Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7308 - Chương 7300: Chặn Đường (2)

Chương 7300: Chặn đường (2) Chương 7300: Chặn đường (2) Chương 7300: Chặn đường (2)

Nhưng mỗi người ở Thái Hạo thị đều biết, thủy tổ Thái Hạo Kình Thương, không ưa thích nhất chính là nữ tử đồ đen, mắng nàng là sói mắt trắng không thuần được, sỉ nhục của Thái Hạo thị!

Thậm chí, Thái Hạo Kình Thương từng dưới cơn giận dữ, tự mình ra tay trấn áp nữ tử đồ đen ở cấm địa, bế quan suy nghĩ tám vạn năm!

Về phần vì sao Thái Hạo Kình Thương không thích nữ tử đồ đen như vậy, thì không ai có thể biết.

Đương nhiên, cho dù như thế, địa vị nữ tử đồ đen ở Thái Hạo thị vẫn như cũ rất cao.

Cũng không ai dám phỉ báng cùng bất kính.

Nguyên nhân rất đơn giản, nữ tử đồ đen là muội muội của thủy tổ Thái Hạo Kình Thương!

Đại đa số đại nhân vật nắm giữ quyền bính ngập trời của tông tộc ở trước mặt nàng, đầu chỉ là tiếu bối.

Về phần Thái Hạo Vân Tuyệt, ở trước mặt nàng tự nhiên là tiểu bối trong tiểu bối.

Gắng nhịn xuống sự kinh sợ trong lòng, Thái Hạo Vân Tuyệt nhịn không được nói:

“Lão tổ, ngài hẳn sẽ không hoài nghi Quân Độ kia...”

Không đợi nói xong, đã bị nữ tử đồ đen ngắt lời, “Hắn nếu là tiểu Mệnh Quan họ Tô kia thì tốt rồi.”

Nói xong, nàng lấy ra một bầu rượu thanh ngọc linh lung tinh xảo, nhẹ nhàng uống một ngụm.

Thái Hạo Vân Tuyệt xấu hổ nói:

“Cũng đúng, trên đời này nào có chuyện khéo như thế, họ Tô kia hôm nay còn không biết co đầu rút cổ ở nơi nào, sao có thể mạo hiểm tính mạng tới tiếp cận chúng ta?”

Nhắc tới Tô Dịch, ánh mắt Thái Hạo Vân Tuyệt biến ảo một phen, ở chỗ sâu trong con ngươi có hận ý nồng đậm, cũng một tia kiêng kị ngay cả chính hắn cũng chưa từng phát hiện.

Tâm cảnh cũng không hiểu sao cảm thấy bực bội một trận, không thể bảo trì bình tĩnh thật sự.

Nữ tử đồ đen liếc Thái Hạo Vân Tuyệt một cái, nói:

“Xem ra, tiểu Mệnh Quan ở Nguyên Giới đánh chết pháp thể ngươi một trận chiến này, đã gieo xuống tâm ma nghiệp chướng ở trong tâm thần ngươi, cho dù lực lượng của Vấn Tâm Kính, cũng chỉ là giúp ngươi ổn định tâm cảnh mà thôi, tâm ma vẫn còn, nếu không nhổ, hậu hoạn vô cùng.”

Vẻ mặt Thái Hạo Vân Tuyệt lúc sáng lúc tối một phen, nói: “Lần này nếu có thể tìm được Thiên Tâm Vạn Kiếp Thảo, ta nhất định có nắm chắc nhổ tâm ma, chứng đạo Tổ cảnh!”

Nữ tử đồ đen từ chối cho ý kiến.

Nàng tay cầm bầu rượu thanh ngọc kia, lại nhẹ nhàng uống một ngụm, “Theo ta biết, lần hành động này, liên lụy đến Phi Tiên Đài sớm biến mất vô số năm tháng, rất đặc thù, trừ chúng ta, còn có Chuyên Du thị tham dự vào.”

Thái Hạo Vân Tuyệt nheo mắt.

Ở trên chuyện đối phó Mệnh Quan, các đại thiên khiển thần tộc đều đứng ở cùng trận doanh, có thể đồng lòng hợp sức, cùng tiến cùng lui.

