Chương 7084: Bộ phận thứ hai kế hoạch nguồn lửa (1)
Chương 7084: Bộ phận thứ hai kế hoạch nguồn lửa (1) Chương 7084: Bộ phận thứ hai kế hoạch nguồn lửa (1)
Mỗi một nhóm nhân vật nguồn lửa khi tới mệnh hà khởi nguyên, đều sẽ có nhân vật Đạo Tổ cảnh chờ ở Hồi Tố Thiên, tiến hành tiếp dẫn.
Không thể nghi ngờ, nhóm nhân vật nguồn lửa đầu tiên tới mệnh hà khởi nguyên, tự nhiên là nhân vật trung tâm nhất.
Về phần nhóm thứ hai, nhóm thứ ba, nhóm thứ tư... Càng về sau ý nghĩa càng không được coi trọng...
“Các ngươi sao lại nghĩ đến muốn đi chung với ta
Tô Dịch có chút khó hiểu.
Đổng Khánh Chi rõ ràng sớm đoán trước được Tô Dịch sẽ hỏi như vậy, nói ngay: “Tô đạo hữu chính là chúa tế của dòng sông vận mệnh, bản thân càng là Mệnh Quan, muốn tới mệnh hà khởi nguyên, nghĩ hẳn tuyệt đối không phải việc khó.”
Tô Dịch trái lại cũng chưa phủ nhận.
Trên thực tế, ở lúc hắn dự tính tới mệnh hà khởi nguyên, đã làm đủ chuẩn bị.
Vô luận nói chuyện với Hắc Cấu cũng tốt, hay tới Vạn Kiếp Chi Uyên trao đổi với tù đồ, hoặc là trước đó gặp mặt nữ tử đội nón, đầu là đang làm chuẩn bị cho điều này.
Cũng như Đổng Khánh Chi phỏng đoán như vậy, Tô Dịch làm Mệnh Quan, ở lúc tới mệnh hà khởi nguyên, đã chiếm lấy ưu thế trời ban!
Tô Dịch lại hỏi:
“Các ngươi lựa chọn đi cùng ta, không sợ rước lấy dị nghị, thậm chí dẫn họa vào thân?”
Đám người Đổng Khánh Chi cùng Vân Trúc nhìn nhau một cái, vẻ mặt đều có chút mất tự nhiên.
Cuối cùng, vẫn là Đổng Khánh Chỉ ăn ngay nói thật, “Thực không dám giấu, chúng ta quả thực lòng có băn khoăn, lúc trước cũng do dự hồi lâu, nhưng cuối cùng vẫn quyết định, gặp đạo hữu một lần, xem có thể có cơ hội đi chung hay không.”
Dừng một chút, hắn tiếp tục nói:
“Về phần bởi vậy sẽ gặp chuyện hay không, chúng ta... Trái lại cũng vẫn có thể thừa nhận.”
Lời tuy nói như vậy, nhưng Tô Dịch nhìn ra, Đổng Khánh Chi rõ ràng không đủ lòng tin, hiển nh¡ên làm ra quyết đoán này, đối với bọn họ mà nói trong lòng cũng vô cùng rối rắm.
“Các ngươi có thể cân nhắc được những thứ này thì tốt.”
Tô Dịch cười cười, “Mà ta có thể đáp ứng các ngươi.” Đổng Khánh Chi vốn đã không ôm hy vọng øì, dù sao bọn họ và Tô Dịch không có giao tình øì, lúc trước còn từng tiến hành tranh đoạt cơ duyên.
Hôm nay lại đến cầu trước mặt Tô Dịch, bản thân đã không quá hy vọng, đơn giản là tạm thời thử một lần.
Chưa từng ngờ, Tô Dịch lại đáp ứng rồi!
Bọn người Đổng Khánh Chi đều rất bất ngờ, sau đó trên đuôi lông mày đầu lộ ra nét vui mừng.
“Đạo hữu yên tâm, chờ đến mệnh hà khởi nguyên, chúng ta tất có hậu báo!”
Đổng Khánh Chi vẻ mặt trang trọng tỏ thái độ.
Tô Dịch khoát tay, “Nếu thật muốn hồi báo ta, dọc theo đường đi, các vị kể cho ta một chút chuyện của bờ đối diện, là đủ rồi.” ìn nhau một cái, vẻ mặt đều có chút mất tự nhiên.
Cuối cùng, vẫn là Đổng Khánh Chỉ ăn ngay nói thật, “Thực không dám giấu, chúng ta quả thực lòng có băn khoăn, lúc trước cũng do dự hồi lâu, nhưng cuối cùng vẫn quyết định, gặp đạo hữu một lần, xem có thể có cơ hội đi chung hay không.”
Dừng một chút, hắn tiếp tục nói:
“Về phần bởi vậy sẽ gặp chuyện hay không, chúng ta... Trái lại cũng vẫn có thể thừa nhận.”
Lời tuy nói như vậy, nhưng Tô Dịch nhìn ra, Đổng Khánh Chi rõ ràng không đủ lòng tin, hiển nh¡ên làm ra quyết đoán này, đối với bọn họ mà nói trong lòng cũng vô cùng rối rắm.
