Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7068 - Chương 7068: Gặp Lại Tù Đồ (2)

Chương 7068: Gặp lại tù đồ (2) Chương 7068: Gặp lại tù đồ (2) Chương 7068: Gặp lại tù đồ (2)

Rất nhanh, một mảng váy đỏ kia của Lữ Hồng Bào biến mất không thấy.

Mà ở nơi cực xa, Tô Dịch thu hồi ánh mắt, cầm bầu rượu lên uống một ngụm.

Tằng nhân tửu túy tiên danh mã, sinh phạ tình đa luy mỹ nhân (từng bởi say rượu cưỡi danh mã, sợ rằng tình nhiều lụy mỹ nhân).

Đã là thích, vậy tự nhiên cần coi là điều yêu quý trong lòng, quý trọng gấp đôi.

Vạn Kiếp Chi Uyên.

Trước hồ mệnh kiếp chỗ sâu nhất.

Bóng người Tô Dịch bỗng dưng xuất hiện. Lúc trước lần đầu tiên đến, hắn từng luyện hóa một luồng lực lượng vận mệnh bổn nguyên trong hồ mệnh kiếp, thấy được một đạo thời không giới bích kia ở đáy hồ mệnh kiếp, cùng với một “tù đồ” thần bí ở một bên khác thời không giới bích.

Lần này khi lại đến, bởi vì lực lượng bổn nguyên hồ mệnh kiếp khô kiệt, một thời không giới bích kia cũng biến mất không thấy.

Chẳng qua, cái này đã không làm khó được Tô Dịch.

Hắn cất bước tới trong hồ mệnh kiếp, một đường đi xuống, thẳng đến lúc tới đáy hồ nước, vận chuyển một thân mệnh luân đại đạo, nắm giữ chu hư quy tắc Vạn Kiếp Chi Uyên, kết ra một đạo ấn.

Đạo ấn nổ vang, chấn động thời không đáy hồ nước chợt nổi lên lăn tăn kịch liệt như cuộn sóng.

Dần dần, một thời không giới bích thần bí hiện ra. “Tô đạo hữu?”

Một bên khác thời không giới bích, vang lên một thanh âm kinh ngạc.

Chính là tiếng của “tù đồ” thần bí kia tự xưng bị nhốt ở trong Hỗn Độn Kiếp Hải.

“Mạo muội tới gặp, mong rằng chớ trách.”

Tô Dịch một tay nâng đạo ấn, dẫn dắt chu hư quy tắc của Vạn Kiếp Chi Uyên, chống đỡ một thời không giới bích kia, đồng thời nói: “Thời gian cấp bách, ta nói ngắn gọn, ta rất nhanh sẽ khởi hành tới mệnh hà khởi nguyên, không biết đạo hữu có lời gì nói cho biết hay không?”

“Ngươi muốn tới mệnh hà khởi nguyên?”

Tù đồ rõ ràng rất chấn động.

Sau một lúc, thanh âm hắn nhanh chóng truyên ra, “Ta tạm thời nghĩ đến có ba chuyện liên quan đến an nguy của ngươi tới mệnh hà khởi nguyên.”

“Thứ nhất, cần thận thiên khiển giải”

“Thứ hai, nếu không có thủ đoạn tự bảo vệ mình, đừng tới Mệnh Vận thiên vực, nếu không, chắc chắn gặp nạn!”

“Thứ ba, trừ phi có nhân vật Đạo Tổ đi cùng, nếu không, đừng đến Hỗn Độn Kiếp Hải tìm ta, nếu không, chỉ riêng nguy hiểm của Hỗn Độn Kiấp Hải, sẽ lấy mạng của ngươi!”

Tô Dịch có chút bất ngờ.

Hắn không ngờ, tù đồ thần bí kia nói ba việc, đều có liên quan với khuyên nhủ mình cẩn thân làm việc.

Lòng bàn tay Tô Dịch, lực lượng đạo ấn đang nhanh chóng trôi đi, một thời không giới bích kia cũng trở nên rung chuyển, sắp biến mất. Hắn không dám trì hoãn thời gian, nói thẳng: “Lúc trước ngươi từng nói, chỉ cần ta nắm giữ niết bàn chỉ lực, thì có thể đánh vỡ thời không giới bích nơi đây, mang ngươi từ Hỗn Độn Kiếp Hải cứu ra, cụ thể nên làm như thế nào?”

“Ngươi đã nắm giữ niết bàn chỉ lực?”

Trong lời của tù đồ khó giấu đi chấn động.

Tô Dịch nói:

“Không sai, nhưng ta trước đó từng thử, chỉ dựa vào niết bàn chỉ lực, còn không thể lay động thời không giới bích giữa nơi đây cùng Hỗn Độn Kiếp Hải.”

Tù đồ không chút do dự nói:

“Niết bàn chỉ lực ngươi nắm giữ nhất định còn xa xa không đủ! Niết bàn là mấu chốt đi thông con đường chúa tế vận mệnh, ngươi nếu nắm giữ niết bàn quy tắc hoàn chỉnh, muốn đả thông một đạo thời không giới bích này tuyệt đối không phải việc gì khó.” an đến an nguy của ngươi tới mệnh hà khởi nguyên.”

