Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7394 - Chương 7385: Nhập Long Môn (1)

Chương 7385: Nhập long môn (1) Chương 7385: Nhập long môn (1) Chương 7385: Nhập long môn (1)

Xa xa, khi thấy một màn như vậy, bọn người Vi Từ, Trục Tinh, Chuyên Du Thống đều không khỏi hít vào ngụm khí lạnh, tâm thần kinh hãi.

Bọn họ lúc này mới ý thức được, thì ra trong tay Mệnh Quan còn có con bài chưa lật.

Hơn nữa sự khủng bố của con bài chưa lật này vượt xa trước đói

“Nếu lúc trước hắn đã vận dụng con bài chưa lật như vậy...”

Vi Từ cũng không dám nghĩ tiếp.

Một khắc này, hắn cũng bất chấp vui sướng khi người gặp họa, cũng không có tâm tình xem trò cười của sư đệ Vũ Canh. Cạnh tranh giữa bọn họ, chung quy là đồng môn cạnh tranh.

Mà trước mắt, kẻ địch chung của bọn họ là Tô Dịch! !

Bọn Vi Từ ngay lập tức tiến lên, hội hợp với đám người Vũ Canh.

Trên Cử Hà sơn, sương mù hỗn độn bốc hơi, mây tía đầy trời đẹp đễế như mộng ảo, như bị thân núi nầng lên.

Nơi này là cấm địa của nghiệp kiếp nhất mạch, trên đó bao trùm sát trận như cấm ky, kết nối lực lượng bổn nguyên của toàn bộ Vạn Ách Kiếp Địa.

Đổi làm trước kia, sát trận đã sớm vận chuyển.

Nhưng bởi vì lúc trước Tô Dịch cùng Trục Tinh ở chỗ sâu trong bầu trời vận dụng chu hư quy tắc đối chiến, lực lượng bổn nguyên chu hư của Vạn Ách Kiếp Địa sớm đã yên lặng.

Dẫn tới sát trận trên Cử Hà sơn cũng thiếu mất lực lượng bổn nguyên, không thể vận chuyển.

Cái này ngược lại thuận tiện cho bọn Tô Dịch.

Ở lúc đến Cử Hà sơn, liền dễ dàng tới vị trí đỉnh núi.

Nơi này bao phủ một luồng lực lượng thần bí cực kỳ đặc thù, hoàn toàn khác lực lượng bổn nguyên của Vạn Ách Kiếp Địa.

Đặt mình trong đó, tựa như đi tới trong thiên địa ngăn cách bên ngoài Vạn Ách Kiếp Địa.

Mũi nhọn màu xanh lặng yên lóe lên một cái, hóa thành một cái hồ lô vỏ xanh.

Trên hồ lô, tiểu cô nương váy xanh Thanh Nhi yếu điệu đứng ở nơi đó, mặt mày thanh tú đáng yêu.

Khi nhìn thấy kẻ lần này ra tay, lại là một tiểu cô nương như thế, Thái Hạo Linh Ngu không khỏi mở to mắt.

Nhất thời cũng có chút hoài nghi mình có phải nhìn lầm rồi hay không.

Trước đó ở lúc lao tới Cử Hà sơn, Thái Hạo Linh Ngu tự nghĩ mình bất kể tính mạng, hẳn có thể mở một đường máu.

Nhưng lại cần trả giá cực kỳ thê thảm nặng nề.

Thậm chí có nguy hiểm mất mạng.

Thái Hạo Linh Ngu tự nhiên sẽ không tiếc mạng. Chỉ là, còn chưa chờ nàng ra tay, đã nhìn thấy Tô Dịch nhẹ nhàng võ hồ lô xanh treo bên hông.

Ngay sau đó, liền có một mảng hào quang màu xanh rít lên lao ra.

Ở lúc nàng cũng còn không thấy rõ, hào quang màu xanh kia đã một đường nghiền áp, giết lên Cử Hà sơn!

Tất cả cái này, mang tới cho Thái Hạo Linh Ngu rung động thật lớn.

