Chương 6786. Đã động sát tâm ba lần (1)
Chương 6786. Đã động sát tâm ba lần (1)
Trong lòng Hồng Linh cả kinh, thằng nhãi này đã phát hiện nàng đối thoại với Tam Thế Phật?
Không đợi nàng nói cái gì, Tam Thế Phật đã mỉm cười nói: “Tán gẫu xong rồi, Tô đạo hữu có gì chỉ giáo?”
“Chỉ giáo chưa nói, ta chỉ là xem thường bộ dáng lén lút đó của ngươi.”
Tô Dịch lời lẽ tùy ý, cũng rất không khách khí.
Khi nói chuyện, hắn đã đứng dậy, thu hồi ghế mây, cất bước tới đầu thuyền, nhìn về dòng sông vận mệnh nơi xa.
Cùng lúc đó, ở trong tay Hồng Linh, trên Huyền Cơ Kính rõ ràng hiện ra cảnh tượng Vạn Kiếp Chi Uyên.
Nàng cũng đứng lên, trong mắt toát ra nét chờ mong.
Đã tới Vạn Kiếp Chi Uyên.
Ngay dưới dòng sông vận mệnh cách đó không xa!
Tam Thế Phật theo đó đứng dậy, cười nhìn về phía Tô Dịch, “Kế tiếp, phải nhờ đạo hữu đưa chúng ta tiến vào Vạn Kiếp Chi Uyên rồi.”
Tô Dịch lấy ra bầu rượu uống một ngụm, nhẹ nhàng nói: “Ngươi nói, ta nếu ở lúc này đổi ý, nên làm thế nào bây giờ?”
Lời này vừa nói ra, đôi mắt đẹp của Hồng Linh hơi co lại.
Nụ cười trên mặt Tam Thế Phật cũng theo đó biến mất.
Không khí trên thuyền sen, lập tức trở nên vô cùng áp lực.
Chỉ có tiếng sóng triều vận mệnh kia đang vang lên.
Nước lũ vận mệnh cuồn cuộn chảy.
Trên thuyền sen, Tam Thế Phật nhìn Tô Dịch đứng ở mũi thuyền, nói: “Đạo hữu làm việc, xưa nay đã nói là làm, ta không cho rằng, đạo hữu sẽ đổi ý.”
Hồng Linh thì rất trực tiếp, “Tô đạo hữu, ngươi rốt cuộc có ý tứ gì? Không ngại nói thẳng!”
Tô Dịch thu hồi bầu rượu, xoay người nhìn về phía hai người, nói: “Trong lòng hai vị biết rõ, hợp tác với các ngươi, tương đương bảo hổ lột da, không những không đạt được bất cứ lợi ích gì, còn phải đề phòng mọi lúc gặp hai vị tính kế.”
“Trái lại, nếu ta tự mình hành động, thì hoàn toàn không cần lo lắng những thứ này.”
“Đã như thế, ta vì sao còn phải hợp tác với hai vị?”
Khuôn mặt Hồng Linh trở nên âm trầm, “Lật lọng, vô sỉ cỡ nào, chuyển thế chi thân của đại lão gia Kiếm Đế thành, chính là loại mặt hàng này?”
Ánh mắt Tam Thế Phật nhìn Tô Dịch, thở dài, “Tâm tư đạo hữu, ta đại khái hiểu rồi, nếu có điều kiện gì, không ngại đưa ra, để ta tính toán, nếu là có thể làm, tất sẽ đáp ứng.”
Tô Dịch nhịn không được cười lên, “Không thể không nói, vẫn là Tam Thế Phật ngươi hiểu ta.”
Hồng Linh ngẩn ra, có ý tứ gì?
Tô Dịch này cũng không phải là đổi ý, mà là muốn mượn cơ hội bắt chẹt, đòi lợi ích?
“Không phải ta hiểu ngươi, mà là ta tin tưởng cách làm người của ngươi.”
Tam Thế Phật nghiêm túc nói.
Trong lòng Hồng Linh rất không bình tĩnh.
