Chương 7081: Nền tảng của thiên khiển giả (2)
Chương 7081: Nền tảng của thiên khiển giả (2) Chương 7081: Nền tảng của thiên khiển giả (2)
Nữ tử đội nón nghĩ một chút, nói: “Đối với tu đạo giả khác mà nói, chỉ có đầu sỏ cấp thủy tổ của bờ đối diện mới có thể đọ sức với họ, nhưng cũng chỉ cân sức ngang tài.”
“Mà đối với ngươi vị Mệnh Quan nắm giữ Mệnh Thư này mà nói, thì không.”
Nói đến đây, nữ tử đội nón hiếm thấy trầm mặc, như đang suy nghĩ vấn đề gì khó.
Sau một lúc, nàng lúc này mới tiếp tục nói: “Ở mệnh hà khởi nguyên, Mệnh Quan tựa như một vị vua không ngai, có được nội tình trở thành chúa tể vận mệnh, có thể bằng vào Mệnh Thư, nắm giữ lực lượng không ngờ được.”
“Nhưng chung quy chỉ là vua không ngai, tựa như hoàng tử dòng lạc thế gian trong thế tục, muốn đăng cơ thành đế, thì khó khăn trùng trùng.”
“Theo ta biết, Mệnh Quan nếu có thể mang một thân vận mệnh quy tắc cô đọng đến trình độ Đạo Tổ cảnh, mới có thể xưng có được sức tự bảo vệ mình.”
Tô Dịch nghe tới đây, không khỏi giật mình, “Chỉ có thể tự bảo vệ mình?”
Nữ tử đội nón gật đầu, “Nếu bị năm vị thiên khiển giả cùng nhau liên thủ đối phó, ngay cả tự bảo vệ mình cũng khó.”
Tô Dịch: “...”
Hắn lúc này mới rốt cuộc ý thức được, vì sao Tiêu Tiển sẽ thua.
Vì sao con đường đi thông chúa tể vận mệnh sẽ bị coi là con đường chặt đầu! Theo nữ tử đội nón nói, các thiên khiển giả kia quả thực quá khủng bố, ngay cả đầu sỏ cấp thủy tổ của bờ đối diện cũng chỉ có thể ngang hàng với đối phương, rõ ràng đã đứng ở chỗ cao nhất!
“Chẳng qua, cái này chỉ là thứ ta biết.”
Nữ tử đội nón đột nhiên nói:
“Nếu dựa theo kinh nghiệm ngày xưa đến xem, thiên khiển giả gần như bất bại, không ai có thể lay động. Nhưng đạo hữu ngươi khác, ít nhất ở trên thân ngươi, có một luồng khí tức lúc Hỗn Độn kỷ nguyên ban đầu nhất.”
Tô Dịch khẽ lắc đầu, “Đường dài mà xa, đối với chuyện về sau, ta bây giờ vô luận nghĩ nhiều nữa, cũng là phí công.”
Con đường thành tổ có ba cảnh giới lớn.
Mà hắn bây giờ còn chưa bước lên con đường thành tổ. Nếu theo nữ tử đội nón nói, khi thật sự trở thành Đạo Tổ, mình mới có thể tự bảo vệ mình, vậy lại nên đến trình độ cỡ nào, mới có thể giết các thiên khiển giả kia?
Chuyện này, chung quy có chút xa xôi.
Nữ tử đội nón nói:
“Đường cản trở mà dài, đi thì sẽ đến, huống -
chi, khi đạo hữu đến mệnh hà khởi nguyên, có lẽ sẽ gặp ngàn vạn khó khăn nguy hiểm, nhưng chưa chắc không phải một hành trình cá vượt long môn, rồng về biển lớn.”
Nàng giương mắt chăm chú nhìn Tô Dịch, “Đừng xem nhẹ nội tình của Mệnh Quan, khi đến mệnh hà khởi nguyên, đạo hữu tự sẽ rõ một điểm này.”
“Đạo hữu trước mắt thiếu, chỉ là thời gian mà thôi.”
Tô Dịch ngẩn ra, cười nói: “Đạo hữu tựa như rất có lòng tin đối với ta?”
