Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7314 - Chương 7306: Sỉ Tâm Nghiệt Duyên (1)

Chương 7306: Sỉ tâm nghiệt duyên (1) Chương 7306: Sỉ tâm nghiệt duyên (1) Chương 7306: Sỉ tâm nghiệt duyên (1)

Nữ tử đồ đen lạnh lùng nói: “Sai rồi! Không có øì bất ngờ xảy ra, cô ta đã sớm phát hiện, Mệnh Quan họ Tô kia, chính là Tiêu Tiển!”

Khi Hoàng Hồng Dược quay về phòng, liền nhìn thấy Tô Dịch lười biếng tựa chéo vào chỗ cửa sổ hiên, mặt hướng ra ngoài cửa sổ, đang uống rượu.

Trước mắt, Tô Dịch là bộ dáng “Quân Độ...

Nhưng nhìn bóng người Tô Dịch, lại làm Hoàng Hồng Dược không khỏi nhớ tới người đọc sách đáng thiên đao vạn quả kia.

Không khỏi ngây ra ở đó, trầm mặc không nói.

Lúc trước, đoạn lời như long trời lở đất kia của nữ tử đồ đen vẫn quanh quẩn trong lòng, khiến tâm tình Hoàng Hồng Dược cũng trở nên rất phức tạp.

“Làm sao vậy?”

Tô Dịch xoay người, nhìn ra Hoàng Hồng Dược có chút không thích hợp, “Chẳng lẽ nữ tử đồ đen thần bí kia đã làm cái gì đối với ngươi?”

Hoàng Hồng Dược hít sâu một hơi, trực tiếp cất bước, tới phụ cận Tô Dịch, một đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào mắt Tô Dịch, giống như muốn nhìn thấu cả người hắn.

Nàng khuôn mặt thanh tú, để mặt mộc, bởi vì đôi chân ngọc thẳng tắp thon dài, khiến cả người nàng khi đứng ở nơi đó, chiều cao đã đến mi tâm Tô Dịch.

Mà bị nhìn chằm chằm gần trong gang tấc như vậy, Tô Dịch không khỏi nhíu mày, “Vì sao nhìn ta như vậy”” Từ trong đôi mắt đẹp của Hoàng Hồng Dược, Tô Dịch cũng có thể rõ ràng nhìn thấy bóng dáng mình, ngửi được từ trên người nàng tản mát ra một mùi thơm thấm vào ruột gan.

Nhưng, Tô Dịch vẫn chưa cảm thấy mất tự nh¡ên.

“Không có gì.”

Sau một lúc, Hoàng Hồng Dược lắc lắc đầu, xoay người ngồi xuống trên giường mầm một bên, tùy ý gác một đôi chân dài thẳng tắp mượt mà ở trên ghế nhỏ, quần áo rộng dán lên da thịt đôi chân ngọc, phác họa ra đường cong mượt mà.

Tô Dịch nhịn không được lại nhìn một cái, cái chân này... Tuyệt!

Mà Hoàng Hồng Dược thì như điện giật, chợt thu hồi một đôi chân ngọc, ngồi thẳng người, đôi mắt lạnh lẽo như muốn chém người. Tô Dịch rất thong dong, chân dài ở trên người, còn không cho nhìn?

Điều thật sự khiến hắn cảm thấy kỳ quái là, cử chỉ của Hoàng Hồng Dược rõ ràng có chút khác thường.

Cần biết, lúc trước mình dù nhìn nàng, cũng không thấy nàng phản ứng kịch liệt như thế.

Hoàng Hồng Dược hít sâu một hơi, lấy tâm cảnh bí lực truyền âm, “Ngươi có biết, nữ tử đồ đen vừa rồi là ai hay không””

Tô Dịch lắc đầu.

Một nữ tử thần bí bị lụa che mặt, hắn sao có thể nhận ra?

Hoàng Hồng Dược hơi nhíu mày.

Nếu gã này là Tiêu Tiển, sao lại không nhận ra? Nhưng nhìn vẻ mặt Tô Dịch, lại không giống làm bộ.

“Vậy được, ta trực tiếp nói cho ngươi.”

Hoàng Hồng Dược nhìn chằm chằm Tô Dịch, truyền âm nói:

“Nàng tên Thái Hạo Linh Ngu, muội muội của thủy tổ Thái Hạo thị Thái Hạo Kình Thương!”

