Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7083 - Chương 7083: Tên Thật Lưu Ở Đài Phong Thiên (2)

Chương 7083: Tên thật lưu ở đài Phong Thiên (2) Chương 7083: Tên thật lưu ở đài Phong Thiên (2) Chương 7083: Tên thật lưu ở đài Phong Thiên (2)

“Bí mật của Hồng Mông Thiên Vực, xa không phải đơn giản như đạo hữu suy nghĩ.”

Nữ tử đội nón nói: “Bí mật trong đó, nói đến liên lụy rất nhiều, rất nhiều đầu có liên quan với đường đại đạo hỗn độn lúc ban đầu nhất, về sau đạo hữu tự sẽ tiếp xúc đến những bí mật này.”

Tô Dịch vốn còn tính hỏi một câu, thấy vậy chỉ có thể từ bỏ.

Uống cạn một ấm trà, Tô Dịch đứng dậy cáo từ.

Nữ tử đội nón chưa từng giữ lại, đứng dậy dừng chân ở phía trước nhà đá, nhìn theo bóng người Tô Dịch lướt về phía kiếp vân nơi xa.

“Dẫn độ giả, độ người cũng độ mình, Tô đạo hữu, hy vọng ngươi lần này đi có thể đánh vỡ nguyền rủa Mệnh Quan tất vong, thật sự nắm giữ bí mật vận mệnh.”

Trong lòng nữ tử đội nón khẽ nói, “Chỉ có như thế, mới có thể thật sự cảm nhận được, cái gì gọi là đại đạo Hỗn Độn kỷ nguyên lúc ban đầu nhất, cũng mới có thể rõ, bí mật thật sự của mệnh hà khởi nguyên rốt cuộc là cái gì.”

Nàng đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Bất Hệ Chu phụ cận một cánh cửa đi thông “Siêu Nhỉiên Chi Cảnh” trên bầu trời, “Lão Chu Tử (chu tử: thuyền), lúc trước ngươi vì sao ngăn cản ta?”

Điều Tô Dịch không biết là, trước đó ở lúc nói về một ít bí ẩn của con đường chúa tể vận mệnh, nữ tử đội nón vốn định mang chỉ tiết của năm thiên khiển giả kia đều lần lượt nói ra.

Nhưng lại bị người ta ngăn trở.

Người ngăn cản, đó là khí linh của Bất Hệ Chul “Hắn tuy là chuyển thế chỉ thân đại lão gia Kiếm Đế thành, có được khí tức Hỗn Độn kỷ nguyên lúc ban đầu nhất, nhưng chung quy còn chưa thật sự bước lên con đường thành tổ.”

Trong Bất Hệ Chu màu đen truyền ra một thanh âm già nua khàn khàn, “Ở trên người hắn, có thể đặt cược, nhưng không thể được ăn cả ngã về không.”

Nữ tử đội nón hơi trầm mặc, nói:

“Về sau nếu để một cơn bão kia của bờ đối diện thổi đến mệnh hà khởi nguyên, mọi thứ của Hỗn Độn kỷ nguyên này liền hoàn toàn xong rồi. Mà Tô Dịch... Là một hy vọng duy nhất ta có thể nhìn thấy.”

Trong Bất Hệ Chu truyền ra một tiếng thở dài, “Ta cho đến ngày nay cũng không nghĩ ra, vì sao lấy thủ đoạn của hai vị tồn tại vô thượng kia, lại sẽ gặp biến cố, dẫn tới để dị vực thiên tộc kia xâm nhập đến.” “Biến cố?”

Nữ tử đội nón nói:

“Trước mắt hai vị tồn tại vô thượng kia chỉ là mất đi tin tức mà thôi, xảy ra biến cố hay không, cũng khó mà nói.”

Tiếng của khí linh Bất Hệ Chu một lần nữa vang lên, “Nếu hai vị tồn tại vô thượng kia chưa gặp chuyện, sao có thể thờ ơ? Tóm lại, tính toán cho cả tốt nhất lẫn xấu nhất đi.”

Nữ tử đội nón trầm mặc.

