Chương 1181: Đêm nay sắp xảy ra chuyện lớn (3)
Chương 1181: Đêm nay sắp xảy ra chuyện lớn (3)
Đã là rạng sáng đêm khuya, gió lạnh thấu xương, lá rụng bay tán loạn.
Đường phố đã sớm trở nên lạnh lùng hiu quạnh.
Tô Dịch cất bước tiến lên.
Rất nhanh, một đám bóng người vội vàng xé gió chạy đến, cầm đầu thế mà là Ông Cửu.
Khi nhìn thấy Tô Dịch, hắn không khỏi ngẩn ra.
"Động tĩnh vừa rồi, là Tô đạo hữu gây ra?"
Ông Cửu nghi hoặc, khi nói chuyện ánh mắt nhìn nhìn Huyền Ngưng đi theo phía sau Tô Dịch.
"Ta còn cho rằng ở thành Cửu Đỉnh này, phàm là xảy ra chiến đấu, nhất định sẽ bị hoàng thất Đại Hạ ngay lập tức phát hiện, nào ngờ, đám ma tộc Hoàn thị này đều đã chết, các ngươi mới đến."
Tô Dịch lạnh nhạt mở miệng.
Một đoạn lời, châm chọc Ông Cửu vừa kinh ngạc vừa quẫn bách.
"Ma tộc Hoàn thị đêm nay ra tay đối với đạo hữu?"
Ông Cửu sắc mặt âm trầm nói.
"Tạm không nói đến những thứ này, ngươi nói trước cho ta biết, ma tộc Hoàn thị ở trong thành đóng ở nơi nào."
Tô Dịch thuận miệng nói.
Trong lòng Ông Cửu run lên, hít khí lạnh, ý thức được Tô Dịch đây là tính đại khai sát giới!
"Tô đạo hữu..."
Ông Cửu vừa muốn nói gì, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt thâm thúy lạnh nhạt đó của Tô Dịch, thân thể không khỏi hơi phát lạnh, nhất thời không dám nói lời thừa nữa, trực tiếp nói ra nơi ma tộc Hoàn thị đóng quân.
Tô Dịch gật gật đầu, nói: "Những thi thể đó còn ở cách đây không xa, các ngươi nếu có kiểm tra, bây giờ có thể đi."
Dứt lời, hắn xoay người rời đi.
Huyền Ngưng nhắm mắt theo đuôi.
Nhìn theo bọn họ rời khỏi, vẻ mặt Ông Cửu lúc sáng lúc tối một phen, hồi lâu sau mới thở dài nói: "Đêm nay... Sợ là sắp xảy ra việc lớn rồi!"...
Ngọc Lan phường, bên mương Thanh Dương.
Trong một mảng phủ đệ kiến trúc san sát nối tiếp nhau.
Chính sảnh, đèn đuốc sáng trưng.
"Thiếu chủ đã phân phó, chờ sau khi bắt Cát Trường Linh kia, liền do Hồng Chân Nhân ra tay, lấy 'Loạn Ma Tỏa Linh Thuật' hàng phục thần hồn của hắn, để hắn ngoan ngoãn cho chúng ta sử dụng."
Nữ tử áo bào phượng ngồi ở chủ tọa trung ương, nhẹ nhàng nói.
Nàng đoan trang xinh đẹp, mặc áo bào phượng, mái tóc dài búi lên, tự có uy thế.
"Nặc Mân phu nhân yên tâm là được."
Trên chỗ ngồi ở một bên, một ông lão râu dê râu tóc bạc trắng cười ha ha mở miệng.
Mắt lão không lộ dấu vết đánh giá thân thể yểu điệu cân xứng kia của nữ tử áo bào phượng, đáy mắt mơ hồ có hào quang dâm tà dâng lên.
Từ rất sớm lão đã nghe nói, Nặc Mân phu nhân tu phép song tu đa dạng phong phú tuyệt diệu, đủ để làm bất cứ nam nhân nào điên đảo thần hồn, không thể rút ra được.
