Chương 7908: Bá Thiên bang, cổ kim chiếu (2)
Chương 7908: Bá Thiên bang, cổ kim chiếu (2) Chương 7908: Bá Thiên bang, cổ kim chiếu (2)
Đại đạo chí giản.
Trẻ con chân thành nhất.
Thế gian ồn ào, phần lớn là tự tìm phiền não mà thôi.
Tựa như lúc trước tâm huyết dâng trào đánh cờ với đám con nít kia, nhìn như rất không đứng đắn, lại khiến Tô Dịch có thu hoạch khác.
Cờ năm quân, đơn giản cỡ nào.
Nhưng chỉ cần làm việc ở trong quy tắc, càng là quy tắc đơn giản, ngược lại càng có thể áp chế không công bằng!
Như đánh cờ năm quân, Hồng Mông chúa tế đối mặt quy tắc đơn giản nhất kia, có một thân đạo hạnh cùng trí tuệ vô ích, cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, không khác gì đám con nít kia.
Điều này làm Tô Dịch lập tức nghĩ tới rất nhiêu rất nhiều.
Thiên đạo quy tắc của thiên hạ này, làm sao không phải một bàn cờ?
Đại đạo chí giản, lại có thể hay không nghĩ ra một biện pháp, để giữa tiên phàm đều có thể ở trên bàn cờ có được một ví trí của mình?
Nếu có thiên đạo quy tắc tương tự “cờ năm quân” như vậy, có thể khiến tiên cùng phàm ở trong công bằng tương đối hay không?
Càng cân nhắc, Tô Dịch càng cảm giác chuyến đi lần này không tệ.
Hắc Cầu đi theo phía sau Tô Dịch, trong lòng rất khác thường. Trong khoảng thời gian gần đây, nó rõ ràng phát hiện tâm tính Tô Dịch đang xảy ra biến hóa, lại không rõ nơi nào thay đổi.
Thẳng đến khi tới Vấn Đạo thành, khi nhìn thấy Tô Dịch tiêu phí giá cao mua một đống bảo bối chỉ có thể tính là “đồ chơi”, mới có xúc động.
Mà vừa rồi sau khi thấy một màn Tô Dịch cùng một đám con nít chơi đùa, Hắc Cẩu rốt cuộc ý thức được, tâm tính Tô Dịch quả thực đã thay đổi!
Tô Dịch trước kia, nhìn như một phàm phu tục tử, một thân khí tức cũng giống phàm phu tục tử như đúc.
Nhưng chỉ cần có chút nhãn lực đều có thể phân rõ ra, hắn không phải phàm phu tục tử! Mà là một thân khí tức nội liễm đến trình độ “thần vật tự hối".
Mà bây giờ, Tô Dịch đã khác. Tâm tính, khí tức của hắn hoàn toàn giống với phàm nhân thế tục, thất tình lục dục tự nhiên biếu lộ, thông thấu thẳng thắn.
Ở cùng một chỗ với hắn, đừng nói là đám con nít kia, ngay cả nó chúa tế cấm khu như vậy, cũng không cảm thụ được hắn khác với tất cả chúng sinh thế gian nữa.
Đây nên là một loại cảnh giới như thế nào?
Hắc Cẩu không hiểu.
Nhưng nó lại rất cao hứng, bởi vì trước kia có lẽ là vì đạo hạnh càng ngày càng cao, Tô Dịch càng ngày càng trầm mặc, cũng càng ngày càng cô độc.
Cho dù mặt đối mặt nói chuyện với hắn, đã khiến Hắc Cầu cảm giác mình và Tô Dịch cách nhau xa tận chân trời, như bất luận kẻ nào cũng không thể tới gần suy nghĩ trong lòng Tô Dịch.
Loại khí chất này, Hắc Cấu ở trên thân không ít chúa tế cấm khu đều từng kiến thức, trái lại cũng lý giải.
