Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7939 - Chương 7907: Bá Thiên Bang, Cổ Kim Chiếu (1)

Chương 7907: Bá Thiên bang, cổ kim chiếu (1) Chương 7907: Bá Thiên bang, cổ kim chiếu (1) Chương 7907: Bá Thiên bang, cổ kim chiếu (1)

Tô Dịch cười nói: “Có thể, nhưng nếu ta thắng, nên nói như thế nào?”

Tiểu cô nương mặt mày đau khổ, sau một lúc lâu mới cắn răng nói: “Thôi, nếu ngươi có thể thắng ta, để ngươi gia nhập Bá Thiên bang, trở thành phó bang chủ”

Phó bang chủ?

Tô Dịch dở khóc dở cười.

Đám con nít kia thì như nổ tung, đều tỏ vẻ không cam lòng, mãnh liệt từ chối an bài như vậy.

Tiểu cô nương vỗ đầu gối, “Tất cả câm miệng!”

Đám con nít kia nhất thời câm như hến. Uy phong tới cực điểm rồi.

Lúc này, tiểu cô nương lại bắt đầu đánh cờ với Tô Dịch.

Một lần này tiểu cô nương cực kỳ chuyên chú, cuối cùng thế mà thắng.

Lập tức, tiếng hoan hô vang lên, đám con nít kia đầu nhảy nhót không thôi.

Tiểu cô nương càng ngạo nghễ nói: “Đáng tiếc nha, ngươi còn chưa đủ tư cách trở thành phó bang chủ, như vậy đi, ngươi trước hết gia nhập Bá Thiên bang, về sau đi theo bên người ta, đảm bảo ngươi ăn no uống say!”

Tô Dịch nghe mà vui vẻ, nói: “Được.”

Tiểu cô nương nhanh chóng từ cổ tay áo lấy ra một tờ giấy cùng một cây bút, hỏi: “Ngươi tên là gì, ta viết lên trên cho ngươi, sau đó ngươi ký tên in dấu tay, về sau chính là người của Bá Thiên bang rồi.”

Tô Dịch ngẩn ngơ, trò chơi trẻ con mà thôi, còn có thể cụ thể như thế?

Ánh mắt hắn đảo qua, chỉ thấy trên tờ giấy kia viết hơn mười cái tên, bên trên cùng viết tên bang chủ “Cổ Kim Chiếu”.

Dưới đó là đám tả hữu hộ pháp, trưởng lão chấp sự.

Bang chúng tầm thường thì chỉ vẻn vẹn mấy người.

“Nói mau đi.”

Tiểu cô nương thúc giục, “Như thế nào, không coi trọng Bá Thiên bang chúng ta? Nói cho ngươi, có thể có tư cách gia nhập Bá Thiên bang, là phúc người khác tu tám đời không được!” Tô Dịch cười nói: “Tô Dịch.”

Ánh mắt hắn đang lưu ý “Cổ Kim Chiếu” cái tên này.

Cũng không biết cha mẹ tiểu cô nương bím tóc sừng dê là ai, vậy mà lại đặt một cái tên khí quán cổ kim như vậy.

Chiếu, ý nhật nguyệt trên không.

Cái tên này, tự nhiên là hy vọng tiểu cô nương như nhật nguyệt chiếu rọi cổ kim, khiến Tô Dịch cũng nhịn không được để ý thêm một phen.

“Tô Dịch?”

Tiểu cô nương vừa viết một chữ Tô, gãi gãi đầu, “Dịch nào?”

“Dịch của đối dịch (Đánh cờ).”

“Không biết viết, ngươi viết đi.” Tiểu cô nương đưa giấy cùng bút cho Tô Dịch.

Tô Dịch cũng không khách khí, tùy tay viết một chữ Dịch.

Đám con nít này tự nhiên nhìn không ra một chữ như vậy có hàm ý gì, nhao nhao cười chúc mừng Tô Dịch.

“Mau, gọi ta một tiếng hộ pháp!”