“Thứ nhất, cần thận thiên khiển giải”

“Thứ hai, nếu không có thủ đoạn tự bảo vệ mình, đừng tới Mệnh Vận thiên vực, nếu không, chắc chắn gặp nạn!”

“Thứ ba, trừ phi có nhân vật Đạo Tổ đi cùng, nếu không, đừng đến Hỗn Độn Kiếp Hải tìm ta, nếu không, chỉ riêng nguy hiểm của Hỗn Độn Kiấp Hải, sẽ lấy mạng của ngươi!”

Tô Dịch có chút bất ngờ.

Hắn không ngờ, tù đồ thần bí kia nói ba việc, đều có liên quan với khuyên nhủ mình cẩn thân làm việc.

Lòng bàn tay Tô Dịch, lực lượng đạo ấn đang nhanh chóng trôi đi, một thời không giới bích kia cũng trở nên rung chuyển, sắp biến mất. Hắn không dám trì hoãn thời gian, nói thẳng: “Lúc trước ngươi từng nói, chỉ cần ta nắm giữ niết bàn chỉ lực, thì có thể đánh vỡ thời không giới bích nơi đây, mang ngươi từ Hỗn Độn Kiếp Hải cứu ra, cụ thể nên làm như thế nào?”

“Ngươi đã nắm giữ niết bàn chỉ lực?”

Trong lời của tù đồ khó giấu đi chấn động.

Tô Dịch nói:

“Không sai, nhưng ta trước đó từng thử, chỉ dựa vào niết bàn chỉ lực, còn không thể lay động thời không giới bích giữa nơi đây cùng Hỗn Độn Kiếp Hải.”

Tù đồ không chút do dự nói:

“Niết bàn chỉ lực ngươi nắm giữ nhất định còn xa xa không đủ! Niết bàn là mấu chốt đi thông con đường chúa tế vận mệnh, ngươi nếu nắm giữ niết bàn quy tắc hoàn chỉnh, muốn đả thông một đạo thời không giới bích này tuyệt đối không phải việc gì khó.” Tô Dịch nhíu mày, tù đồ này tựa như rất hiểu biết niết bàn quy tắc.

Hắn rốt cuộc là ai?

Vì sao sẽ hiểu biết những thứ này?

“Ta lúc trước cũng từng nói, chỉ cần ngươi nắm giữ niết bàn chỉ lực, liền nói ra một ít chuyện cũ giữa ta cùng Tiêu Tiển.”

Tù đồ một lần nữa mở miệng, “Chờ lúc ngươi thực có bản lãnh gặp được ta, ta nhất định sẽ thực hiện hứa hẹn, nếu không làm được, ta khuyên ngươi đời này đừng đến mệnh hà khởi nguyên, nếu không, tất sẽ giẫm vào vết xe đổ của Tiêu Tiển!”

Tô Dịch nheo mắt, “Ta nếu đến Hỗn Độn Kiếp Hải, nên như thế nào tìm được ngươi?”

Tù đồ nói:

“Ta bị nhốt ở 'Hải Nhãn Kiếp Khư, ở sau khi ngươi đến, tự có thể tìm được.”

Hai người một hỏi một đáp, tốc độ nói cực nhanh, bởi vì đầu phát hiện, thời không giới bích xuất hiện rất nhiều vết nứt, sắp tiêu tán.

Trong lòng Tô Dịch còn có rất nhiều vấn đề, nhưng lúc này không thể không lựa chọn một cái mấu chốt nhất, nói:

“Một vấn đề cuối cùng, đạo hữu có biết, dẫn độ giả trên Bất Hệ Chu của Túc Mệnh Hải là thần thánh phương nào hay không?7”

“Bất Hệ Chu?”

Tù đồ ngẩn ra, sau đó nhớ tới cái gì, “Nàng thế mà còn? Nàng... Nàng không phải đã sớm rời khỏi sao...”

Sau đó, tù đồ rõ ràng không rảnh cảm khái cái gì, giọng điệu cũng hiếm thấy trở nên nghiêm túc, “Nữ nhân đó vô cùng nguy hiểm! Nếu gặp được nàng, nhất định phải để ý, bởi vì nàng là trong mệnh hà khởi nguyên thần bí nhất một (cấu trúc ngữ pháp tiếng Trung sẽ bị ngược thế này, do đó dẫn tới từ mấu chốt nhất không kịp nói ra)...”

Âm!

Đạo ấn trong tay Tô Dịch chia năm xẻ bảy, thời không giới bích kia cũng theo đó biến mất.

Lời tù đồ kia chưa từng nói xong, cũng theo đó im bặt mà dừng.

Vẻ mặt Tô Dịch thay đổi không ngừng.

Một cái gì lớn nhất?

Biến số?

Một mình đứng ở nơi đó suy nghĩ hồi lâu, Tô Dịch cuối cùng vẫn quyết định, mặc kệ như thế nào, lại đi Túc Mệnh Hải một chuyến.

Thử một chút có thể gặp dẫn độ giả trên Bất Hệ Chu một lần hay không!
Bình Luận (0)
Comment