“Các ngươi có thể cân nhắc được những thứ này thì tốt.”
Tô Dịch cười cười, “Mà ta có thể đáp ứng các ngươi.” Đổng Khánh Chi vốn đã không ôm hy vọng øì, dù sao bọn họ và Tô Dịch không có giao tình øì, lúc trước còn từng tiến hành tranh đoạt cơ duyên.
Hôm nay lại đến cầu trước mặt Tô Dịch, bản thân đã không quá hy vọng, đơn giản là tạm thời thử một lần.
Chưa từng ngờ, Tô Dịch lại đáp ứng rồi!
Bọn người Đổng Khánh Chi đều rất bất ngờ, sau đó trên đuôi lông mày đầu lộ ra nét vui mừng.
“Đạo hữu yên tâm, chờ đến mệnh hà khởi nguyên, chúng ta tất có hậu báo!”
Đổng Khánh Chi vẻ mặt trang trọng tỏ thái độ.
Tô Dịch khoát tay, “Nếu thật muốn hồi báo ta, dọc theo đường đi, các vị kể cho ta một chút chuyện của bờ đối diện, là đủ rồi.” Đây, chính là mục đích của Tô Dịch.
Hắn đối với chuyện của bờ đối diện Chúng Huyền Đạo Khư quả thực biết quá ít, một khi đến mệnh hà khởi nguyên, rất dễ dàng khiến tình cảnh của mình trở nên bị động.
Vừa vặn, đám người Đổng Khánh Chi chủ động đưa lên cửa cầu hợp tác, tự nhiên không còn gì tốt hơn.
Sau đó, Tô Dịch nhớ tới một sự kiện, “Wì sao chưa nhìn thấy đám người Trác Ngự của Vạn Yêu kiếm đình?”
Ánh mắt Đổng Khánh Chi có chút khác thường, nói:
“Các kiếm tu đó đều đã ở dưới Trác Ngự dẫn dắt sớm hành động, chạy tới Hồi Tố Thiên.”
Tô Dịch kinh ngạc, “Bọn họ không sợ gặp chuyện?” Vân Trúc của Thái Phù quan cười lạnh một tiếng, “Các kiếm tu kia, tự nhiên đầu không sợ chết, lúc trước chúng ta mời bọn họ cùng nhau lưu lại, hướng đạo hữu xin giúp đỡ, nhưng bọn họ không những từ chối, còn nói năng lỗ mãng đối với chúng ta, thực sự không thể nói lý!”
Trên khuôn mặt hắn mang theo bất mãn không chút che giấu.
Tô Dịch lập tức hiểu.
Đại khái, đám người Trác Ngự không bỏ qua thể diện được, cũng không muốn hạ mình xin mình giúp đỡ, mới sẽ rời khỏi trước.
Mà rất hiển nhiên, Trác Ngự đối với cách làm của đám người Đổng Khánh Chi, Vân Trúc rõ ràng không vừa mắt, mới sẽ nói năng lỗ mãng châm chỌC.
“Mỗi người có chí riêng, không cần cưỡng cầu.” Tô Dịch lấy ra bầu rượu uống một ngụm.
Không thể không nói, hắn vẫn là rất thưởng thức khí khái kiếm tu trên thân Trác Ngự.
“Đạo hữu tính khi nào khởi hành?”
Vân Trúc nhịn không được hỏi.
Vấn đề này, trước đó Đổng Khánh Chi từng hỏi.
“Bây giờ."
Tô Dịch thuận miệng nói.
Mọi người ngẩn ngơ, thiếu chút nữa không dám tin.
Tô Dịch nhịn không được, cười nói: “Nói đến cũng khéo, ta vốn tính sau khi rời khỏi Túc Mệnh Hải, liền tới mệnh hà khởi nguyên, có thể đi chung với các vị, chưa chắc đã không phải một duyên pháp.”
Ở lúc rời khỏi Phương Thốn tổ đình, hắn đã sớm sắp xếp một số việc, cũng để lại thư.
Ở sau khi Lữ Hồng Bào quay về Phương Thốn tổ đình, tự sẽ lần lượt giúp hắn dàn xếp những việc đó, không cần do hắn đến quan tâm nữa.
Cho nên, Tô Dịch lúc này trái lại cũng không nói dối.
Mọi người lúc này mới rốt cuộc ý thức được, Tô Dịch không nói giỡn, tỉnh thần đầu rung lên.
Bọn họ tự nhiên ước gì ngay lập tức chạy tới mệnh hà khởi nguyên, càng nhanh càng tốt!
“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta bây giờ khởi hành như thế nào?”
Tô Dịch hỏi. Mọi người đầu đáp ứng.
Đổng Khánh Chi phất tay áo, triệu ra một chỉấc bảo thuyền, nguy nga như núi, trên đó không chỉ xây dựng lầu các cung điện, còn có lâm viên tiếu tạ có thể du ngoạn, có thể so với một tòa động thiên phúc địa nho nhỏ.
Tô Dịch giương mắt nhìn, lập tức nhận ra, bảo thuyền này tất nhiên là một món tổ nguyên đạo bảo.
Chỉ có tồn tại đặt chân con đường thành tổ, mới có thể nắm giữ.