Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7079 - Chương 7079: Diệu Đế Trà Thụ, Tối Sơ Chỉ Lực (2)

Chương 7079: Diệu đế trà thụ, tối sơ chỉ lực (2) Chương 7079: Diệu đế trà thụ, tối sơ chỉ lực (2) Chương 7079: Diệu đế trà thụ, tối sơ chỉ lực (2)

Nhưng, sớm ở rất lâu trước kia, cây “Diệu Đế Trà Thụ” này đã bị một vị thiên khiển giả mang đi cả gốc, luyện thành một món bảo vật tên gọi “Tạo Hóa Xích”, uy năng vô cùng khủng bố.

Được xưng một trong các Hỗn Độn Đạo Bảo chí cao trong mệnh hà khởi nguyên!

Cũng chính bởi vì như thế, từ đó về sau, trong mệnh hà khởi nguyên liền không ai có thể thưởng thức được lá trà trên “Diệu Đế Trà Thụ” nữa.

Nhưng bây giờ, nữ tử đội nón tùy tay lấy ra côi bảo cỡ này pha trà đãi khách, điều này bảo Tô Dịch làm sao không kinh ngạc?

“Đạo hữu có tâm sự?”

Nữ tử áo xám nhìn Tô Dịch một cái. Tô Dịch thản nhiên nói:

“Ta nghe nói Diệu Đế Trà Thụ này sớm bị một vị thiên khiển giả luyện thành bảo vật, thế gi-

an đã không có lá trà trên cây này nữa, lại không ngờ ở chỗ đạo hữu lại gặp được, dẫn tới rất bất ngờ.”

Nữ tử áo xám ngẩn ra, nhíu mày nói:

“Thật sao, ta đã rất lâu rồi chưa từng quay về mậệnh hà khởi nguyên nữa, ngược lại không biết những thứ này.”

Trong lòng Tô Dịch yên lặng tính toán, sớm từ lúc Tiêu Tiển còn sống, Hắc Cấu đã theo ở bên người Tiêu Tiển.

Mà Hắc Cẩu thì nói, Diệu Đế Trà Thụ này rất lâu trước kia đã bị luyện.

Như vậy, nữ tử áo xám lại phải có bao nhiêu lâu chưa từng về mệnh hà khởi nguyên?

Ở trong thời gian dài lâu đến mức không thể tính toán này, chảng lẽ nàng luôn cô độc ở lại trên Túc Mệnh Hải này?

Khi suy nghĩ, Tô Dịch uống một hơi cạn sạch nước trà.

Nhất thời, tựa như có vô số dòng nước ấm mềm mại khuếch tán đến toàn thân trong ngoài, đạo thể, tu vi, thần hồn đều được tẩm bổ.

Thậm chí, ngay cả trong tâm cảnh cũng như đổ một trận mưa lành!

Tô Dịch trong hoảng hốt bỗng sinh ra một loại ảo giác như đặt mình trong hỗn độn bổn nguyên, lâng lâng quên hết tất cả, tâm thần trống trải, ý niệm thông suốt!

Thẳng đến lúc Tô Dịch tỉnh táo lại, thời gian không ngờ đã qua một khắc đồng hồ.

Mà hắn rõ ràng phát hiện, một thân đạo hạnh trong ngoài của mình vậy mà lại như được tẩy luyện một lần, trở nên càng thêm tròn trịa kiên cố!

Có thể so với trải qua một hồi đại đạo rửa tội!

Tô Dịch không khỏi giật mình, lá trà của “Diệu Đế Trà Thụ” này, vậy mà lại không thể tưởng tượng như thế?

Cùng lúc đó, nữ tử áo xám cũng có chút kinh ngạc.

Lần đầu tiên thưởng thức Diệu Đế Trà, tựa như uống vào một hồi đại đạo tạo hóa, muốn thật sự luyện hóa lực lượng trong trà, nhanh thì ba năm ngày, lâu thì ba năm năm!

Tất cả, đầu phải xem căn cơ đại đạo của bản thân hùng hậu bao nhiêu.

Càng hùng hậu, hao phí thời gian càng ít.

