Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 6787 - Chương 6787. Đã Động Sát Tâm Ba Lần (2)

Chương 6787. Đã động sát tâm ba lần (2) Chương 6787. Đã động sát tâm ba lần (2)

“Ngươi không phải không thu hoạch được gì, ít nhất ở trong luận bàn, có thể quan sát được thực lực chân thật của ta.”

Tô Dịch thuận miệng nói: “Mau tới đi, đừng trì hoãn thời gian.”

Tam Thế Phật không chần chờ nữa, bước ra một bước, cũng tới trên dòng sông vận mệnh, cùng Tô Dịch xa xa giằng co.

“Ta là Thiên Đế, nếu ra tay, tự sẽ vận dụng lực lượng Thiên Đế, sẽ không lưu thủ.”

Tam Thế Phật ánh mắt trong vắt, giọng điệu bình thản.

Tô Dịch chỉ chỉ dòng sông vận mệnh dưới chân, “Ta là Mệnh Quan, nếu ở trong dòng sông vận mệnh chém giết, ngươi nên để ý chút.”

“Lợi hại, thiên thời cùng địa lợi, thế mà đều bị ngươi chiếm cứ!”

Tam Thế Phật cười lên, “Bây giờ ta đại khái đã hiểu, ngươi sở dĩ muốn luận bàn với ta, sợ không phải lâm thời nảy ra ý định, mà là sớm có mưu đồ!”

“Lấy đâu ra nhiều lời thừa như vậy!”

Tô Dịch cười dài nhất tiếng, tung người đánh tới.

Áo bào xanh căng phồng lên, kiếm ý dâng trào, một thân uy thế cũng theo đó chợt xảy ra biến hóa.

Tam Thế Phật đứng ở nơi đó, bảo tướng trang nghiêm, hai tay kết ấn, trên người nhất thời nở rộ đại vô lượng quang minh.

Tiếng phạm âm thiền xướng theo đó vang vọng thiên địa thập phương.

Loại Thiên Đế chi uy khủng bố đó, khiến Hồng Linh cũng không khỏi động dung.

...

Mười chớp mắt sau.

Tô Dịch hoàn toàn bị áp chế, trên người bắt đầu bị thương.

Ba mươi chớp mắt sau.

Tô Dịch tiến vào trong dòng sông vận mệnh, thi triển Thiết Mệnh Thuật, vận dụng lực lượng Cức Điện Yêu Tổ, một hơi chém giết ngang tay với Tam Thế Phật.

Nửa khắc đồng hồ sau.

Vẻ mặt không một chút dao động của Tam Thế Phật xảy ra biến hóa, một thân thực lực chợt tăng vọt, mới áp chế được thế công của Tô Dịch.

Một khắc đồng hồ sau.

Tô Dịch chủ động ngưng chiến, chiến đấu kết thúc.

Khuôn mặt Hồng Linh tràn đầy ngưng trọng, tràn ngập chấn kinh.

Một trận chiến này, từ lúc vừa mới bắt đầu trình diễn, nàng căn bản không xem trọng Tô Dịch.

Một kiếm tu Vô Lượng cảnh mà thôi, cho dù nghịch thiên đến mức có thể gọi nhịp với Thiên Đế, cũng chỉ như thế mà thôi, nhất định không có hy vọng thắng lợi.

Sự thật cũng chính như Hồng Linh phỏng đoán, chỉ mười chớp mắt sau, Tô Dịch đã bị áp chế, bắt đầu bị thương.

Thẳng đến lúc ba mươi chớp mắt, trên người đã chồng chất vết thương, máu nhuộm áo bào xanh.

Nhưng Hồng Linh không ngờ là, ở lúc tiến vào trong dòng sông vận mệnh đại chiến, thế cục lại đã xảy ra nghịch chuyển.

Tô Dịch có được chiến lực khủng bố đủ để đối kháng với Tam Thế Phật!

Thậm chí, bởi vì ở trong dòng sông vận mệnh đối chiến, khiến Tam Thế Phật từng một độ lâm vào trong hoàn cảnh xấu!

