Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7587 - Chương 7576: Tồön Nhương (1)

Chương 7576: Tồön Nhương (1) Chương 7576: Tồön Nhương (1) Chương 7576: Tồön Nhương (1)

“Dưới tình huống bực này, chúng ta cho dù đi liên hệ với định đạo giả đại nhân, chỉ sợ cũng không liên hệ được!”

Dứt lời, Sơn Hành Hư thở dài.

Nếu định đạo giả đại nhân còn, trong một trận chiến Cửu Khúc Thiên Lộ, bọn họ nào đến nỗi thảm bại?

Hoàng Thế Cực, Phán Quan lại nào dám công khai ra tay giúp Tô Dịch?

“Không thử chút, làm sao biết?”

Thiếu Hạo Sách vẫn chưa từ bỏ ý định, “Chẳng lẽ các ngươi có thể trơ mắt nhìn Tô Dịch tiếp tục nhảy nhót? Hắn hôm nay chỉ là Nguyên Thủy cảnh mà thôi, đã có thể đánh chết thủy tổ, trước đó càng thiếu chút nữa san bằng Thiếu Hạo thị tai”

“Về sau nếu để hắn chứng đạo thành tổ, chúng ta những lão già này, sợ cũng không phải đối thủ của hắn!”

“Cho dù không nói chuyện này, các vị không lo lắng chuyện xảy ra ở trên thân Thiếu Hạo thị ta, trình diễn ở tông tộc mỗi người các ngươi?”

Nghe tới đầy, trong lòng đám người Sơn Hành Hư giật thót.

Đúng vậy, Tô Dịch nếu dẫn theo Phán Quan, Hoàng Thế Cực cùng các dư nghiệt Kiếm Đế thành kia lại tiến hành đánh bất ngờ đối với tông tộc mỗi người bọn họ, thật đúng là khó lòng phòng bị!

Bọn họ chung quy không có khả năng luôn trấn thủ tông tộc, luôn đề phòng.

Dù sao, chỉ có ngàn ngày làm trộm, nào có đạo lý ngàn ngày phòng trộm? Ánh mắt Thiếu Hạo Sách trở nên kiên quyết, nói từng chữ một: “Không thể kéo dài thời gian nữa, Tô Dịch hắn tiêu hao được nổi, nhưng, chúng ta không tiêu hao nổi!”

“Các ngươi cũng không cần lo lắng, nếu định đạo giả đại nhân trách cứ, do một mình Thiếu Hạo Sách ta gánh vác là được!”

Dứt lời, bóng người hắn đột nhiên lao vút lên không trung, tới phụ cận đám người Sơn Hành Hư, “Trước mắt, chỉ cần ba vị hộ pháp cho ta, là đưỢc rồi.”

Sơn Hành Hư, Chuyên Du Thiên Võ, Thái Hạo Kình Thương nhìn nhau một cái, cuối cùng đều đáp ứng.

Thiếu Hạo Sách lập tức ngồi khoanh chân, hai tay đan nhau ở bụng, mười ngón lần lượt đan xen kết ra một cái đạo ấn phức tạp thần bí.

Nhất thời, một luồng ý thức của hắn ùa vào trong chu hư quy tắc của Mệnh Hà Khởi Nguy-

ên, dọc theo một con đường thời không kỳ dị mà thần bí, trong tích tắc xuyên qua khu vực thời không như vô ngần.

Dọc đường, đều là cảnh tượng kỳ quái, như có dòng lũ hỗn độn mênh mông dâng trào ở trong thời không, có dòng sông vận mệnh như vô ngân đang uốn lượn chảy xuôi.

Cuối cùng, thần thức của hắn tới trong một mảng hỗn độn kỳ dị thần bí, không nhìn thấy bất cứ cảnh tượng nào nữa, đập vào mắt đều là hỗn độn mờ mịt vô tận.

Tựa như đi tới trong hỗn độn bổn nguyên Mệnh Hà Khởi Nguyên lúc ban đầu nhất.