Chỉ là, ngại cho Nặc Mân phu nhân chính là Hoàn Thiếu Du độc chiếm, ông lão râu dê vẫn không có cơ hội đi thử một lần.
"Lão già háo sắc này, quả thực càng ngày càng làm càn, chờ về sau tìm một cơ hội, thế nào cũng phải cắt thứ đồ chơi đó của lão!"
Nữ tử áo bào phượng âm thầm hừ lạnh.
"Nặc Mân phu nhân, Cát Khiêm này thực sự quan trọng như vậy, đáng giá để ba người bọn Hạ Trường Anh cùng nhau ra tay?"
Một bên khác, một người trung niên áo bào tím tướng mạo đường đường trầm giọng hỏi.
"Công pháp Cát Khiêm tu luyện, giống với Nguyên Hằng người hầu của Tô Dịch, đây là chuyện mọi người đều biết, không có gì bất ngờ, giữa Cát Khiêm và Tô Dịch nhất định có liên hệ nào đó."
Nữ tử áo bào phượng nói: "Dựa theo tính toán của thiếu chủ, sau khi hàng phục Cát Khiêm, chẳng khác nào xếp vào ở bên người Tô Dịch một cơ sở ngầm, chờ sau khi tiến vào Tu Di tiên đảo, đủ có thể lợi dụng Cát Khiêm để bố trí sát cục, nội ứng ngoại hợp với thiếu chủ, một lần hành động giết chết Tô Dịch."
Hồng Chân Nhân và người trung niên áo bào tím lúc này mới giật mình.
"Đổi ta là thiếu chủ, sau khi gặp vô cùng nhục nhã ngày hôm qua, cũng chắc chắn trăm phương nghìn kế trả thù."
Người trung niên áo bào tím nói: "Tô Dịch kia có lẽ chiến lực nghịch thiên, nhưng đã đắc tội ma tộc Hoàn thị, có gì khác với tự tìm đường chết? Ở Tu Di tiên đảo, dù là hoàng thất Đại Hạ cũng không cứu được hắn!"
"Kỳ quái, bọn Hạ Trường Anh đều đã qua một nén nhang thời gian, sao đến bây giờ còn chưa trở về?"
Hồng Chân Nhân râu dê nhíu mày nói.
"Đừng vội, nơi này dù sao cũng là thành Cửu Đỉnh, nếu muốn không dẫn tới hoàng thất Đại Hạ chú ý, chung quy có chút phiền phức, chẳng qua, lấy lực lượng của bọn Hạ Trường Anh, hẳn sẽ không thất thủ."
Nữ tử áo bào phượng vẻ mặt tự tin.
"Như thế tốt nhất."
Hồng Chân Nhân cười lên, mắt nhịn không được lại vụng trộm băn khoăn ở trên bóng người yểu điệu kia của nữ tử áo bào phượng.
Ngay lúc này, một thanh âm lạnh nhạt vang lên ở ngoài đại điện——
"Hoàn Thiếu Du ở đâu?"
Trong lòng Hồng Chân Nhân chấn động.
Trên mặt hắn toát ra giận dữ, vỗ mạnh xuống bàn,"Là người phương nào lớn mật như thế, dám ở trên địa bàn chúng ta gọi thẳng tên thiếu chủ?"
Khuôn mặt xinh đẹp của nữ tử áo bào phượng thì biến sắc, kinh nghi nói: "Tựa như... Tựa như tiếng của Tô Dịch!"
Tô Dịch! ?
Con ngươi Hồng Chân Nhân co rụt lại.
Người trung niên áo bào tím ở một bên khác sắc mặt cũng hơi thay đổi.
Đêm nay, ba người bọn Hạ Trường Anh cùng nhau đi bắt Cát Khiêm, nào ngờ bọn Hạ Trường Anh còn chưa trở về, Tô Dịch lại giống như đã tìm tới cửa!
"Đi, ra xem xem."
Nữ tử áo bào phượng dẫn trước đứng dậy, lao về phía ngoài đại điện.
Hồng Chân Nhân cùng người trung niên áo bào tím theo sát sau đó.
Bóng đêm như mực, khắp nơi đều yên tĩnh.