Chương 7386: Nhập long môn (2)
Chương 7386: Nhập long môn (2) Chương 7386: Nhập long môn (2)
Lúc trước vì phá vây, Thái Hạo Linh Ngu từng nhiều lần xung phong hãm trận, hoàn toàn dùng một loại phương thức lấy thương thế đổi thương thế ra tay.
Dẫn đến bây giờ, một bộ đồ đen kia của nàng cũng bị máu tươi nhuộm đẫm, trên người vô số vết thương.
Tất cả cái này, đầu bị Tô Dịch thấy hết trong mắt.
Thái Hạo Linh Ngu cũng không khách khí, tiếp nhận những đạo dược kia, đột nhiên nói: “Thật ra, ta sớm đã nhìn thấu thân phận của ngươi.”
Tô Dịch cười nói: “Ta biết.”
Thái Hạo Linh Ngu khẽ nhíu đôi lông mày thanh tú, “Biết từ khi nào?”
“Ở lúc băng qua Hỗn Độn Kiếp Hải.”
Tô Dịch nói xong, bản thân cũng lấy ra một ít đạo dược nuốt dùng, vừa luyện hóa, vừa nói: “Chẳng qua, ngươi đa ra vẻ không biết, ta cũng chỉ có thể giả bộ hồ đồ.”
Thái Hạo Linh Ngu giật mình nói:
“Trách không được trước đó ngươi nhìn thấy ta ra tay cứu ngươi, tuyệt không bất ngờ.”
Nói xong, nàng lạnh lùng trừng mắt nhìn Tô Dịch một cái, khó hiểu mắng một tiếng, “Vẫn là dối trá như vậy!”
Tô Dịch giật mình, cười nói:
“Ta chỉ coi ngươi là đang mắng Tiêu Tiển.” Ánh mắt Thái Hạo Linh Ngu có chút buồn bã. Tô Dịch trước mắt, thật là chuyển thế chỉ thân của Tiêu Tiển không giả.
Nhưng chung quy còn chưa thức tỉnh ký ức Tiêu Tiển, tự nhiên phong thái cùng cử chỉ cũng khác với Tiêu Tiển.
Chẳng qua, vừa nghĩ đến về sau Tô Dịch sẽ thức tỉnh ký ức kiếp trước, người phụ lòng kia khiến nàng ngày nhớ đêm mong sẽ trở về, những sự buôn bã đó trong lòng Thái Hạo Linh Ngu liền biến mất không thấy.
Ánh mắt Tô Dịch, thì nhìn về phía ở một tòa đạo đài cổ xưa chỗ trung ương đỉnh núi.
Sớm từ lúc đến, hắn đã chú ý tới tòa đạo đài này, hình dạng đạo đài rất hiếm gặp.
Dưới đạo đài, có một tượng điêu khắc đá hình dạng Phách Hạ* bò.
* Bí Hí là một trong chín đứa con của Long Vương. Hình dáng mình rùa, đầu rồng. Ngày nay, chúng thường được chạm khắc trang trí làm bệ đỡ cho các bệ đá, cột đá, bia đá.
Phía trên đạo đài, thì quấn quanh một đồ án khắc đá hình dạng Phụ Hí*.
* Phụ Hí là một trong chín con của rồng, có hình dáng như Rồng, dáng vẻ thanh nhã, thường nằm cuộn mình trên bia đá. Nó rất thích vẻ đẹp của chữ khắc trên các văn bia, nên thường cuộn mình trên đó mà ngắm nghía. Vì vậy, người ta thường khắc một đôi Phụ Hí trên các bia mộ, bài vị với ngụ ý bảo vệ bia mộ.
Các luồng mưa hào quang hỗn độn tối nghĩa kỳ dị lượn lờ ở bốn phía đạo đài, huyễn hóa ra một cánh cổng hư vô mơ hồ.
Căn bản không cần nghĩ, đây là cửa vào Phi Tiên bí cảnh, được gọi là “Long Môn” !