Một chớp mắt này, thần thức Thiếu Hạo Sách lặng yên tạm dừng, tâm cảnh cũng hiếm thấy căng thẳng đến mức tận cùng.

“Thuộc hạ Thiếu Hạo Sách, có chuyện quan trọng bẩm báo, khẩn cầu đại nhân hiển thánh, thuộc hạ nguyện gánh vác tất cả hậu quả vì cử chỉ mạo muội của mình!”

Thần thức Thiếu Hạo Sách khuếch tán ra một thanh âm, mang theo kính sợ cùng cung kính từ đáy lòng.

Nhưng lại rất lâu không ai trả lời.

Trong lòng Thiếu Hạo Sách vừa khẩn trương, vừa không cam lòng, thẳng đến sau khi chờ đợi ước chừng nửa khắc, hắn không kiềm chế được nữa, lại một lần lên tiếng, trực tiếp tiến hành bẩm báo.

Mang một trận chiến xảy ra ở Cửu Khúc Thiên Lộ cùng hôm nay Thiếu Hạo thị gặp một hồi đại họa ngập trời đầu lần lượt nói ra.

Hắn không dám thêm mắm thêm muối, kể lại đúng sự thật, tự nhiên cũng không dám giấu diễm bất cứ chỉ tiết nào. Nhưng ở trong một mảng hỗn độn kỳ dị này, chỉ có thanh âm cung kính kia của hắn đang không ngừng quanh quần, thẳng đến lúc nói xong, cũng chưa từng đạt được bất cứ đáp lại nào.

Trong lòng Thiếu Hạo Sách không khỏi thất vọng.

Chẳng lẽ, thật sự không thể lấy được liên hệ với định đạo giả đại nhân nữa?

Chợt, Thiếu Hạo Sách cắn răng một cái, thúc giục một luồng thần thức kia, hướng về chỗ sâu trong hỗn độn lao đi.

Không phải hắn cố chấp, mà là hôm nay sự tồn tại của Tô Dịch đã uy hiếp nghiêm trọng đến thế cục thiên hại

Đây tai họa ngầm là rất lớn, nếu còn không tiến hành bóp chết, chắc chắn sẽ làm thiên hạ đại loạn. Một lần này, Thiếu Hạo Sách đánh bạc tất cả, cũng phải cố hết sức thử một lần, cho dù cuối cùng sẽ bị định đạo giả nghiêm trị, cũng sẽ không tiếc!

Một mảng hỗn độn kia như mênh mông vô ngân, không có điểm cuối.

Theo thần thức xâm nhập, dù là Thiếu Hạo Sách thiên khiển giả như vậy, cũng bắt đầu cảm thấy cố sức.

Đến cuối cùng, thần hồn hắn cũng đau đớn một trận, sắp không chống đỡ được.

“Sao có thể như vậy, cho dù định đạo giả đại nhân bế quan quan trọng nữa, sao có thể không hề phát hiện đối với tất cả cái này?”

Trong lòng Thiếu Hạo Sách dâng lên sự không cam lòng thật sâu.

Hắn còn muốn kiên trì ưnã, bỗng cả người run lên, trước mắt biến thành màu đen, lực lượng thần hồn đã bên bờ vực khô kiệt.

Một luồng thần thức do hắn phóng ra, đã có dấu hiệu tán loạn!

Vẫn là không được nha...

Thiếu Hạo Sách hoàn toàn thất vọng, dừng tay ở đây.

Thần thức của hắn trong chớp mắt đã thu hồi.

Nhưng điều Thiếu Hạo Sách không biết là, ở sau khi thần thức của hắn biến mất, trong một mảng hỗn độn kỳ dị kia, đột nhiên xuất hiện một luồng quang ảnh màu tím.

Sau đó, những lời kia hắn trước đó nói ở trong hỗn độn, tất cả đều lục tục vang lên.

Cuối cùng, lại quy về trong yên tĩnh. Mà ở chỗ sâu nhất của một mảng hỗn độn này cắm rễ một cái cây to, dưới tàng cây có hai con sông đan xen uốn lượn mà qua.
Bình Luận (0)
Comment