Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1578 - Chương 1578: Đầu Bay Lên Trời (2)

Chương 1578: Đầu bay lên trời (2) Chương 1578: Đầu bay lên trời (2)

"Kẻ này mạnh hơn quá nhiều so với trong hiểu biết của ta..."

Trong lòng Thẩm Tùy Vân chấn động, vẻ mặt lúc sáng lúc tối không ngừng.

Hắn lần này là có chuẩn bị mà đến, hơn nữa ở trước khi quyết định ước chiến, đã nhằm vào chiến lực của Tô Dịch đã làm tìm hiểu cùng phân tích chi tiết.

Nhưng bây giờ, hắn mới ý thức được, mình vẫn đã xem nhẹ Tô Dịch!

Ngày mười tháng ba hôm đó, Tô Dịch là Hóa Linh cảnh sơ kỳ, mà hôm nay là ngày một tháng Tư, mới chỉ hai mươi ngày thời gian mà thôi, tu vi Tô Dịch đã tới Hóa Linh cảnh hậu kỳ.

Đột phá cả thảy hai tiểu cảnh giới!

Làm yêu nghiệt xuất chúng số một bảng Quần Tinh, Thẩm Tùy Vân tự tin cũng có năng lực giết chết Diệp Phong Hà, nhưng lại không cách nào thoải mái giống Tô Dịch như vậy.

So sánh như vậy, khiến Thẩm Tùy Vân rốt cuộc cảm nhận được áp lực đến từ Tô Dịch!

"Tới lượt ngươi rồi."

Trên mặt hồ, Tô Dịch xoay người, ánh mắt nhìn về phía Diệp Tuyết Đình.

Một tích tắc này, thân thể yêu kiều của Diệp Tuyết Đình cứng ngắc, khuôn mặt đột nhiên biến sắc.

Thấy Diệp Phong Hà chết, làm Diệp Tuyết Đình cũng là tu vi Linh Tướng cảnh khi lại đối mặt Tô Dịch, trong lòng dâng lên sự sợ hãi khó có thể áp chế.

Vù!

Không nói lời thừa, bóng người Tô Dịch lướt qua không trung đánh tới.

Diệp Tuyết Đình nhất thời cảm nhận được áp lực thật lớn, đừng nói ra tay, trong lòng cũng có xúc động bỏ chạy.

"Lui ra, ta tới thu thập tiểu nghiệt súc này! !"

Một tiếng quát to lạnh lẽo trầm hồn vang lên, chỉ thấy bóng người Diệp Trường Thuần lóe lên, đã bất chợt tới phía trên hồ Kim Lân.

Ầm!

Hắn tay áo bào tung bay, bàn tay như ấn, hung hăng đánh ra.

Liền thấy trời đất chợt rung chuyển, mặt hồ nổ vang sóng triều, một chưởng ấn phạm vi khoảng một trượng, ánh sáng vàng lưu chuyển, áp bách không gian, hung hăng trấn áp xuống về phía Tô Dịch đang lao tới.

Uy thế cỡ đó, làm tu sĩ ở đây đều sợ mất vía, Linh Luân cảnh!

Đây là một tồn tại khủng bố Linh Luân cảnh!

"Cường giả có được đại đạo linh luân hoàn chỉnh!"

Thẩm Tùy Vân cả kinh.

Làm kiếm thủ Vân Ẩn kiếm sơn, hắn tự nhiên rõ, giống như nhân vật bực này, hơn xa năm vị Linh Luân cảnh kia từng chết ở dưới tay Tô Dịch!

Hai tay Hạ hoàng lặng yên nắm chặt.

Ông Cửu biến sắc hẳn.

Diệp Vân Lan vốn muốn ra tay, nhưng cuối cùng nhịn xuống.

Diệp Trường Thuần quả thật là một vị tồn tại rất mạnh, đặt ở trong Côn Ngô Diệp thị bọn họ, cũng tính là người nổi bật trong Linh Luân cảnh, cực nổi tiếng ở Thương Huyền giới.

Nhưng Diệp Vân Lan cũng rõ, lấy chiến lực Tô Dịch lúc trước triển lộ ra, tuyệt đối không có khả năng sẽ bị Diệp Trường Thuần thoải mái trấn áp.

