Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 585 - Chương 585: Văn Châu Vương Trác (3)

Chương 585: Văn châu Vương Trác (3) Chương 585: Văn châu Vương Trác (3)

Nam tử đội nón trầm giọng nói: "Công tử đã tiếp nhận lời mời, còn mời theo ta cùng nhau qua đó."

"Ta nếu không tiếp nhận thì sao?"

Tô Dịch thản nhiên nói.

"Đại nhân nhà ta nói, công tử đã có đại khí phách một mình tới Ngọc Kinh thành, nghĩ hẳn cũng sẽ không sợ hãi việc đến dự tiệc."

Dừng một chút, nam tử đội nón nói: "Đại nhân nhà ta cũng nói, nếu Tô công tử từ chối, thì bảo ta lựa chọn hai loại kiểu chết."

Tô Dịch nhíu mày: "Hai loại nào?"

Nam tử đội nón hơi ngẩng đầu, lộ ra một đôi mắt lạnh nhạt gần như vô tình kia dưới nón, trầm giọng nói:

"Hoặc là bị Tô công tử giết, hoặc là bị đại nhân nhà ta giết."

Xẹt!

Tô Dịch búng tay bắn ra, một luồng kiếm khí ngang trời dựng lên, như tia chớp đâm về phía cổ họng nam tử đội nón.

Con ngươi nam tử đội nón chợt co rút lại như mũi kim, nhưng lại đứng ở nơi đó không chút nhúc nhích.

Một mảng kiếm khí kia ở lúc đến cách cổ họng nam tử đội nón một tấc, đột ngột nổ tung, tiêu tán không dấu vết.

Nam tử đội nón hít sâu một hơi, chắp tay nói: "Đa tạ ân không giết của Tô công tử!"

Trên thái dương, cổ, lưng của hắn toát ra một tầng mồ hôi lạnh, có thể thấy được hắn không phải là bình tĩnh như mặt ngoài.

"Dẫn đường đi."

Tô Dịch từ ghế mây vươn người đứng dậy, gọi Khuynh Oản trở về trong hồ lô dưỡng hồn bên hông. ...

Long Kiều dịch.

Một dịch trạm xây dựng ở trên đường núi hẻo lánh, trước đình là một cái sân rất lớn, trong sân dựng sừng sững chằng chịt năm tòa lầu các dựng từ tảng đá.

Mưa to tầm tã, bóng đêm tối tăm.

Lúc này trong một tòa lầu các thật lớn ba tầng lầu ở chính giữa, đèn đuốc sáng trưng, lộ ra ấm áp.

Nam tử đội nón dẫn theo Tô Dịch, nhân lúc bóng đêm màn mưa đi vào trong dịch trạm, đi thẳng tới trong một tòa lầu các ở giữa kia.

Đẩy cửa mà vào, sóng nhiệt ập vào mặt, chỉ thấy đèn rực rỡ, thảm đỏ trải đất, lư hương lượn lờ.

Trong điện phủ thật lớn bày một cái bàn gỗ hoa lê thật dài, trên bàn bài trí từng món ăn quý và lạ, dưa và trái cây điểm tâm, đều bốc hơi nóng.

Bên ngoài gió thảm mưa sầu, trong phòng lại một cảnh tượng xa hoa lộng lẫy, tạo thành cảm giác tương phản thật lớn cho người ta.

Đối diện bàn dài, một nam tử ngồi đó, đầu đội mũ lông vũ, mặc áo lông, mày kiếm mắt sáng, dáng vẻ hiên ngang.

Chỗ bả vai hắn, còn một con báo màu đen nằm úp sấp, con mắt màu xanh lam âm u tỏa ra hào quang yêu dị khiếp người.

"Đại nhân, Tô công tử đến rồi."

Nam tử đội nón nghiêm nghị chào.

"Nơi này không có việc của ngươi nữa, đi xuống đi."

