Chương 7909: Thiên Địa Lưỡng Cực, Phong Thiên chỉ mồn (1)
Chương 7909: Thiên Địa Lưỡng Cực, Phong Thiên chỉ mồn (1) Chương 7909: Thiên Địa Lưỡng Cực, Phong Thiên chỉ mồn (1)
“Thì ra, món đồ chơi này giấu đến trong đầu ta nha.”
Tiểu cô nương kinh ngạc than thở.
Tiểu cô nương tên Cổ Kim Chiếu này, bang chủ Bá Thiên bang, thẳng đến thật lâu về sau, mới từng chút một làm rõ, một ngày này cô bé đã trải qua một hồi gặp gỡ như thế nào.
Chẳng qua, đó đã là chuyện rất lâu về sau.
Trong khách sạn.
Tô Dịch tĩnh tâm đả tọa. Ở bên cạnh hắn, tổng cộng hai mươi chín tổ linh căn đặt chỉnh tề ở nơi đó, là Hắc Cẩu dùng mười Phong Thiên nghiệp quả đổi lấy.
Theo Tô Dịch vận chuyển tu vi, bóng người của hắn nhất thời như một vực lớn sâu không lường được, yên tĩnh không tiếng động, khó có thể định nghĩa.
Nhưng ở chỗ sâu trong vực lớn, lại có tiếng đại đạo ầm ầm như sôi trào đang quay cuồng.
Một rồi lại một tổ linh căn luyện thành tiên thiên hỗn độn bổn nguyên cổ xưa tỉnh thuần nhất, lần lượt bị bóng người Tô Dịch luyện hóa.
Mà tâm thần của hắn, thì sớm đã kết hợp với cả Vấn Đạo thành.
Ở trong cảm giác của hắn, dưới Vấn Đạo thành, có một khối Hỗn Độn Phong Thiên Thạch lớn gần một thước. Đây là bổn nguyên của Vấn Đạo thành, chỉ cần luyện hóa vật này, thì có thể thật sự trở thành chúa tể của Vấn Đạo thành.
Nhưng Tô Dịch chưa làm như vậy.
Hắn chỉ là lấy Hỗn Độn Phong Thiên Thạch làm môi giới, nh tâm cảm ứng chữ viết khắc cùng đồ án cấm trận trên Vấn Đạo thành.
Trong năm tháng vạn cổ tới nay, không biết bao nhiêu hạng người kinh tài tuyệt diễm từng lưu lại chữ viết ở trên tường thành.
Trong những chữ viết đó đều để lại đạo vận.
Nhìn như chỉ là một ít dấu vết đại đạo, nhưng nhìn góc nhỏ mà hiểu rõ toàn cảnh, từ trong những chữ viết này, khiến Tô Dịch có thể lần lượt thôi diễn ra con đường đại đạo từng tu đạo giả truy cầu.
Đối với hắn mà nói, thôi diễn con đường đại đạo khác nhau, ngược lại có lợi nhất cho hắn hôm nay tu hành.
Chủ nhân của một ít chữ viết, đã sớm trở thành Hồng Mông chúa tể, con đường của mỗi người bọn họ tự nhiên có “chỗ có thể thu lấy”.
Tô Dịch không phải muốn mô phỏng, mà là có công mài sắt có ngày nên kim, cuối cùng là vì thôi diễn cùng bổ toàn con đường của bản thân!
Cứ như vậy tĩnh tâm tìm hiểu, thời gian bất tri bất giác đã lặng yên trôi qua.
Trong những ngày kế tiếp, Hắc Cấu mỗi ngày trở về đi phụ cận Thanh Vân đài trong thành đi một chuyến, mỗi lần lấy ra mười Phong Thiên nghiệp quả, để đổi lấy tổ linh căn.
Chuyện này, đã sớm dẫn phát thiên hạ chấn động, những ngày gần đây, không biết bao nhiêu cường giả bị hấp dẫn đến, gia nhập đến hàng ngũ cạnh tranh Phong Thiên nghiệp quả. Có vết xe đổ của Hổ Dịch kiếm tiên, Tịch Dạ chúa tể các Hồng Mông chúa tể, không ai dám quấy rối.