“Ta là trưởng lão, về sau ngươi theo ta lăn lộn đi”

“Tô Dịch, đừng xem ngươi lớn tuổi, nhưng về sau nếu gặp cái gì phiền toái, ta tự có thể giúp ngươi dẹp yên!”

Đám con nít kia kéo Tô Dịch, hận không thể khiến Tô Dịch lập tức bái bọn nó làm đại ca. “Đầu tránh ra, ta đến nói bang quy một chút!”

Tiểu cô nương vội ho một tiếng, ra vẻ bà cụ non.

Tô Dịch cười chắp tay, “Rửa tai lắng nghe.”

Nơi xa, một đám con nít đầu ngồi nghiêm chỉnh, tỏ ra nghiêm túc như thật.

Kế tiếp, tiểu cô nương nói xong “bang quy”, lại lấy ra một tấm lệnh bài gỗ, đưa cho Tô Dịch, dương dương đắc ý nói:

“Nè, đây là lệnh bài của Bá Thiên bang chúng -

ta, do ta tự mình luyện chế, trên trời dưới đất độc nhất một phần! Về sau hành tẩu gi-

ang hồ, tu hành đại đạo, gặp phiền toái chỉ cần lẫy ra lệnh này, bất cứ phiền toái nào cũng có thể giải quyết dễ dàng!”

Tô Dịch cười tiếp nhận, lệnh bài gỗ rất tầm thường, mặt trước viết Bá Thiên bang ba chữ viết ngoáy vặn vẹo như chó bò, mặt sau thì viết một Tiểu cô nương đưa giấy cùng bút cho Tô Dịch.

Tô Dịch cũng không khách khí, tùy tay viết một chữ Dịch.

Đám con nít này tự nhiên nhìn không ra một chữ như vậy có hàm ý gì, nhao nhao cười chúc mừng Tô Dịch.

“Mau, gọi ta một tiếng hộ pháp!”

“Ta là trưởng lão, về sau ngươi theo ta lăn lộn đi”

“Tô Dịch, đừng xem ngươi lớn tuổi, nhưng về sau nếu gặp cái gì phiền toái, ta tự có thể giúp ngươi dẹp yên!”

Đám con nít kia kéo Tô Dịch, hận không thể khiến Tô Dịch lập tức bái bọn nó làm đại ca. “Đầu tránh ra, ta đến nói bang quy một chút!”

Tiểu cô nương vội ho một tiếng, ra vẻ bà cụ non.

Tô Dịch cười chắp tay, “Rửa tai lắng nghe.”

Nơi xa, một đám con nít đầu ngồi nghiêm chỉnh, tỏ ra nghiêm túc như thật.

Kế tiếp, tiểu cô nương nói xong “bang quy”, lại lấy ra một tấm lệnh bài gỗ, đưa cho Tô Dịch, dương dương đắc ý nói:

“Nè, đây là lệnh bài của Bá Thiên bang chúng -

ta, do ta tự mình luyện chế, trên trời dưới đất độc nhất một phần! Về sau hành tẩu gi-

ang hồ, tu hành đại đạo, gặp phiền toái chỉ cần lẫy ra lệnh này, bất cứ phiền toái nào cũng có thể giải quyết dễ dàng!”

Tô Dịch cười tiếp nhận, lệnh bài gỗ rất tầm thường, mặt trước viết Bá Thiên bang ba chữ viết ngoáy vặn vẹo như chó bò, mặt sau thì viết một chữ “Chiếu”.

Hắc Cẩu từ nơi xa đi tới.

Tô Dịch thấy vậy, cũng không trì hoãn nữa, vươn người đứng dậy, cười chắp tay nói:

“Bang chủ, ta còn có việc, đi trước một bước!”

Tiểu cô nương ngẩn ngơ, bĩu môi nói:

“Ta còn chưa chơi đủ đâu! Chơi một ván nữa?”

Tô Dịch bật cười, nghĩ một chút, lấy ra bói toán tỉnh bàn, đưa cho tiểu cô nương, “Đây là một chút tâm ý của thuộc hạ, chơi rất vui, còn xin bang chủ vui lòng nhận cho!”