Có thể khiến Tam Thế Phật một kẻ địch như vậy cũng không chút do dự tin tưởng nhân phẩm, nên có phân lượng nặng bao nhiêu?
Tô Dịch nói ngay không cần nghĩ ngợi: “Được, ngươi giao cho ta Xuân Thu đế tọa, ta đưa các ngươi đi Vạn Kiếp Chi Uyên.”
Khóe môi Tam Thế Phật không khỏi giật một cái, thở dài: “Đừng nói Xuân Thu đế tọa hôm nay đã không ở trên người ta, dù có, ta cũng sẽ không lấy ra giao dịch, đạo hữu vẫn là đừng nói giỡn.”
Ánh mắt Tô Dịch nhìn về phía Hồng Linh, “Nếu không, đạo hữu mang Huyền Cơ Kính cho ta mượn dùng một phen?”
Hồng Linh kinh ngạc, đuôi lông mày nổi lên nét giận dữ, “Ngươi cũng thật dám mở miệng nha! Nói cho ngươi, cửa cũng không có!”
Tô Dịch cười cười, “Điều kiện ta đưa ra, các ngươi đều không đáp ứng, vậy còn nói chuyện gì?”
Tam Thế Phật hơi trầm mặc, nói: “Đạo hữu đã muốn nói điều kiện, khẳng định nhận định là ta có thể đáp ứng, một khi đã như vậy, đạo hữu không cần thử nữa, nói thẳng ra là được.”
Tô Dịch gật đầu nói: “Được.”
Hắn nhảy một cái, từ trên thuyền sen rời khỏi, đứng lơ lửng ở phía trên dòng sông vận mệnh, mặt hướng về Tam Thế Phật, nói: “Đến, luận bàn một trận.”
Tam Thế Phật và Hồng Linh đều sửng sốt, cảm thấy bất ngờ.
“Luận bàn?”
Tam Thế Phật quả thực không ngờ, Tô Dịch sẽ đưa ra một điều kiện như vậy.
“Đại đạo tranh phong, thử một chút năng lực của ngươi.”
Tô Dịch thuận miệng nói: “Sau khi đến Vạn Kiếp Chi Uyên, thì không có cơ hội như vậy nữa.”
Ánh mắt Tam Thế Phật lóe lên, “Lấy đại đạo luận cao thấp?”
Tô Dịch lắc đầu nói: “Khi nào kết thúc, ta định đoạt.”
Tam Thế Phật nhíu mày, càng thêm đoán không ra Tô Dịch vì sao phải làm như vậy.
Hồng Linh tắc nhịn không được nói: “Hắn đã tìm ngược đãi, thì thành toàn hắn là được, nào cần nghĩ nhiều?”
Tam Thế Phật chưa từng để ý tới, hắn nhìn Tô Dịch nơi xa, mơ hồ cân nhắc ra một ít hương vị, “Chẳng lẽ... Đạo hữu sắp đột phá cảnh giới rồi?”
Tô Dịch thở dài: “Trong bụng ta nếu có giun, sợ cũng không hiểu tâm tư của ta bằng ngươi.”
Đoạn lời này, quả thực có cảm khái mà phát ra.
Tam Thế Phật không biết nhớ tới cái gì, cũng cảm khái nói: “Không thể không nói, hành động này của đạo hữu, quả thực có thể xưng là bút tích của thần, lấy ta để mài đao, ta còn không thể hạ tử thủ, nếu không, sẽ không thể tiến vào Vạn Kiếp Chi Uyên.”
“Mà đạo hữu thì có thể không hề cố kỵ ra tay, ở trong luận bàn mưu đoạt một cơ hội chứng đạo.”
“Lợi hại!”
Hồng Linh thu hết đáy mắt tất cả cái này, bỗng nhiên cảm giác ở trước mặt Tô Dịch cùng Tam Thế Phật, mình tựa như kẻ ngốc.
Đã nhìn không thấu tâm tư của Tam Thế Phật, cũng không hiểu dụng ý của Tô Dịch.
Ngược lại là hai người này, chỉ từ trong lời nói hành động của nhau, có thể nhìn thấu ý đồ chân thật của đối phương, quả thực đáng sợ!