Tuy là trước đó Miêu Tiểu Thiện từ chỗ của Trương Vĩ cũng biết được tin Dương Gian lần nữa tỉnh lại, nhưng mà bây giờ thật sự gặp mặt lại vô cùng kích động, bởi vì nàng đã nửa năm không gặp Dương Gian, trước đây nàng cũng có ý hỏi thăm, nhưng lại biết được tin Dương Gian đã chết.
Nhưng mà bây giờ, những lo lắng trong lòng toàn bộ đã biến mất.
“Ngươi, vẫn khỏe chứ?” Tuy là trong lòng có rất nhiều lời muốn nói, nhưng cuối cùng Miêu Tiểu Thiện cũng chỉ hỏi một câu quan tâm.
Dương Gian nói: “Không khỏe lắm, nhưng cũng không phải tệ lắm, ngươi cũng biết mà, loại người như ta có thể sống là không tệ rồi, lần này ta định về tổng bộ một chuyến, đi ngang qua đây nên cố tình vào thăm ngươi, giờ nhìn thấy ngươi vẫn bình thường vậy thì ta cũng yên tâm rồi.”
“Ta ở đây rất an toàn, không có nguy hiểm gì, người không cần lo cho ta.” Miêu Tiểu Thiện nói nhỏ: “Ngươi nên quan tâm bản thân mình hơn.”
Dương Gian không có trả lời này, mà chuyển qua đề tài khác: “Lúc này vẫn còn viết truyện chứ?”
“Còn chứ, sắp viết xong rồi, chỉ còn thiếu một kết cục, nhưng mà ta vẫn chưa nghĩ xong cái kết cục.” Miêu Tiểu Thiện nói.
Dương Gian hỏi: “Kết cục không quan trọng, ta chỉ muốn biết đại khái câu chuyện là gì?”
Miêu Tiểu Thiện vừa định nói, kết quả là bị Dương Gian lại lập tức đổi ý nói: “Thôi, câu chuyện này nói ra cũng không có ý nghĩa gì, hay là đợi ngươi viết xong rồi mới đưa ta xem.”
“Được.” Miêu Tiểu Thiện gật đầu.
“Nhưng mà ta hy vọng kết cục sẽ tốt chút, dù gì thế giới này đã quá tàn khốc và tuyệt vọng, ta muốn một câu chuyện tốt đẹp sẽ khiến cho con người đi theo hướng tích cực.” Dương Gian nói.
“Ta cảm thấy kết cục có lẽ sẽ rất tốt đẹp.” Miêu Tiểu Thiện mỉm cười.
“Cũng không biết khi nào ngươi mới có thể viết xong, ta đang mong đợi, nhưng mà lát nữa ta còn có việc, không thể ở lại đây lâu, lần sau vậy, lần sau gặp nhau ta sẽ dẫn ngươi đi dạo, xem thế giới này như thế nào, có lẽ sẽ có ích cho việc sáng tác của ngươi.”
Dương Gain không có lựa chọn ở lại đây lâu, hắn và Miêu Tiểu Thiện trò chuyện một lúc, và cũng chào hỏi những người khác trong nhà, sau khi dặn dò một số chuyện thì đã một mình rời khỏi.
Tất cả mọi người đều nhìn Dương Gian rời khỏi, bởi vì họ biết không biết lần sau gặp mặt sẽ là lúc nào, có thể mấy tháng sau, cũng có thể mấy năm sau, cũng có thể là cả đời.
Dương Gian sau khi rời khỏi nơi ở của Miêu Tiểu Thiện thì đã trực tiếp đến tổng bộ.
Trong thời đại linh dị, tổng bộ ngày càng tệ.
Một trận chiến với tổ chức quốc vương, đã chôn cất rất nhiều người ngự quỷ xuất sắc của tổng bộ, dẫn đến tổng bộ bị tổn thất nặng nề, thậm chí đi đến mức khó mà duy trì được, cũng may là không có địch ngoài, chứ không thì tổng bộ có thể giữ được không cũng là một vấn đề.
Dương Gian vừa đến đã lập tức thu hút tất cả mọi người trong tổng bộ.
Đồng thời, một cuộc họp xung quanh Dương Gian đã được tổ chức ngay lập tức.
Trong cuộc họp.
Dương Gian nhìn thấy toàn bộ đều là những người lạ mặt, không ai quen biết cả, chỉ có phó bộ trưởng Vương Quốc Cường là xem như quen biết.
Từ đó cho thấy, nhân viên của tổng bộ cũng đã trải qua nhiều lần thay đổi.
Tào Diên Hoa, Vương Tiểu Minh, Thẩm Lương, Triệu Kiến Quốc đám người này sớm đã biến mất.
Vô tri vô giác, thì bây giờ Dương Gian đã trở thành một trong những người có thâm niên lâu nhất trong tổng bộ.
“Dương Gian, lần này ngươi có thể đến tổng bộ đúng là rất quan trọng, ngươi đã đi một vòng ở bên ngoài, có lẽ cũng hiểu được tình hình bây giờ, ta ở đây không nhiều lời nữa, ta chỉ muốn biết, tiếp theo tổng bộ nên làm gì?” Vương Quốc Cường vô cùng nghiêm túc hỏi.
“Nếu như ngươi đã chuẩn bị cho cuộc họp này, vậy thì chắc chắn cũng có chuẩn bị phương án, các ngươi nói trước xem sao.” Dương Gian không nôn nóng trả lời, mà hỏi ngược lại.
Vương Quốc Cường cũng không khách sáo, trực tiếp nói: “Cách tốt hơn đi nữa thì cũng cần có người đi chấp hành, đây là lúc trước giáo sư Vương đã nói, đối mặt với tình hình trước mắt, tổng bộ đích thật là có chuẩn bị mấy phương án, nhưng cũng cần có người ủng hộ.”
Có một nhân viên lập tức đọc lên.
“Phương án thứ nhất, cần Dương đội ngươi tập hợp các đội trưởng còn lại, sau đó với đội trưởng dẫn đầu, thành lập tiểu đội người ngự quỷ, lần nữa phân chia khu vực, để cho từng tiểu đội người ngự quỷ phụ trách sự việc linh dị của khu vực đó.”
“Phương án thứ hai cũng là do Dương đội ngươi ra mặt, triệu tập người ngự quỷ gia nhập tổng bộ, lần nữa hồi phục lại thực lực của tổng bộ, sau đó lần nữa thực hiện kế hoạch của người phụ trách.”
“Phương án thứ ba”
Dương Gian ngắt lời nói của hắn: “Được rồi, đừng nói nữa, kế hoạch của ngươi ta đều biết, toàn bộ chỉ là tạm thời ổn định tình hình, chỉ trị ngọn chứ không trị tận gốc, các phương án này đối với ta đều ra rác rưởi.”