Con ngươi Tô Dịch co lại, trong lòng chấn động.

Thái Hạo Kình Thương chính là một trong các thiên khiển giả, làm muội muội của gã, thân phận Thái Hạo Linh Ngu này có thể nghĩ mà biết cao bao nhiêu!

Tô Dịch nhíu mày nói:

“Nếu nói như vậy, lần này muốn ở Hỗn Độn Kiếp Hải giết Thái Hạo Vân Tuyệt, phải qua Thái Hạo Lỉnh Ngu một cửa ải đó trước?” Hoàng Hồng Dược hơi ngẩn ra, sau đó liền thoải mái.

Đừng nói là Tô Dịch, dù ở thiên hạ hiện nay, thật sự hiểu biết một đoạn “nghiệt duyên” kia giữa Thái Hạo Linh Ngu cùng Tiêu Tiển, cũng chỉ một dúm người mà thôi.

Hơn nữa đều là đồ cổ của năm đại thiên khiến thần tộc.

Lại thêm, năm đó sau khi Tiêu Tiển chết, Thái Hạo Linh Ngu bị huynh trưởng nàng hoàn toàn trấn áp, cấm túc ở tông tộc bí địa suy nghĩ, từ đó về sau, ở dưới toàn bộ Thái Hạo thị cố ý phong tỏa, thế gian này liên không có tin tức có liên quan Thái Hạo Linh Ngu truyền ra nữa.

Đặc biệt là, đối với Thái Hạo thị mà nói, Thái Hạo Linh Ngu chính là một nhân vật như phản đồ, từng khiến Thái Hạo thị coi là sỉ nhục, tự nhiên không có khả năng để bất cứ tin tức nào lưu truyên trên thế gian.

Mà nay, đã trôi qua năm tháng dài lâu vô cùng, tuyệt đại đa số tu đạo giả thiên hạ này sợ cũng chưa từng nghe “Thái Hạo Linh Ngu” cái tên này!

Nghĩ một chút, Hoàng Hồng Dược truyền âm nói:

“Trước không nói Thái Hạo Vân Tuyệt, ta chỉ muốn nói cho ngươi, Tiêu Tiển lúc còn sống, từng trêu vào rất nhiều nợ phong lưu, mà Thái Hạo Linh Ngu này, từng có một đoạn nghiệt duyên với hắn.”

Tô Dịch ngạc nhiên, cảm thấy hoang đường.

Ai chẳng biết, Thái Hạo thị và Mệnh Quan nhất mạch là thù không đợi trời chung?

Nhưng ai dám tưởng tượng, Tiêu Tiển vậy mà lại qua lại với muội muội của một vị thiên khiển giả?

Quả thực thái quái Hoàng Hồng Dược thu hết vẻ mặt biến hóa của Tô Dịch vào trong mắt, trong lòng cũng rất khác thường, gã này là thật không biết, Thái Hạo Linh Ngu từng vì Tiêu Tiển, làm ra chuyện điên cuồng bao nhiêu...

Ổn định tâm thần, Hoàng Hồng Dược tiếp tục nói:

“Thái Hạo Linh Ngu tính tình rất cổ quái, cũng rất nổi loạn, ở Thái Hạo thị cũng thuộc loại một ngoại tộc, bị huynh trưởng nàng ta coi là khi tông diệt tổ, đại nghịch bất đạo!”

“Nàng từng vì Tiêu Tiển, không tiếc đối nghịch với toàn bộ Thái Hạo thị, hơn nữa cũng chưa từng hối cải...”

Nói xong, Hoàng Hồng Dược lặng lẽ thở dài, “Nàng si tình đối với Tiêu Tiến, đã đến mức chấp mê bất ngộ, từng dẫn tới cao thấp Thái Hạo thị tức giận, lấy làm hổ thẹn, cũng bị thiên hạ coi là một chuyện cười, mất hết mặt mũi Thái Hạo thị.” “Nhưng nàng lại không thèm để ý chút nào, cũng chưa từng thay đổi, cũng chính bởi vì như thế, nàng mới sẽ bị huynh trưởng lạnh lùng tàn khốc trấn áp, nhốt lại, thẳng đến ngày nay nhìn thấy nàng ấy, ta thấy nàng ấy cũng chưa từng có biến hóa 8ì.”
Bình Luận (0)
Comment