Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7817 - Chương 7794: Thật Sự Có Thể Muốn Làm Gì Thì Làm (3)

Chương 7794: Thật sự có thể muốn làm gì thì làm (3) Chương 7794: Thật sự có thể muốn làm gì thì làm (3) Chương 7794: Thật sự có thể muốn làm gì thì làm (3)

“Ngươi sao không nhắc nhở sớm chút?”

Lý Ung cả giận nói.

Người bán hàng rong họ Trương lạnh lùng nói: “Bản thân ta năm đó thiếu chút nữa bởi vậy mà chết, sao có thể mang loại chuyện mất mặt xấu hổ này nói ra?”

“Ồn ào cái gì, chết chỉ là pháp thân một luồng nhân quả ngưng tụ của lão Kim Ô mà thôi, lại không phải chết thật.”

Người gác mộ nhu lại đôi lông mày thanh tú.

Mà lúc này, Tô Dịch khẽ nói: “Có chút thú vị nha.”

Hắn đột nhiên ra tay lần nữa, lần này là lấy lực lượng ý thức xuất kích, ngưng tụ thành một mảng kiếm khí, chém về phía người bán hàng rong họ Trương.

Bóng dáng người bán hàng rong họ Trương lui bắn về.

Ở phía sau hắn lộ ra một mảng tinh không mênh mông, quanh thần vờn quanh ức vạn tinh tú, khí thế cũng lập tức trở nên khủng bố vô cùng.

Nhưng hắn lại không dám cứng đối cứng với Tô Dịch, ngược lại lạnh lùng nói: “Người gác mộ, mau triệt tiêu tòa ảo cảnh tái hiện thời gian này, trở về hiện thực! Ở nơi này, nhất định không có khả năng có ai là đối thủ của hắn!”

Âm!

Thanh âm còn quanh quẩn, một màn quỷ dị xảy ra, bóng dáng người bán hàng rong họ Trương tựa như bị một tia sét vô hình bổ trúng. Lập tức chia năm xẻ bảy, tiêu tán ngay tại chỗ!

“Thế này cũng được?”

Lý Ủng trừng lớn mắt.

Hắn phát hiện, người bán hàng rong họ Trương chết, ở chỗ một mảng kiếm khí kia Tô Dịch chém ra, gặp phải một thân uy thế của người bán hàng rong họ Trương uy hiếp...

Nhưng ở trong mắt bọn họ, rõ ràng là Tô Dịch một kiếm này dã man không phân rõ phải trái chém về phía người bán hàng rong họ Trương, hơn nữa người bán hàng rong họ Trương cũng tránh né tới xa xa rồi!

“Thì ra đầy là vua không ngai? Hoàn toàn có thể khiến người ta muốn làm gì thì làm nhaI”

Tô Dịch lẩm bẩm.

Một quyền lúc trước đánh giết Hồng đồ tể, đến từ nhục thân gầy yếu của Tiêu Tiển mười ba tuổi.

Bây giờ một kiếm đánh chết người bán hàng rong họ Trương, thì đến từ lực lượng ý thức đủ để bao trùm phạm vi năm ngàn trượng kia của hắn.

Ở trong hai lần ra tay này, khiến hắn rốt cuộc xác minh ra một sự kiện ——

Ở Vân Mộng thôn này, khi mình gặp nguy cơ, vô luận là bị động hay chủ động, lực lượng chu hư quy tắc phân bố ở trong các nơi phong ấn của Vân Mộng thôn sẽ ngay lập tức xuất hiện, khiến kẻ địch gặp cắn trải

Bởi vậy cũng có thể nhìn ra, vì sao năm đó người gác mộ phải lấy “hạt giống thiện niệm” ngưng tụ ra Tiêu Dung, đi phá hư tâm cảnh của Tiêu Tiển.

Bởi vì ở Vân Mộng thôn, chỉ có bản thân Tiêu Tiến mới có thể hủy chính mình! Nghĩ đến đây, ánh mắt Tô Dịch di chuyển, nhìn vê phía Lý Ung.

Lập tức, lưng Lý Ung phát lạnh.

Chẳng qua, ngay tại một khắc này, người gác mộ đột nhiên phát ra một tiếng thở dài không cam lòng, “Mà thôi, vậy thì hồi tưởng hiện thực, cùng nhau ở Vân Mộng trạch nhất quyết cao thấp với hắn!"

Thanh âm vừa vang lên.

Bầu trời đột nhiên xuất hiện vô số vết rách, trong hư không chợt hiện ra sương mù hỗn độn dày nặng.