Nhưng ở trên chuyện khác, giữa các đại thiên khiển thần tộc vẫn là quan hệ cạnh tranhI

Mà giữa Thái Hạo thị cùng Chuyên Du thị, xưa nay quan hệ bất hòa, thế như nước lửa. Tộc nhân hai nhà gặp nhau, tựa như kẻ thù đường hẹp gặp nhau, hết sức đỏ mắt.

“Trừ Chuyên Du thị, ma môn tổ đình, pháp gia nhất mạch của Vận Mệnh Bỉ Ngạn, cũng đầu sẽ tham dự vào.”

Nữ tử đồ đen thuận miệng nói:

“Cho nên, dọc theo đường đi vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn.”

Trong lòng Thái Hạo Vân Tuyệt rùng minh, “Lão tổ nói rất phải, vãn bối nhất định không có bất cứ điều gì sơ ý!”

Đôi mắt màu vàng của nữ tử đồ đen nhìn về phía Thái Hạo Vân Tuyệt, “Điều ngươi phải làm, chính là cam đoan trước người bên cạnh không có tai họa ngầm.”

Thái Hạo Vân Tuyệt ngẩn ra, sau đó khẽ biến sắc, “Lão tổ là nói, trong những người ngoài đó trên thuyền này của chúng ta có gian tế ẩn nấp?” Nữ tử đồ đen ừm một tiếng, nói: “Trước đừng đánh rắn động cỏ, ngươi coi như không biết là được, đợi tới Hỗn Độn Kiếp Hải, ta đến xử lý."

Sắc mặt Thái Hạo Vân Tuyệt có chút âm trâm, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng.

Rất nhanh, hắn cáo từ mà đi.

Nữ tử đồ đen thì thu hồi bầu rượu thanh ngọc, lấy ra gương đồng, nhìn mình trong gương, suy nghĩ xuất thần.

Xâm nhập Nam Hải chín vạn dặm, chẳng khác nào tiến vào Hỗn Độn Kiếp Hải.

Mà ở lúc Thanh Diên Thần Chu đến Nam Hải Bát Vạn Lý hải vực, lại đã xảy ra một hồi ngoài ý muốn. Một chiếc bảo thuyền màu đen hình rồng nguy nga thật lớn chắn trên con đường phía trước.

Tựa như sớm chờ ở đó.

Khi Thanh Diên Thần Chu tới gần, trên bảo thuyền màu đen kia nhất thời truyền ra một tiếng cưỜi tO:

“Thái Hạo Vân Tuyệt tên phế vật kia thế mà thật sự đến đây sao? Mau ra đây gặp ta một chút!”

Trên bảo thuyền màu đen, xuất hiện bóng dáng một đám tu đạo giả.

Cầm đầu là một nam tử mặc áo bào vàng, thân thể cao lớn hiên ngang, mái tóc dài xõa tung, dáng vẻ ngông cuồng.

Tiếng cười to đó, chính là nam tử cao lớn áo bào vàng phát ra.

Thanh Diên Thần Chu lặng yên tạm dừng. Ở dưới một đám Đạo Tổ bao quanh, Thái Hạo Vân Tuyệt đi tới vị trí mũi tàu.

Tô Dịch cũng theo Hoàng Hồng Dược cùng nhau đến, đứng ở cuối.

Hắn giương mắt nhìn, bảo thuyền màu đen kia cực kỳ bất phàm, rõ ràng là một món tổ nguyên bí bảo.

Lại nhìn một đám tu đạo giả trên bảo thuyền kia, trừ nam tử áo bào vàng cầm đầu là tu vi Nguyên Thủy cảnh, bảy người khác đều là Đạo TổiI

Đội hình như vậy, tuyệt không kém gì Thái Hạo Vân Tuyệt bên này.

“Chuyên Du Báo, ngươi đây là muốn làm cái gì”

Ánh mắt Thái Hạo Vân Tuyệt lạnh như băng, nhận ra nam tử áo bào vàng kia, chính là con của tộc trưởng Chuyên Du thị.
Bình Luận (0)
Comment