Nữ tử đội nón chỉ cái bàn thanh ngọc trước người, “Kẻ tự mình tu hành đến nay, có thể ngồi đối diện uống trà với ta, chỉ một mình ngươi.”
Thế này tương đương từ khía cạnh khác trả lời Tô Dịch.
Tô Dịch nhấc ấm trà lên, rót cho nữ tử đội nón cùng mình đầu một chén, nói:
“Nhận được ưu ái, đa tại”
Nói xong, nâng chén trà uống một hơi cạn sạch.
Nữ tử đội nón nói:
“Còn nhớ, ta từng nói với ngươi về sau nếu có cơ hội, muốn dẫn ngươi đi nhìn một chút cảnh tượng Hỗn Độn kỷ nguyên lúc ban đầu nhất?”
Tô Dịch gật đầu. Nữ tử đội nón nói:
“Chờ lúc ngươi trở thành chúa tể vận mệnh, ta dẫn ngươi đi.”
Tô Dịch cười nói: “Được.”
Trong lòng hắn rất cảm khái, căn bản không ngờ, nữ tử đội nón thần bí này vậy mà lại xem trọng mình như thế.
Thật sự ra ngoài dự liệu.
Hắn thật ra mơ hồ đoán ra, nữ tử đội nón sở dĩ coi trọng mình, sợ là xa không đơn giản như giõng nàng nói, tất nhiên có ẩn tình khác.
Nhưng, nữ tử đội nón đã không nói, hắn cũng không tính xét hỏi đến cùng.
“Đúng rồi, ta từng gặp được một người tự xưng tù đồ.”
Tô Dịch đột nhiên nhớ tới một sự kiện, “Hắn từng nói, đạo hữu chính là một tồn tại thần bí nhất trong mệnh hà khởi nguyên, không biết việc này là thật hay giả?”
Nữ tử đội nón giọng điệu bình thản, “Cái gọi là thần bí, hẳn là có liên quan với Bất Hệ Chu, cũng có liên quan với thân phận “dẫn độ giả kia của ta.”
Nàng ngửa đầu nhìn về phía bâu trời, nhìn một cánh cửa kia do vô số kiếp vân ngưng tụ, Bất Hệ Chu dừng ở ngoài cánh cửa.
“Có được Bất Hệ Chu, tương đương chặt đứt tất cả ràng buộc với thế gian.”
Nữ tử đội nón như lầm bẩm tự nói:
“Cho nên, thế gi-
an không biết ta là ai, mà ta làm dẫn độ giả, cách -
mỗi một đoạn thời gi-
an dài đằng đẳng, sẽ chọn lựa người có duyên lên thuyền, dẫn độ họ tới mệnh hà khởi nguyên, tiến -
vào “Siêu Nhiên Chi Cảnh: .” “Nếu đối phương có thể ở “Siêu Nhiên Chi Cảnh' đốn ngộ diệu đế trong đó, liền có thể coi là truyền nhân của dẫn độ giả.”
“Đáng tiếc, chưa từng có bất luận kẻ nào làm được.”
Nữ tử đội nón nói:
“Một cánh cửa kia, đi thông “Siêu Nhiên Chi Cảnhí, chỉ có Bất Hệ Chu mới có thể tiến vào.”
Tô Dịch theo ánh mắt nhìn lại, “Thì ra, đạo hữu vẫn luôn chờ một truyền nhân?”
Nữ tử đội nón khẽ lắc đầu, “Là đang lựa chọn truyền nhân cho Bất Hệ Chu, mà ta nếu có thể làm được một bước này, chẳng khác nào thật sự từ trên đại đạo của mình giải thoát.”
Tô Dịch chợt cảm thấy kinh ngạc, không hiểu ra sao.
Nữ tử đội nón thì không giải thích nữa, nàng thu hồi ánh mắt, nói:
“Đạo hữu chính là Mệnh Quan, chính là đạo hữu của ta, nhất định không có khả năng trở thành truyền nhân dẫn độ giả, cũng đã định sẵn vô duyên -
với Bất Hệ Chu.”