Dù sao, ở nơi cao không khỏi bị lạnh, thế gian kẻ có thể nói chuyện với hắn, ít ỏi không có mấy.
Đó là một loại tư thái đứng ngạo nghễ đỉnh đại đạo, nhìn xuống chúng sinh chư thiên.
Nhưng Tô Dịch hôm nay, hoàn toàn đã không có loại khí tức này, trên người ngược lại có thêm một mùi vị nhân tình nồng đậm.
Đúng, là mùi vị nhân tình.
Tựa như khí tức trên thân chúng sinh thế gian này đều có.
Cũng giống khói lửa trong phàm trần này.
Làm người ta dễ thân, dễ gần, mà hoàn toàn không cần để ý tu vi của hắn cao bao nhiêu! “Nghĩa phụ, vừa rồi chơi vui không? Ta nghe tỉều nha đầu kia nói, ngươi đã thành người của Bá Thiên bang gì đó?”
Hắc Cấu nhịn không được cười hề hề nói.
Âm!
Tô Dịch một cước đạp bay Hắc Cấu, cười mắng: “Đừng cho rằng ta không biết ngươi đang giễu cợt tal”
Hắc Cầu kêu oan nói:
“Nghĩa phụ, cái đó ngài nói sai rồi, không nói dối ngài, con cũng muốn bái vào Bá Thiên bang!”
“Cút đi!”
“Thật!”
“Đi chết!”
“Con chết rồi, ai tới hiếu kính ngài?” Một người một chó, cứ như vậy rời đi.
Cha mẹ của đám con nít kia rất nhanh tìm đến đây, mang mỗi đứa trong bọn nó đi.
“Nha đầu, chúng ta phải đi rồi.”
Một đôi vợ chồng trẻ tuổi đi tới, mẫu thân ôm tiểu cô nương bím tóc sừng dê ở trong lòng.
“Mẹ, con hôm nay thu thủ hạ mới!”
Tiểu cô nương đắc ý khoe ra, “Tên kia nhìn cao lớn, nhưng lại thua con ở lúc đánh cờ năm quân!”
Mẫu thân mỉm cười, trêu chọc:
“Tên đại ngu ngốc nào, thế mà thua con đứa bé ngốc nghấch này?”
Tiểu cô nương nói: “Hắn tên Tô Dịch, cũng không tính là đại ngu ngốc, hắn..."
Còn chưa chờ nói tiếp, phụ nhân đã kinh ngạc nói: “Tô Dịch?”
Phụ thân ở bên cũng cả kinh, “Tô Dịch?”
Tiểu cô nương hoang mang, “Làm sao vậy? Cha mẹ không tin sao, con còn lưu lại tên của hắn trên giấy đây!”
Nói xong, cô bé lấy ra tờ giấy kia, đưa tới trước mặt cha mẹ.
“Nào có?”
Cha mẹ của tiểu cô nương đều nghi hoặc.
Tiểu cô nương trợn tròn mắt, cô bé chợt phát hiện, nơi viết tên “Tô Dịch”, thế mà biến mất không thấy. Nhưng cô bé nhớ rõ, mình viết chữ “Tô”, mà Tô Dịch viết chữ “Dịch”!
“Kỳ quái, sao có thể như vậy...”
Tiểu cô nương lầm bẩm.
Cha mẹ cô bé thấy vậy, nhìn nhau cười, không để ý tới việc này nữa.
Vấn Đạo thành hôm nay, mỗi người đều biết Tô Dịch, con gái mình ngẫu nhiên nghe nói cái tên này, tự nhiên không kỳ quái.
Tiểu cô nương đang muốn lấy ra “bói toán tinh bàn” Tô Dịch tặng cho để chứng minh, lại kinh ngạc phát hiện, món bảo vật đó cũng biến mất không thấy!
Cô bé lập tức hoảng hốt, còn cho rằng bị mình đánh mất rồi, chưa từng nghĩ trong đầu lại hiện ra bóng dáng “bói toán tinh bàn”, lơ lửng ở đó.