sau khi đốt lên có thể gọi hồn của bất kỳ người nào quay về.

“Nhớ lại những gì chị Hồng đã nói, cấp bậc của ta quá thấp, biết nhiều quá cũng vô dụng, đợi tới khi ta đạt tới cấp bậc của họ thì tới đây lần nữa, đốt một nén nhang, có thể gọi bất kỳ người nào tại đây.” Dương Gian đột nhiên nhớ lại lời hẹn ước này.

Chị Hồng cứ tưởng Dương Gian muốn trưởng thành đến cấp bậc của nàng cũng phải cần thời gian hai ba năm.

Nhưng mà mới nửa năm hơn trôi qua thì hắn đã làm được.

Có lẽ lời hẹn này có thể tới sớm hơn.

“Có nên đốt cháy xem sao không?” Ánh mắt của Dương Gian hơi động nhẹ, nhìn đoạn nhang đó có chút do dự.

Hắn đã gặp qua mấy người ngự quỷ còn sống trong thời dân quốc, vì dụ như ông chủ tiệm thuốc bắc Trương Bác Hoa, chiêu hồn xuất hiện La Thiên, và còn có người đốt nhang chiêu hồn Trương Ấu Hồng, thậm chí thông qua chiếc ghế thái sư kỳ lạ trong nhà cổ mà tiếp xúc qua với Trương Đổng.

Duy nhất chưa gặp qua chỉ còn có hai người này, Mạnh Tiểu Đổng và La Văn Tùng.

Mà đoạn nhang này lại cắm ngay trước mộ của La Văn Tùng.

Cho nên, đoạn nhang chiêu hồn này sẽ chiêu vong hồn của La Văn Tùng.

Bình Luận (0)
Comment