Thời không, thật giả, hư thực đang không ngừng biến ảo.

Cho người ta một loại biến hóa nghiêng trời lệch đất, vật đổi sao dời. Cùng lúc đó, Tô Dịch rõ ràng cảm nhận được, đạo thể cùng tu vi tựa như bị phong ấn đó của mình, ở một khắc này khôi phục lại!

Lại nhìn cảnh tượng xung quanh, đã trở nên hoàn toàn khác với vừa rồi.

Toàn bộ Vân Mộng thôn bao phủ ở trong một tầng lực lượng chu hư quy tắc thần dị cổ quái, như vỏ trứng, úp Vân Mộng thôn ở trong đó.

Mà nơi mình đặt chân cũng đã xảy ra thay đổi, xuất hiện ở trên không Vân Mộng thôn.

Giương mắt nhìn, sơn dã ở ngoài Vân Mộng thôn tràn đầy sương mù hỗn độn mờ mịt vô tận, ở chỗ sâu trong bầu trời thì lơ lửng vô số tinh tú màu tím, bay lả tả ánh sao tựa như ảo mộng.

Một màn này, hầu như giống như đúc với lúc Tô Dịch vừa mới tiến vào Vân Mộng trạch nhìn thấy. Ở nơi này, hoàn toàn khác với Vãng Sinh quốc, cũng hoàn toàn không giống với nơi phàm trân của Hồng Mông thiên vực.

Tựa như thật sự đặt mình trong một khu vực hỗn độn nguyên thủy, một thân tu vi hoàn toàn không chịu bất cứ ảnh hưởng gì.

Trái lại, khi dụng tâm cảm ứng, còn có thể cảm ứng được một luồng khí tức nguyên thủy của hỗn độn lúc ban đầu nhất!

Làm Đạo Tổ, Tô Dịch hầu như nháy mắt kết luận, Vân Mộng trạch này xa không chỉ có Vân Mộng thôn một cái pháp ngoại chi địa như vậy, ở những nơi khác bị sương mù hỗn độn bao trùm, còn có bí mật càng thêm thần dị không thể biết!

Cùng lúc đó, Tô Dịch cũng nhìn thấy, ở trong khu vực hỗn độn sơn dã kia ngoài Vân Mộng thôn bỗng dưng xuất hiện bóng dáng một đám người.

Chính là bọn người gác mộ và Hồng đồ tế. Không giống với lúc trước, các Hồng Mông chúa tể kia đều đã khôi phục chân dung.

Hồng đồ tể hóa thành một ông lão mặc trường bào màu vàng, khuôn mặt gây, phía sau lộ ra một ngọn núi tím cắm rễ một cái cây lớn màu vàng.

Biệt hiệu “Lão Kim Ô”.

Người bán hàng rong họ Trương hóa thành một thanh niên tóc bạc mũ lông vũ, một đôi mắt như vòng xoáy tinh hà đang vận động.

Ở quanh thân hắn vờn quanh ức vạn tinh tú.

Biệt hiệu “Trích Tinh Nhân (người hái sao)”.

Lý Ung hóa thành một nam tử anh tuấn ống tay áo bay bay, dáng vẻ xuất chúng, tựa như cổ tiên nhân.

Hắn chân đạp một đám mây sét màu xanh, ở chỗ sâu trong mây sét có ba ngàn đại đạo, chúng sinh pháp tướng chìm nổi lộ ra. Biệt hiệu “Lôi Tướng”. Không giống với lúc trước, các Hồng Mông chúa tể kia đều đã khôi phục chân dung.

Hồng đồ tể hóa thành một ông lão mặc trường bào màu vàng, khuôn mặt gây, phía sau lộ ra một ngọn núi tím cắm rễ một cái cây lớn màu vàng.

Biệt hiệu “Lão Kim Ô”.

Người bán hàng rong họ Trương hóa thành một thanh niên tóc bạc mũ lông vũ, một đôi mắt như vòng xoáy tinh hà đang vận động.

Ở quanh thân hắn vờn quanh ức vạn tinh tú.

Biệt hiệu “Trích Tinh Nhân (người hái sao)”.

Lý Ung hóa thành một nam tử anh tuấn ống tay áo bay bay, dáng vẻ xuất chúng, tựa như cổ tiên nhân.

Hắn chân đạp một đám mây sét màu xanh, ở chỗ sâu trong mây sét có ba ngàn đại đạo, chúng sinh pháp tướng chìm nổi lộ ra. Biệt hiệu “Lôi Tướng”.
Bình Luận (0)
Comment