Nhưng đánh vỡ đầu cũng không ngờ, bản thể hào quang màu xanh kia, lại sẽ là một tiểu cô nương váy xanh bộ dáng xinh đẹp đáng yêu!

“Tô đại nhân, còn cần Thanh Nhi lại đi giết địch hay không?”

Thanh Nhi đứng ở trên hồ lô, yếu điệu hỏi.

Giọng nói thanh thúy ngọt ngào, cực đáng yêu.

Tô Dịch chú ý tới, Thanh Nhi một đường này giết lên Cử Hà sơn nhìn như thoải mái, thực ra cũng tiêu hao cực lớn.

Khuôn mặt nhỏ đó của nàng cũng tái nhợt hơn ngày xưa ba phần.

Nhưng dưới tình huống cỡ này, Thanh Nhi vẫn muốn xuất chiến, thế này bảo Tô Dịch có thể nào nhẫn tâm?

“Tạm thời không cần.”

Tô Dịch xoay người, nhìn về phía xa.

Ra ngoài hắn dự kiến, đám người Vũ Canh, Vi Từ vẫn chưa đuổi lên Cử Hà sơn, mà là xa xa vây chặn ở đó.

Hơi cân nhắc, Tô Dịch mơ hồ đã hiểu. Vừa rồi Thanh Nhi ra tay, thật sự quá mức kinh thế hãi tục, cũng mang tới cho những kẻ địch kia rung động trùng kích thật lớn, làm bọn họ ôm tâm lý cố ky, không dám mạo muội ra tay nữa!

“Theo ta thấy, các đại địch kia trong thời gian ngắn sẽ không lên núi, Thanh Nhi, ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt.”

Tô Dịch dặn dò.

“Vâng!”

Thanh Nhi nhu thuận đáp một tiếng, liền quay về hồ lô vỏ xanh.

Lúc này, người tí hon mặc đạo bào vẫn luôn trâm mặc nhịn không được nói:

“Tô Dịch, bổn đại gia sao không biết, ngươi thế mà còn tìm cho ta hồng nhan tri kỷ?”

Tô Dịch ngẩn ra một phen, mới phản ứng lại, bực mình nói: “Tự mình đa tình! Cũng không xem xem ngươi tính tình gì!”

Người tí hon mặc đạo bào khoanh hai tay trước ngực, cười lạnh nói:

“Có người mới, liền quên cái tốt của bổn đại gia phải không, nói cho ngươi, luận nội tình, bổn đại gia cũng không kém cô bé kia, thậm chí còn có hơn!"

Đây là đang ghen tuông?

Ánh mắt Thái Hạo Linh Ngu cổ quái.

Nàng sớm nhìn ra, tiểu cô nương váy xanh kia cũng tốt, người tí hon mặc đạo bào này cũng thế, đều là khí linh rất hiếm lạ thần dị.

Không chỉ vấn đề nội tình, còn ở chỗ hai tiểu gia hỏa này rõ ràng đầu sớm bước lên con đường tu hành thuộc về riêng bọn họ!

Điều này quá mức không thể tưởng tượng rồi. Cần biết, khí linh tầm thường, thực lực cao thấp sớm đã có định sẵn, hoàn toàn xem uy năng bản mạng bảo vật của mình lớn hay nhỏ.

Nhưng hai người tí hon này lại khác, bọn họ đã bước lên con đường, cũng liên ý nghĩa, theo thực lực bọn họ tăng lên, bản thân bảo vật cũng sẽ thực hiện lột xác!

“Được được được, biết rồi, ngươi lợi hại được rồi chứ.”

Tô Dịch lấy lệ một câu, liền mang người tí hon mặc đạo bào tính cả Xưng Tâm Như Ý đều thu vào tâm cảnh.

Lúc này, hắn cũng không có tâm tư nói chêm chọc cười với người tí hon mặc đạo bào.

“Những đạo dược này ngươi cầm.”

Tô Dịch lấy ra một nắm đạo dược từ vườn thuốc Thiên Chướng sơn thu gặt, đưa cho Thái Hạo Linh Ngu.
Bình Luận (0)
Comment