"Để tiểu tử này chịu chút đau khổ cũng tốt, đỡ cho hắn luôn từ chối mình giúp đỡ..."

Diệp Vân Lan âm thầm nói thầm.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.

Mà đối mặt một đòn này, Tô Dịch dựng ngón tay như kiếm, như thần nhân vung cây rìu lớn, mạnh mẽ bổ càn khôn.

Ầm!

Tiếng va chạm kinh thiên động địa vang lên, dòng lũ lực lượng như hủy diệt tàn sát bừa bãi, chấn động hồ nước cuộn ngược, đẩy không gian mà lên, lực lượng Cửu Đỉnh Trấn Giới Trận bao phủ quanh hồ cũng theo đó kịch liệt bốc lên.

Trong khói sóng tràn ngập, bóng người Tô Dịch và Diệp Trường Thuần đều đều lui ra mấy bước.

Mọi người trợn mắt, da đầu phát tê.

Ai còn có thể nhìn không ra, ở trong một đòn này, mạnh như Diệp Trường Thuần nhân vật Linh Luân cảnh bực này, cũng chưa từng chiếm được chút tiện nghi nào?

Vẻ mặt Thẩm Tùy Vân trở nên ngưng trọng.

Hạ hoàng âm thầm thở phào.

Ông Cửu rung động thất thần.

Diệp Vân Lan trợn to mắt, hắn vốn cho rằng, Tô Dịch sẽ chịu chút đau khổ, nào ngờ, trong một đòn này, Tô Dịch thế mà lại ngang tay với Diệp Trường Thuần!

"Hừ!"

Áo bào Diệp Trường Thuần phồng lên, lại lần nữa ra tay.

Tồn tại Linh Luân cảnh mặc áo bào tím, tóc bạc mặt hồng hào này, khí cơ toàn thân như phong lôi nổ vang, uy thế khủng bố kia bao phủ bốn phương, áp bách không gian sụp đổ ầm ầm.

Mà theo hắn cất bước, trực tiếp giống như một ngọn núi thần đang lướt ngang, mang tới cho người ta áp bách thật lớn.

Đó là xa xa nhìn, đã cho người ta lấy cảm giác bất lực như hít thở không thông.

"Đi!"

Diệp Trường Thuần phất tay áo bào.

Trên không chợt toát ra ngàn vạn cầu vồng màu vàng, ở trên trong không kết làm một lồng giam ánh vàng rực rỡ, trấn áp xuống.

Truyền thừa cao nhất của Diệp thị —— Họa Địa Vi Lao!

Một khi thi triển, đại đạo áo nghĩa kết làm lồng giam, dẫn dắt chu hư chi thế hạ xuống, một khi bị nhốt trong đó, sẽ bị ngăn cách cảm ứng với thiên địa đại đạo, như bị thiên địa trục xuất, bị đại đạo vứt bỏ, trở thành tù nhân, mặc cho bài bố.

"Cẩn thận!"

Diệp Vân Lan biến sắc, nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.

Làm tộc nhân Diệp thị, hắn tự nhiên rõ nhất chỗ khủng bố của một môn bí thuật này.

"Chút tài mọn, lật tay có thể phá!"

Lại thấy Tô Dịch cười khẩy một tiếng, lấy tay chộp một cái.

Ầm!

Trên không, kiếm khí tinh hà chói mắt rủ xuống, chậm rãi, buông xuống nhân gian.

Kiếm Vãn Tinh Hà.

Một kiếm đã ra, Nguyên Thủy đạo ý mênh mông khó ngăn cản tràn đầy trong đó, diễn hóa ra hào quang như tận thế hoàng hôn, to lớn vô lượng.

Ầm!

Lồng giam ánh vàng rực rỡ nhất thời gặp phải công kích đáng sợ, cầu vồng màu vàng tạo thành lồng giam ầm ầm nứt gãy từng cái.

Cho người ta cảm giác, giống như tinh hà rơi từ chín tầng trời, phá sập lồng giam nhân gian!
Bình Luận (0)
Comment