Tuy nói Tam Thế Phật ở thời khắc mấu chốt cứng rắn xoay chuyển thế cục, áp chế uy phong của Tô Dịch.

Nhưng đối với Hồng Linh mà nói, một trận chiến này quả thực không thể tưởng tượng, thiếu chút nữa đảo điên nhận biết của hắn, mang tới cho nàng rung động cùng trùng kích thật lớn!

Vô Lượng cảnh, cũng có thể mạnh đến mức như thế, nếu để hắn đột phá cảnh giới, lại nên đáng sợ cỡ nào?

Trong lòng Hồng Linh không thể bình tĩnh.

Cùng lúc đó, Tam Thế Phật nhíu mày, vẻ mặt lúc sáng lúc tối, trầm mặc hiếm thấy.

Tô Dịch muốn lấy hắn để mài đao, mưu đoạt cơ hội đột phá cảnh giới, hắn tự nhiên sẽ không thật sự phối hợp.

Cho nên ở lúc khai chiến, vẫn có điều giữ lại, cố ý tiêu cực né tránh chiến đấu, không chịu vận dụng toàn lực.

Nhưng khiến Tam Thế Phật không ngờ là, Tô Dịch lại từng bước một ép hắn không thể không vận dụng chiến lực mạnh hơn nữa.

Nhất là lúc ở trong dòng sông vận mệnh chém giết, hắn thiếu chút nữa lật thuyền trong mương, bị Tô Dịch áp chế!

Cái này ý nghĩa thế nào, Tam Thế Phật sao có thể không rõ?

Đơn giản mà nói, chính là một câu, Tô Dịch Vô Lượng cảnh nếu ở trong dòng sông vận mệnh ra tay, chỉ bằng thực lực của bản thân hắn có thể ganh đua cao thấp với Thiên Đế!

Nếu Tô Dịch đột phá, đặt chân Thiên Mệnh cảnh, như vậy ở trong dòng sông vận mệnh, Thiên Đế rất có thể cũng không phải đối thủ của Tô Dịch!

Điều này bảo Tam Thế Phật làm sao không chấn động?

Tô Dịch lấy ngón cái lau vết máu khóe môi, cầm lấy bầu rượu uống một ngụm lớn sảng khoái, sau đó thở dài một tiếng.

Tam Thế Phật nhịn không được nói: “Luận bàn đã kết thúc, đạo hữu nên hành động rồi phải không?”

“Chờ chút, đợi thương thế của ta khép lại, liền cùng nhau tới Vạn Kiếp Chi Uyên.”

Tô Dịch nói xong, đã trực tiếp tới trên thuyền sen, ngồi khoanh chân, lấy ra một cây Thiên Mệnh đạo dược, trực tiếp luyện hóa.

Cũng căn bản không kiêng kị bị Tam Thế Phật cùng Hồng Linh nhìn thấy.

Tam Thế Phật nhíu nhíu mày, cuối cùng chưa nói gì.

Hồng Linh truyền âm nói: “Trong trận luận bàn này, hắn vẫn chưa đạt được cơ hội chứng đạo phá cảnh, đạo hữu còn đang lo lắng cái gì?”

Tam Thế Phật truyền âm đáp lại, “Mắt thấy không nhất định là thực, bắt lấy cơ hội phá cảnh hay không, chỉ sợ chỉ có chính hắn rõ.”

Đôi mắt Hồng Linh hơi co lại.

Đây là ý gì?

Tam Thế Phật hoài nghi, Tô Dịch ở trong một trận chiến này đã bắt được một đường cơ hội phá cảnh?

“Không nói dối ngươi, trong chém giết trước đó, ta động sát tâm ba lần, hơn nữa mỗi lần một mãnh liệt hơn.”

Tam Thế Phật truyền âm nói: “Nhưng cuối cùng đều nhịn xuống, không phải không dám, mà là lo lắng một khi làm như vậy, rất có thể sẽ bị Tô Dịch lợi dụng.”

“Lợi dụng? Lời này là thế nào?”

Hồng Linh không hiểu ra sao.
Bình Luận (0)
Comment