Mà Tô Dịch, chỉ ở một khắc đồng hồ đã tỉnh táo lại, loại tình huống này, nữ tử áo xám đời này vấn là lần đầu tiên nhìn thấy!

“Lần đầu tiên uống Diệu Đế Trà, được lợi lớn nhất, sau này sẽ dần dần yếu đi, thẳng đến khi không cảm thụ được diệu đế trong đó.”

Nữ tử áo xám nhẹ nhàng nói:

“Đương nhiên, nếu có thể lấy một đoạn tổ căn Diệu Đế Trà Thụ pha trà, thì có thu hoạch lớn khác, có thể tìm hiểu được huyền bí của một bộ phận hỗn độn tổ nguyên.”

Tô Dịch cảm khái, “Đây là bảo bối tốt, chỉ là đáng tiếc."

Một cây trà thần dị vô cùng bực này, vậy mà lại bị một thiên khiển giả luyện thành bảo vật, quả thực phí phạm của trời!

“Quả thực đáng tiếc.”

Nữ tử áo xám rất tán đồng, “Ở mệnh hà khởi nguyên, mỗi một cây tổ linh căn, đều đại biểu cho một loại lực lượng hỗn độn tổ nguyên, mượn nó có thể cảm ngộ được nguyên thủy đại đạo của Hỗn Độn kỷ nguyên.”

“Nhưng năm tháng dài đằng đẳng như thế trôi qua, bảo vật như vậy, chỉ sợ sợ là đã tuyệt tích ở mệnh hà khởi nguyên.”

Vừa nói chuyện với nhau, nữ tử áo xám lại vừa rót cho Tô Dịch một chén trà.

Trong lời của nàng tuy mang theo ý tiếc hận, nhưng cũng không có bao nhiêu cảm xúc, tựa như nói chỉ là một việc nhỏ mà thôi.

Tô Dịch sâu sắc phát hiện được một điểm này, trong lòng không khỏi có chút khác thường.

Vị dẫn độ giả thần bí này rốt cuộc là vô dục vô cầu, hay là không mang Diệu Đế Trà Thụ côi bảo có thể khiến Hắc Cấu đỏ mắt bực này coi ra gì? Nữ tử đội nón chợt hỏi: “Lần trước gặp gỡ đạo hữu, ta từng nói, trên thân đạo hữu có một loại khí tức thuộc về Hỗn Độn kỷ nguyên lúc ban đầu nhất, hôm nay, có từng nghĩ ra hay không?”

Tô Dịch ngẩn ra, nhớ tới việc này.

Lúc ấy, chính bởi vì mình không biết việc này, bị nữ tử đội nón coi là thời cơ không đúng, không thể cưỡng cầu.

Cũng nói chờ lúc mình nghĩ ra, lại đến nơi đây.

“Nghĩ đến một loại khả năng, chẳng qua lại không cách nào xác định.”

Tô Dịch nghĩ một chút, nói: “Nếu không cứ do đạo hữu tự mình xác minh một phen7”

Nữ tử đội nón lại lắc lắc đầu, “Đây là bí mật của bản thân ngươi, do chính ngươi cân nhắc là được, nếu bị ta nhìn thấu...”

Nói đến đây, nàng giương mắt chăm chú nhìn Tô Dịch, “Ta nói không chừng sẽ lập tức hạ tử thủ, đoạt đại đạo của ngươi.”

Trong lòng Tô Dịch chấn động, vẻ mặt bất động nói: “Đến mức thế?”

Nữ tử đội nón thu hồi ánh mắt, khẽ uống một ngụm trà nhỏ, “Đó là ngươi không hiểu, có thể nắm giữ lực lượng Hỗn Độn kỷ nguyên lúc ban đầu nhất ý nghĩa cái gì.”

“Nói không khách khí, năm thiên khiển giả kia làm hỗn độn sơ tổ, tuy hiểu biết một ít chân tướng của hỗn độn lúc ban đầu nhất, nhưng cũng đinh sẵn không hiểu cái gì gọi là tối sơ chỉ lực (lực lượng ban đầu nhất) của Hỗn Độn kỷ nguyên.”
Bình Luận (0)
Comment