Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 3484 - Chương 3484: Tặng Thủ Cấp (2)

Chương 3484: Tặng thủ cấp (2) Chương 3484: Tặng thủ cấp (2)

"Lên!"

Trong lòng Tô Dịch quát khẽ.

Keng ——!

Một tiếng chuông đột nhiên vang lên ở trong thiên địa.

Rơi vào trong tai mọi người, như nghe diệu âm trời đất.

Nhưng rơi vào trong tai Lương Tri Bắc, thì giống như thần lôi tuyên cổ hung hăng đánh vào trong thần hồn, chấn động đầu hắn vang ong ong, nổ đom đóm mắt.

Toàn thân khí cơ đều thiếu chút nữa bị chấn động tán loạn!

Lương Tri Bắc chịu chấn động, Huyền Nguyên Tuyệt Thiên Trận hắn nắm giữ cũng xuất hiện một tia ngưng trệ, gần như dừng lại.

Mà nhân cơ hội này, Tô Dịch tay áo bay bay, bóng người như một mảng hào quang, hướng bên ngoài cấm trận phóng đi.

ẦM ẦM!

Quanh thân hắn kiếm khí nổ vang bắn phá, nơi đi qua, từng tầng cấm trận tán loạn như tờ giấy.

Mắt thấy Tô Dịch sắp từ trong Huyền Nguyên Tuyệt Thiên Trận lao ra, Lương Tri Bắc phát ra một tiếng rống giận, toàn lực thúc giục cờ trận màu vàng mơ.

Nhưng, tiếng chuông khủng bố kia một lần nữa vang vọng, đánh trước mắt Lương Tri Bắc biến thành màu đen, bóng người cũng lảo đảo một cái.

Cũng là một tích tắc này, mọi người rốt cuộc thấy rõ, tiếng chuông kia bắt nguồn từ một cái chuông đạo đồng xanh, tràn đầy phong cách cổ xưa, bao trùm dấu vết năm tháng loang lổ.

Rõ ràng là "Thiên Thụy Cổ Chung" Tô Dịch vừa rồi đưa tới! Một món chí bảo cấp Tiên Vương từng ở trước Thời Đại Tiên Vẫn, do Vạn Tượng kiếm sơn nắm giữ, ở lúc ấy xếp trong "trăm đại kỳ bảo" của Bạch Lô châu!

ẦM!

Một góc cấm trận ầm ầm tan vỡ.

Bóng người tuấn tú kia của Tô Dịch như hào quang lao ra, lấy tay vạch một cái, một đạo kiếm khí dài vạn trượng dựng lên ngang trời, chém về phía Lương Tri Bắc.

Lương Tri Bắc giận dữ râu tóc dựng đứng, ngay lập tức triệu ra một cây chiến mâu, cứng đối cứng với nó.

Keng! ! !

Vạn trượng kiếm khí nổ tung.

Nhưng cả người Lương Tri Bắc thì bị bổ bắn ngược đi, trong miệng ho ra máu, nhuộm đỏ vạt áo.

Bóng người hắn còn chưa đứng vững, Tô Dịch đã một nữa từ trên không đánh tới.

"Giết!"

Lương Tri Bắc bộ dạng như điên cuồng, một thân tinh khí thần trực tiếp giống như thiêu đốt, vung chiến mâu, chủ động nghênh đón.

Mảng thiên địa kia rung chuyển, thập phương đều chấn động.

Lương Tri Bắc thân là nhân vật Tiên Quân, đạo hạnh của hắn cũng không kém gì Lương Vân Hổ, thậm chí còn hơn một chút, khi hắn như liều mạng dốc hết toàn lực ra tay, uy năng cỡ đó có thể nghĩ mà biết khủng bố cỡ nào.

Đổi là trước kia, Tô Dịch cũng phải mượn lực lượng Cửu Ngục Kiếm, toàn lực ra tay, mới có thể đọ sức chém giết với nhân vật Tiên Quân bực này.

Nhưng hắn bây giờ đã sớm cử hà thành tiên, bước lên một con đường tiên đạo khác với thế gian, thực lực đã sớm không phải trước kia có thể so sánh.