Hồi lâu sau, nàng mới nói:

“Lúc trước nói chuyện với Tô đạo hữu, hắn từng nói hắn cả đời làm việc, xưa nay nhìn từ chỗ xấu nhất, hướng chỗ tốt nhất cố gắng, đoạn lời này, khiến lòng ta rất tán đồng.”

“Đây là nguyên nhân ngươi cho hắn mướợn “Trảm Đạo Hồ Lô?” Trong Bất Hệ Chu, thanh âm già nua kia toát ra một tia bất mãn, “Cũng quá mạo muội, Trảm Linh Hồ Lô kia chính là..."

Nữ tử đội nón ngắt lời: “Chuyện này, không cần ngươi tới chỉ ra chỗ sai cùng bình phán!”

Nhất thời, thanh âm già nua của Bất Hệ Chu trâm mặc.

Nữ tử đội nón thì xoay người quay về nhà đá."d o c f u l l . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í"

Trong căn nhà đá trống rỗng, chỉ có một cái bồ đoàn, một ngọn đèn, cực kỳ đơn sơ.

Nữ tử đội nón tùy ý ngồi xuống, chậm rãi tháo xuống cái nón trên đầu.

Một mái tóc dài màu tuyết trắng như thác nước, theo đó đổ ập xuống đầu vai.

Sau đó, nàng chậm rãi nhắm mắt lại, cô quạnh bất động.

Trong năm tháng quá khứ dài lâu vô ngần, cô quạnh ngồi thiền chiếm cứ tuyệt đại bộ phận thời gian của nàng.

Giống chuyện hôm nay pha trà đãi khách như vậy, quả thật là một lần đầu.

Ngoài Túc Mệnh Hải.

Khi Tô Dịch đi ra, bất ngờ phát hiện cường giả Huyết Hà cung, Thái Phù quan đều còn chưa từng rời đi.

Chỉ có không thấy đám người Trác Ngự của Vạn Yêu kiếm đình.

“Tô đạo hữu, làm phiền rồi.”

Huyết Hà cung Đổng Khánh Chỉ ngay lập tức tiến lên, chắp tay chào.

“Còn có việc?”

Tô Dịch hỏi.

Đổng Khánh Chỉ thản nhiên nói:

“Đổng mỗ cả gan, muốn hỏi đạo hữu khi nào khởi hành tới mệnh hà khởi nguyên.”

Tô Dịch nhíu mày nói: “Hỏi cái này làm gì?”

Đổng Khánh Chi giải thích:

“Đạo hữu đừng hiểu lầm, chúng ta chỉ là muốn ởi chung với đạo hữu.”

Ở bên, đạo nhân Vân Trúc của Thái Phù quan cũng gật gật đầu, “Từ khi tiến vào Hồi Tố Thiên bắt đầu, sẽ vô cùng nguy hiểm, mà chúng ta lúc trước đạt được tin tức, một vị lão tiền bối lần này ở Hồi Tố Thiên tiếp dẫn chúng ta, bởi vì lâm thời có chuyện cấp thiết, trong thời gian ngắn không thể tiếp dẫn chúng ta nữa.” Đổng Khánh Chi cười khổ, “Vị lão tiền bối kia cho chúng ta hai lựa chọn, hoặc tự hành tới mệnh hà khởi nguyên, hoặc một mực ở trên dòng sông vận mệnh chờ tin tức. Nhưng mấu chốt là, vị lão tiên bối kia căn bản chưa nói, muốn bảo chúng ta chờ bao lâu.”

Tô Dịch lúc này mới hiểu.

Muốn tới mệnh hà khởi nguyên, tất nhiên phải đi ngang qua Hồi Tố Thiên trước, sau đó lại trải qua nhiều tầng cửa ải, mới có thể thật sự tiến vào Khởi Nguyên Đạo Khư.

Mà dọc theo đường đi, tuyệt đối có thể xưng sát cơ bốn phía.

Nếu không có nhân vật Đạo Tổ tiếp dẫn, cho dù cường giả bước lên con đường thành tổ, cũng sẽ gặp nguy hiểm tính mạng.

Ở trong kế hoạch nguồn lửa của bờ đối diện, mang nhân vật nguồn lửa sàng chọn ra phân chia thành nhóm hành động khác nhau.
Bình Luận (0)
Comment