Chương 3494: Vị kiếm tu kia (1)
Chương 3494: Vị kiếm tu kia (1)
Vẻ mặt Tuyết Hồng Phong có chút mất tự nhiên, trù trừ hồi lâu, mới chợt nghiến răng một cái, nói: "Ta muốn... Để Tô ca giúp ta giữ thể diện! Để đại nhân vật toàn tộc coi trọng ta hơn chút, càng quan trọng hơn là, để cha ta nhìn ta bằng ánh mắt khác!"
Ánh mắt Tô Dịch cổ quái, không biết nên khóc hay cười: "Bảo ta đi làm vẻ vang thêm cho ngươi?"
Tuyết Hồng Phong vội vàng giải thích: "Tô ca hiểu lầm rồi, không nói dối ngài, ta cùng Lương Văn Vũ kia giống nhau, cũng là con vợ kế."
Tô Dịch: "..."
Được, nhấc lên quan hệ với con vợ kế thân phận như vậy, nhất định không có chuyện tốt!
Quả nhiên, chỉ thấy Tuyết Hồng Phong bùi ngùi thở dài, nói: "Ta tuy không thê thảm như Lương Văn Vũ, nhưng từ nhỏ đã không được coi trọng, lại thêm các ca ca tỷ tỷ kia của ta, kẻ nào cũng lợi hại, kẻ nào cũng chói mắt, liền càng thêm nổi bật ra ta bình thường..."
Hắn thao thao bất tuyệt, giống như tìm được đối tượng mở lòng, hướng về Tô Dịch phun mật vàng.
Mắt thấy hắn nói mãi không dứt, Tô Dịch cũng có chút chịu không nổi, ngắt lời nói: "Dừng, ý tứ của ngươi ta biết rồi, như vậy đi, đến lúc đó cho dù ta không đi được, cũng nhất định sẽ chuẩn bị một phần quà lớn cho ngươi, cam đoan không kém quà mừng cho Lương Văn Vũ, như thế nào?"
Tuyết Hồng Phong mừng rỡ bất ngờ, kích động vỗ đùi, nói: "Quả thực quá tốt rồi!"...
Chạng vạng cùng ngày, lúc hoàng hôn.
Trong Hỏa Tiêu tiên thành, khi từ trong Tiểu Như Ý Trai đi ra, đã chỉ còn lại một mình Tô Dịch.
Tuyết Hồng Phong đã từ biệt ở lúc đến Hỏa Tiêu tiên thành, một mình quay về tông tộc, nói là cần chuẩn bị quà mừng cho phụ thân hắn.
Ba người Phương Hàn, Phương Hữu Dung, Lương Văn Vũ thì bị Tô Dịch dàn xếp ở Tiểu Như Ý Trai trong Hỏa Tiêu tiên thành này.
Chủ sự tòa Tiểu Như Ý Trai này là một vị Hư cảnh Chân Tiên, tên là "Tạ Hoành Khâu" .
Tô Dịch ở lúc gặp mặt đối phương, vẫn chưa bại lộ thân phận, mà là lấy ra một tấm lệnh bài Thanh Vi tặng cho, đối phương liền vui vẻ đáp ứng sẽ chiếu cố tốt đám người Phương Hàn.
Đồng thời, Tô Dịch dặn dò Tạ Hoành Khâu, nếu Thanh Vi đến Bạch Lô châu, có thể chờ trước ở Hỏa Tiêu tiên thành.
Lúc trước rời khỏi chợ Hắc Long, Tô Dịch từng ước định với Thanh Vi, nếu Lưu Vân Tiên Vương cần giúp, thì đến Bạch Lô châu tìm hắn.
Lúc ấy, hắn còn từng tặng cho Thanh Vi một tấm bí phù.
Hơn nữa tấm bí phù đó, chỉ cần Thanh Vi đến cảnh nội Bạch Lô châu, liền có thể tìm được hắn. ...
Vù!
Tô Dịch ngồi bảo thuyền, hướng bầu trời xa xa lao đi.
Trên đường, Tô Dịch cầm bầu rượu, ngồi một mình ở ghế mây, nhớ tới một số việc gần đây, không khỏi day day thái dương.
