Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 574 - Chương 574: Được Xem Là Mối Họa (3)

Chương 574: Được xem là mối họa (3) Chương 574: Được xem là mối họa (3)

Nhưng, Tô Bá Nính che giấu vô cùng tốt cảm xúc ở trong lòng, ít nhất ở mặt ngoài, hắn vẫn thong dong và bình tĩnh như trước đây.

"Mẹ chỉ là không ngờ, nghiệt tử Diệp Vũ Phi tiện nhân kia sinh ra biến hóa vậy mà lại lớn như thế, sớm biết như thế, ta năm đó không nên ôm một tia không đành lòng kia, ở lúc hắn mười bốn tuổi tới Thanh Hà kiếm phủ, đã trừ bỏ hắn!"

Du Thanh Chi nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt đầy hận ý.

Không có ai biết, Tô Dịch năm đó mười bốn tuổi khi vụng trộm rời nhà trốn đi, nàng từng vài lần thiếu chút nữa nhịn không được phái ra lực lượng, đi giết chết Tô Dịch.

Sở dĩ cuối cùng chưa động thủ, trái lại cũng không phải là vì không đành lòng.

Mà là nàng rõ, khi đó nếu giết Tô Dịch, chắc chắn trêu chọc Tô Hoằng Lễ phản cảm cùng bài xích, dù sao mặc kệ như thế nào, trên người Tô Dịch chung quy chảy dòng máu của Tô Hoằng Lễ.

Đây mới là nguyên nhân Du Thanh Chi năm đó không dám tự tiện ra tay.

Tô Bá Nính hít sâu một hơi,"Mẫu thân, bây giờ giết Tô Dịch cũng không muộn, hắn nhảy nhót càng vui vẻ, chết sẽ càng thảm! Ngài cũng đừng vì thế tức giận, không đáng."

Du Thanh Chi ổn định tâm thần, ánh mắt nhu hòa nhìn Tô Bá Nính, nói: "Đứa nhỏ, mẹ biết trong lòng con khẳng định cũng không muốn nhìn nghiệt tử kia trèo đến trên đầu con. Con yên tâm, mặc dù không mượn lực lượng Tô gia, mẹ cũng có thể giúp con giết hắn!"

Ánh mắt Tô Bá Nính khẽ động, cười gật gật đầu. ...

Dưới bóng đêm tương tự.

Thiên Nguyên học cung.

Thần Tiêu phong, trong lầu các.

Văn Linh Tuyết có chút lo lắng nhìn tỷ tỷ ngồi ở nơi đó trầm mặc không nói.

Do dự hồi lâu, nàng cuối cùng nhịn không được nói: "Tỷ, mặc kệ như thế nào, tỷ phu... A, Tô Dịch ca ca hắn vẫn nhớ tình cũ nhà chúng ta, nếu không, cũng sẽ không an bài đám người cha mẹ đều đến trong Thiên Nguyên học cung lánh nạn."

Thanh âm thiếu nữ uyển chuyển mềm mại, lộ ra thương tiếc.

Ngay tại vừa rồi, sau khi biết được tin tức có liên quan một trận chiến phủ tổng đốc, Văn Linh Chiêu liền như gặp phải đả kích nặng nề nhất thế gian, mất hồn mất vía, trên khuôn mặt tuyệt đẹp lạnh nhạt lúc sáng lúc tối.

Bộ dáng đó, khiến Văn Linh Tuyết rất đau lòng.

Hồi lâu sau, Văn Linh Chiêu như lấy lại tinh thần, ánh mắt từng chút một dời đến trên người Văn Linh Tuyết, thanh âm trầm thấp nói:

"Linh Tuyết, muội nói... Ta thời gian qua cố ý muốn giải trừ hôn sự... Thật sự sai sao?"

Văn Linh Tuyết vội vàng lắc lắc đầu, nói: "Tỷ tỷ, tỷ không làm sai, đổi là muội, muội cũng sẽ không muốn gả cho một người xa lạ, nhưng..."

"Nhưng cái gì?" Văn Linh Chiêu hỏi.