Nam tử áo lông vũ cười mỉm gật gật đầu, sau đó đứng lên, giơ tay phải, hướng Tô Dịch khẽ chắp tay nói:

"Văn Châu Vương Trác, ra mắt Tô công tử."

Nếu đổi làm võ giả khác của Đại Chu, nghe được hai chữ "Vương Trác", tất nhiên ngay lập tức nhớ tới một chuỗi danh hiệu cực kỳ chói mắt.

Cung chủ "Thiên Hành học cung" một trong mười đại học cung, một trong "mười đại tiên thiên võ tông" Đại Chu,"Thanh Tốn vương" trong chín vị vương họ khác...

Hắn từ nhỏ tu hành, năm ấy mười bốn tuổi đã bước vào cảnh giới tông sư, trở thành người đứng đầu hoàn toàn xứng đáng trong đệ tử cùng thế hệ của Thiên Nguyên học cung.

Hắn mười bảy tuổi bước vào tiên thiên võ tông, chỉ dùng mười năm thời gian, đã chen thân hàng ngũ mười đại tiên thiên võ tông Đại Chu, được Thập Phương các bình luận là "Long chương phượng tư, võ đạo tuyệt tài" .

Thẳng đến hôm nay, Vương Trác đã ba mươi bảy tuổi, cách hắn đặt chân cảnh giới tiên thiên võ tông đã trôi qua hai mươi năm.

Ai cũng không biết, vị võ đạo tuyệt tài như truyền kỳ này, tu vi rốt cuộc đã đến cỡ nào.

Đương nhiên, Tô Dịch cũng không biết những thứ này.

Mặc dù biết, hắn cũng nhất định không có khả năng quá để ý.

Đối mặt Vương Trác chào, Tô Dịch chỉ gật gật đầu, liền tự ngồi ở trên ghế tựa một bên của bàn dài, dáng vẻ nhàn tản nói:

"Nói một chút đi, ngươi ở đây bày tiệc, lại phái người đi mời ta, là muốn làm cái gì."

Vương Trác mỉm cười, cũng ngồi xuống tương tự, nói: "Tô công tử khoái nhân khoái ngữ, Vương mỗ tự nhiên cũng sẽ không che che giấu giấu, lần này mời công tử đến, là có một việc vui rất lớn muốn thương lượng với công tử."

"Việc vui?"

Tô Dịch nhíu mày,"Ngươi tiếp tục nói."

Ánh mắt Vương Trác trầm tĩnh, mỉm cười nhìn Tô Dịch, nói: "Người khác chỉ ham tạo hóa cùng bí mật trên người công tử, mà Vương mỗ càng thêm coi trọng công tử ngươi con người này."

Dừng một chút, bóng người hắn hơi nghiêng về phía trước, vẻ mặt thành khẩn nói: "Cho nên, Vương mỗ mới sẽ cố ý ở đây bày tiệc, chỉ vì mời công tử gia nhập thế lực chỗ Vương mỗ."

Tô Dịch có chút giật mình.

Kẻ này... Là muốn mời chào mình?

Chỉ thấy Vương Trác cười nói: "Đương nhiên, Tô công tử chắc chắn cảm thấy đường đột, vì bày tỏ thành ý, Vương mỗ có thể cam đoan hai việc."

Hắn vươn một ngón tay,"Chuyện thứ nhất, nếu công tử gia nhập thế lực chỗ Vương mỗ, Vương mỗ có thể cam đoan, Ngọc Kinh thành Tô gia không dám đối với phó công tử nữa."

Nói xong, hắn vươn ngón tay thứ hai,"Chuyện thứ hai, Vương mỗ có thể cam đoan, khiến công tử không chỉ có cơ hội bước vào con đường tu hành nguyên đạo, hơn nữa còn có thể được linh đạo đại tu sĩ tự mình chỉ điểm!"
Bình Luận (0)
Comment