Điều này cũng khiến Hắc Cầu làm ăn thuận buôm xuôi gió.
Bởi vì qua một ít ngày nữa, Phong Thiên chỉ tranh sẽ kéo ra màn che, ở Vấn Đạo thành hôm nay, nghị luận về chiến lực của Tô Dịch, cũng là đề tài đứng đầu nhất.
“Một khi ở trong Phong Thiên chỉ tranh đụng phải Tô Dịch, nhất định phải có xa bao nhiêu chạy xa bấy nhiêu, tuyệt đối đừng làm điều ngu xuẩn!”
Đây là nhận thức chung của toàn bộ thủy tổ có chí tham dự Phong Thiên chỉ tranh.
Thẳng đến ngày thứ năm.
Hắc Cẩu kết thúc trận giao dịch dẫn phát thiên hạ chú ý này. Trước sau tổng cộng bán ra năm mươi Phong Thiên nghiệp quả, đổi lấy gần ba trăm tổ linh căn!
Chỉ một hồi giao dịch như vậy cùng số lượng như vậy, cũng đủ coi là xưa nay chưa từng có, ở trong vạn cổ sử xanh lưu lại một nét bút đậm màu mực.
Dù sao, mua bán như vậy trước kia chưa từng có, về sau cũng nhất định rất khó có nữa.
Ở thời điểm cách Phong Thiên chỉ tranh chỉ còn lại ba ngày.
Rất nhiều tu đạo giả vẫn luôn nấn ná ở trong Vấn Đạo thành đã lục tục lên đường, tới lối vào Hồng Mông cấm vực.
Trong khách sạn.
Tô Dịch vẫn đang ngồi thiền như cũ. Ở trong lòng hắn đan xen các loại cảm ngộ, thôi diễn ra diệu đế của đủ loại con đường, tựa như suối nước đang chảy.
Mà ở bên cạnh hắn, gần ba trăm tổ linh căn Hắc Cẩu giao dịch trở về đã bị luyện hóa hơn phân nửa, chỉ còn lại mấy chục cái.
Tốc độ luyện hóa như vậy, làm Hắc Cẩu cũng cảm thấy hết hồn, không thể tưởng tượng căn cơ đại đạo của Tô Dịch nên hùng hậu đến cỡ nào, mới có thể ở trong thời gian ngắn như thế luyện hóa nhiều tổ linh căn như vậy!
“Phù ~—”
Đột nhiên, Tô Dịch đang ngồi thiền thở ra một hơi dài, mở mắt.
Hắc Cấu vội vàng nói:
“Nghĩa phụ, có từng đột phá cảnh giới hay không?” Tô Dịch trầm ngâm nói:
“Miễn cưỡng đã tiếp cận Chung Cực cảnh hậu kỳ, chỗ tổ linh căn còn lại này, đã rất khó giúp được ta nữa.”
Hắn vung tay áo bào, thu hồi tổ linh căn còn thừa kia, sau đó vươn người đứng dậy, nói:
“Đi, đi trong thành đi dạo một chút.”
Trong thành đã trở nên vắng vẻ hơn rất nh¡ều, các chúa tể cấm khu cùng thủy tổ kia đều đã chạy tới Hồng Mông cấm vực.
Tô Dịch và Hắc Cẩu hành tấu trong thành, dọc đường trái lại chưa từng dẫn lên bao nhiêu chú ý.
“Nghĩa phụ, Vấn Đạo thành này có cái gì đáng để đi dạo?”
Hắc Cẩu nhịn không được hỏi.
Nó có chút xem không hiểu Tô Dịch đang làm cái 8ì. Tô Dịch chưa trả lời, thẳng đến lúc đi ra cửa thành, tới ngoài một đoạn tường thành Định Đạo Giả từng lưu chữ kia, Hắc Cầu không khỏi kinh ngạc, có liên quan với Định Đạo Giả?