Vào long môn, leo tiên đài, cử hà phi thăng! “Ngươi dùng hết toàn bộ, không tiếc để bản thân hãm vào tuyệt cảnh mà đến Cử Hà sơn, chính là muốn lên Phi Tiên Đài?”
Thái Hạo Linh Ngu đột nhiên nói.
“Tuyệt cảnh tự có cơ hội phùng sinh, cũng có thể hết cùng lại thông.”
Tô Dịch nói:
“Mà ta không chỉ vì phá cảnh, còn muốn tiến một bước xem xem huyền bí của Phi Tiên Đài này.”
Một cấm khu, lại lấy chữ “Tiên” đặt tên.
Điều này làm Tô Dịch sớm ý thức được, Phi Tiên Đài rất có thể là Hỗn Độn kỷ nguyên lúc ban đầu nhất lưu lại.
Trên đó nói không chừng để lại bí mật có liên quan với “cổ tiên”.
“Không sợ bị người ta đóng cửa đánh chó, bắt ba ba trong rọ?”
Thái Hạo Linh Ngu chỉ chỉ Cử Hà sơn nơi xa. Người nghiệp kiếp nhất mạch và đám người Chuyên Du thị vây chặn ở đó.
Tô Dịch lấy ra bầu rượu uống một ngụm, “Nếu sợ, ta đã không tới.”
Thái Hạo Linh Ngu nói:
“Phán Quan nếu xuất hiện, làm sao bây giờ?”
Tô Dịch cười nói:
“Kẻ không cần lo lắng nhất, chính là Phán Quan, hắn khẳng định không thể quay về.”
Thái Hạo Linh Ngu ngẩn ra, lúc này mới ý thức được, tiểu Mệnh Quan trước mắt này tựa như sớm đoán chắc được Phán Quan sẽ không xuất hiện.
Khi nói chuyện với nhau, Tô Dịch chạy tới trước một tòa đạo đài có thể coi là “long môn” kia. Về phần thế cục ngoài Cử Hà sơn, hắn tựa như căn bản không để ý.
Thái Hạo Linh Ngu trầm mặc một lúc lâu, nói: “Ngươi an tâm đi Phi Tiên bí cảnh, ta thủ ở đây.”
Trong lòng Tô Dịch run lên.
Hắn sao có thể không biết, câu này của Thái Hạo Linh Ngu phân lượng nặng bao nhiêu?
Rõ ràng là muốn tử thủ nơi đây, chặn lại các đại địch kia cho mình!
“Không cần.”
Tô Dịch quả quyết từ chối, “Chúng ta cùng nhau tới đó, vô luận xảy ra cái gì, cùng nhau đối kháng là được.”
Thái Hạo Linh Ngu giật mình.
Còn chưa chờ nàng mở miệng, Tô Dịch đã chỉ vào đạo đài, “Càng đừng nói, nhỡ đâu trong Phi Tiên bí cảnh này cũng có giấu nguy hiểm, ngươi không sợ ta gặp nạn?”
Thái Hạo Linh Ngu: “...”
Tâm tình của nàng trở nên vi diệu, Tô Dịch cùng Tiêu Tiển tính tình quả thực không giống nhau, nhưng điều giống nhau là, bọn họ đều có đảm đương không phải người thường có thể so sánh.
Đoạn lời này của Tô Dịch, đương nhiên chỉ là cái cớ.
Thái Hạo Linh Ngu nghe ra, đơn giản là không muốn để mình tử thủ ở đây mà thôi.
“Không nhìn ra, tiểu Mệnh Quan cũng rất thương hương tiếc ngọc.”
Thái Hạo Linh Ngu chớp chớp mắt, bên môi nổi lên mỉm cười, “Nếu ta đoán không sai, ngươi tất nhiên có không ít hồng nhan tri kỷ nhỉ?” Tô Dịch bất động thanh sắc nói: “Ta người này, chỉ sợ tình nhiều thiệt thòi mỹ nhân, cho nên vẫn luôn rất chuyên nhất.”
Hắn không muốn nói nhiều chuyện này, nói sang chuyện khác: “Đi thôi, đi Phi Tiên bí cảnh nhìn trước một cái.”