Văn Linh Tuyết chần chờ một phen, lúc này mới nói: "Nhưng, lúc trước, Tô Dịch ca ca cũng là bị ép, hắn cũng rất đáng thương, tỷ tỷ một năm qua luôn cố ý muốn giải trừ hôn sự, lại chưa từng để ý cảm nhận của Tô Dịch ca ca khi làm như vậy..."

Thanh âm càng lúc càng nhỏ, sợ nói thêm gì nữa, sẽ thương tổn tới Văn Linh Chiêu.

Nhưng Văn Linh Chiêu lại đã hiểu, vẻ mặt phức tạp nói: "Muội nói không sai, trong lòng ta vẫn luôn mang hắn coi là một người ở rể chẳng được tích sự gì đối đãi, chưa từng để hắn vào mắt."

"Cũng chính bởi vì như thế, ta mới sẽ không tiếc trả giá tất cả, muốn tự mình đến giải quyết hôn sự này, chưa bao giờ trông cậy vào ở trên chuyện này, hắn có thể giúp đỡ cái gì. Thậm chí, còn thường xuyên lo lắng hắn sẽ ỷ vào danh nghĩa vợ chồng để thân cận ta..."

Nói đến đây, trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng hiện lên một mảng tự giễu nồng đậm,"Nhưng hôm nay, ta mới phát hiện, hơn một năm qua, mọi thứ ta kiên trì, tựa như chỉ là một câu chuyện cười..."

Trong thanh âm lộ ra mất mát cùng buồn bã nói không nên lời.

"Tỷ, tỷ đừng nói nữa."

Văn Linh Tuyết dịu dàng khuyên giải an ủi,"Chuyện này đều đã trôi qua, Tô Dịch ca ca cũng chưa bao giờ để ở trong lòng, tỷ... Tỷ coi như cái gì cũng chưa xảy ra là được."

"Nếu có thể coi như cái gì cũng chưa xảy ra thì tốt rồi..."

Văn Linh Chiêu lặng lẽ thở dài.

Ngay cả nàng cũng không ngờ, phu quân trên danh nghĩa kia bị nàng không để vào mắt, thiếu niên kia tu vi mất hết, như phế nhân, ở sau hơn một năm, lại không ngờ trưởng thành đến một mức độ đủ khiến nàng cũng chỉ có thể nhìn lên!

Trên tiệc trà Tây Sơn, hắn kiếm sát quần hùng, uống cạn phong lưu.

Trong trận chiến phủ tổng đốc, hắn chia rẽ, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

Mạnh như tiên thiên võ tông, cũng trở thành vong hồn dưới kiếm hắn!

Tất cả cái này, tỏ ra không thể tưởng tượng như vậy.

Nhưng Văn Linh Chiêu biết, đây là thật.

Ngay cả Thiên Nguyên học cung cung chủ Ninh Tự Họa được nàng kính sợ, cũng xem Tô Dịch là đạo hữu.

Vì duy trì quan hệ với Tô Dịch, Ninh Tự Họa thậm chí không tiếc mang đầu Tắc Hạ học cung phó cung chủ Đào Tranh cùng Thủy Nguyệt học cung phó cung chủ Mạch Hoa Khuyết cũng chém xuống, tự mình đưa tới chỗ Tô Dịch!

Cũng chính là xem ở trên mặt mũi Tô Dịch, Ninh Tự Họa thu lưu cha mẹ cùng tộc nhân của nàng, để bọn họ ở Thiên Nguyên học cung có nơi lánh nạn.

Tất cả cái này, như một cái búa lớn, đập vỡ nát chấp niệm nào đó nàng thủ vững trong lòng.

Cũng là lúc này, Văn Linh Chiêu mới rốt cuộc ý thức được, lúc trước ở Thiên Nguyên học cung này, Tô Dịch vì sao tự tin dám nói, có một ngày, hắn sẽ tới Ngọc Kinh thành Tô gia tự mình giải quyết hôn sự này.
Bình Luận (0)
Comment