Chỉ thấy hắn vung quyền xung phong, thế như bẻ gãy nghiền nát, trong chớp mắt đã phá vỡ hết thế công của Lương Tri Bắc, nháy mắt áp chế hắn! !

Lương Tri Bắc tóc tai bù xù, rống to liên tục, nhiều lần muốn liều mạng, nhưng cuối cùng đều bị Tô Dịch áp chế, trên người bắt đầu không ngừng bị thương.

Cũng là giờ khắc này, vị nhân vật tộc trưởng Lương thị nhất tộc này rốt cuộc rõ, vì sao đại trưởng lão Lương Vân Hổ trước khi chết, sẽ khuyên mình nhận thua.

Người trẻ tuổi áo bào xanh trước mắt lúc này mới có tu vi Vũ cảnh, quả thực quá mức đáng sợ, sớm không phải cảnh giới cao thấp có thể cân nhắc!

ẦM!

Sau một lần va chạm kinh thiên động địa, Lương Tri Bắc bị thương nặng, chiến mâu cũng rời tay bay đi, ngực đều bị đục ra một cái lỗ thủng to bằng miệng bát.

Đó là quyền ấn của Tô Dịch tạo thành!

"Tộc trưởng!"

Đám người Lương gia cực kỳ bi ai, trợn mắt muốn nứt.

Một ít đại nhân vật càng ngay lập tức đứng ra, muốn đến viện trợ.

"Đều đừng qua đây!"

Lương Tri Bắc quát to.

Hắn thở hồng hộc, vẻ mặt ảm đạm, nhìn Tô Dịch từ xa xa đánh tới, nói: "Ngươi đã nói, sẽ không liên lụy tộc nhân khác Lương gia ta, lời này là thực hay không?"

"Đương nhiên."

Tô Dịch gật đầu.

Lương Tri Bắc cười đầy sầu thảm, nói: "Mà thôi, cái đầu này của ta liền tặng cho ngươi! Chỉ là... Trước khi chết, có thể nói cho ta biết, ngươi tồn tại như vậy, vì sao phải đi giúp Lương Văn Vũ hay không?"

Hắn rõ ràng không cam lòng, trong lòng hoang mang, không muốn chết không nhắm mắt.

Vấn đề của hắn, cũng chính là nghi hoặc của các tộc nhân Lương gia ở đây.

Tô Dịch nói: "Bởi vì Phương Hữu Dung."

Phương Hữu Dung?

Lương Tri Bắc ngẩn ra, sau đó giật mình hiểu ra, vẻ mặt lập tức trở nên phức tạp vô cùng, thở dài: "Quả nhiên không ra ngoài ta dự liệu, nữ tử Bệ Ngạn linh tộc này chính là sao chổi! !"

Thanh âm chấn động thiên địa núi sông, lộ ra phẫn nộ cùng hận ý nồng đậm.

Phốc!

Một mảng kiếm khí hiện ra, đầu Lương Tri Bắc bay lên không trung, bị Tô Dịch trực tiếp cầm ở trong tay.

Cái đầu trợn mắt lên, vẻ mặt đầy phẫn hận, hãy còn đang tí tách chảy máu.

Đến đây, tộc trưởng Lương gia Lương Tri Bắc, bị kiếm chặt đầu!

Khi thấy một màn này, mọi người trên dưới Lương gia đều dại ra ở đó, chỉ cảm thấy trời cũng như sụp xuống rồi, có cảm giác sụp đổ.

Đại trưởng lão đã chết.

Mà nay, ngay cả tộc trưởng cũng đã chết! !

Trong vòng một ngày, hai vị đại nhân vật Tiên Quân của Lương gia bọn họ liên tiếp gặp chuyện, hơn nữa còn là ở trên địa bàn của chính bọn họ, sự đả kích này... Không thể nghi ngờ quá mức nặng nề!

Dù là các vị khách kia cũng hết hồn, cả người phát lạnh.

Hôm nay, vốn là ngày đại hỉ của Lương gia, khắp nơi giăng đèn kết hoa, vui sướng, khách khứa trời nam đất bắc ùn ùn đến chúc mừng.
Bình Luận (0)
Comment