Trong khoảng thời gian gần đây, việc trở nên càng ngày càng nhiều, khiến hắn người khoáng đạt tiêu sái bực này cũng có một loại cảm giác thân bất do kỷ, nước chảy bèo trôi.
Hắn từng đáp ứng, sẽ giúp Lưu Vân Tiên Vương hóa giải tai kiếp trên người.
Từng bởi vì Lệ Phong Hàn cường giả Vô Tướng ma tộc này, ý thức được chín đại thiên quan tiên giới xuất hiện vấn đề, không thể không phái Thích Phù Phong tự mình đi điều tra.
Ngoài ra, còn muốn điều tra căn nguyên Bệ Ngạn linh tộc bị diệt, còn đáp ứng Ánh Tú, sẽ giúp sư tôn nàng hóa giải tai kiếp trên người.
Ngay cả dàn xếp tỷ đệ Phương Hữu Dung việc nhỏ như vậy, cũng cần hắn đích thân làm.
Càng miễn bàn, Tuyết Hồng Phong còn mời hắn ở một tháng sau, đi Thiên Vân sơn Tuyết thị nhất tộc chống đỡ thể diện giúp gã...
Mà bây giờ, hắn còn ở đi trên đường Lạc Thủy cấm địa, sắp sửa đi tìm kiếm những di tích kia Vĩnh Dạ học cung để lại.
Dứt bỏ những chuyện vụn vặt này không nói, hắn còn từng tính lúc đặt chân Hư cảnh, tới Hắc Vụ Đại Uyên, đi gặp lão vượn đeo kiếm một lần.
Cũng muốn đi nơi khác của tiên giới một chút, hoàn thành tiếc nuối Vương Dạ lúc trước chưa từng thực hiện...
"Thế sự rối ren như gông xiềng, người ta sống trên đời, ai có thể thật sự không có vướng bận?"
Tô Dịch than khẽ.
Dưới bầu trời nơi xa, bóng đêm như mực, ánh sáng lan ra, nhiều ngôi sao vụt sáng vụt tắt, núi sông mênh mang kia trên mặt đất cũn bịt kín một tầng khí tượng tối tăm.
Tô Dịch lẳng lặng nằm ở nơi đó, tâm thần thả trôi, thần du vật ngoại.
Thẳng đến thật lâu sau, hắn đột nhiên cười khẩy một tiếng, đôi mắt thâm thúy trở nên sáng ngời mà bình tĩnh.
Đi đường khó, đi đường khó, nhiều lối rẽ, nay còn đâu?
Trường phong phá lãng hội hữu thì, trực quải vân phàm tể thương hải!
Trên đường truy cầu đầu đại đạo, nhất định có vô số rối ren cùng sóng gió.
Vậy thì...
Một kiếm phá nó!
Như vậy, là đủ rồi.
Trong lặng yên, tâm thần Tô Dịch xảy ra lột xác, kỳ ảo điềm tĩnh, đúng như nhất ti bất quải*.
* Trần như nhộng, không một mảnh vải
Nhất ti bất quải ngư thoát uyên, vạn cổ đồng quy nghĩ toàn ma!
Phật viết: nhất ti bất quải, có thể không lo lắng vướng bận.
Đây là cảnh giới không dính một hạt bụi bắt nguồn từ trong tâm cảnh. ...
Lạc Thủy.
Sông lớn số một cảnh nội Bạch Lô châu, từ tây hướng đông kéo dài chín vạn dặm, chia làm khúc sông khác nhau.
Bên cạnh Lạc Thủy chín vạn dặm phân bố vô số khu vực hung hiểm cùng dãy núi có thể so với lạch trời. Nghe nói, chỉ là thế lực tu hành lớn nhỏ phân tán ở ven bờ Lạc Thủy, đã nhiều tới hơn một ngàn cái!
Trong lời đồn, loài giao long coi Lạc Thủy là "long môn", nếu có thể dọc theo Lạc Thủy vượt qua chín vạn dặm hung hiểm, liền có thể nhảy vọt qua long môn, lột xác thành rồng, từ đó tự xưng là "long quân", tiêu dao ở thế gian.