Tiểu cô nương tiếp nhận bói toán tinh bàn, mặt mày hớn hở, “Vẫn là ngươi hiểu chuyện nhất! Được, ta nhậnH”

Đám con nít khác hâm mộ đến chảy nước miếng. “Đầu tránh ra, ta đến nói bang quy một chút!”

Tiểu cô nương vội ho một tiếng, ra vẻ bà cụ non.

Tô Dịch cười chắp tay, “Rửa tai lắng nghe.”

Nơi xa, một đám con nít đầu ngồi nghiêm chỉnh, tỏ ra nghiêm túc như thật.

Kế tiếp, tiểu cô nương nói xong “bang quy”, lại lấy ra một tấm lệnh bài gỗ, đưa cho Tô Dịch, dương dương đắc ý nói:

“Nè, đây là lệnh bài của Bá Thiên bang chúng -

ta, do ta tự mình luyện chế, trên trời dưới đất độc nhất một phần! Về sau hành tẩu gi-

ang hồ, tu hành đại đạo, gặp phiền toái chỉ cần lẫy ra lệnh này, bất cứ phiền toái nào cũng có thể giải quyết dễ dàng!”

Tô Dịch cười tiếp nhận, lệnh bài gỗ rất tầm thường, mặt trước viết Bá Thiên bang ba chữ viết ngoáy vặn vẹo như chó bò, mặt sau thì viết một chữ “Chiếu”.

Hắc Cẩu từ nơi xa đi tới.

Tô Dịch thấy vậy, cũng không trì hoãn nữa, vươn người đứng dậy, cười chắp tay nói:

“Bang chủ, ta còn có việc, đi trước một bước!”

Tiểu cô nương ngẩn ngơ, bĩu môi nói:

“Ta còn chưa chơi đủ đâu! Chơi một ván nữa?”

Tô Dịch bật cười, nghĩ một chút, lấy ra bói toán tỉnh bàn, đưa cho tiểu cô nương, “Đây là một chút tâm ý của thuộc hạ, chơi rất vui, còn xin bang chủ vui lòng nhận cho!”

Tiểu cô nương tiếp nhận bói toán tinh bàn, mặt mày hớn hở, “Vẫn là ngươi hiểu chuyện nhất! Được, ta nhậnH”

Đám con nít khác hâm mộ đến chảy nước miếng. Nhóc mập kia ồn ào: “Tô Dịch, ngươi cũng cho chúng ta một ít đồ chơi chứ?”

Còn chưa chờ Tô Dịch mở miệng, tiểu cô nương đã nổi giận nói: “Lời vô sỉ như vậy cũng nói ra, ta xem ai dám lấy!"

Đám con nít nhất thời im tiếng.

Tô Dịch thì cười phất phất tay, sải bước mà đi.

Đám con nít kia không có cảm khái ly biệt øì, cũng căn bản không biết lần này từ biệt, ý nghTa cái gì.

Sớm xúm lại ở bên cạnh tiểu cô nương Cổ Kim Chiếu, bừng bừng hứng thú bắt đầu lắc qua lắc lại bói toán tỉnh bàn.

Chỉ có tiểu cô nương vươn cổ nói: “Tô Dịch, đừng quên đeo cho tốt Bá Thiên lệnh bài, về sau ngươi không cần sợ cái gì nữa, bởi vì có Cổ Kim Chiếu ta bảo kê ngươi!”

Tô Dịch sảng khoái đáp ứng.

Lúc này, Hắc Cầu đi lên đón, khó có thể tin nói: “Nghĩa phụ, ngài vừa rồi vẫn luôn chơi với những tiểu gia hỏa kia?”

Nó sớm quay về khách sạn, nhưng lại không tìm thấy Tô Dịch, cuối cùng mới tìm tới nơi này, chưa từng nghĩ, Tô Dịch lại ở chung một chỗ với một đám con nít.

Hơn nữa nghe được đoạn lời kia của tiểu cô nương, Hắc Cẩu cũng thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Tiểu nha đầu này, rất có khí phách nha!

Tô Dịch liếc Hắc Cấu một cái, “Có gì không thể?”

Nói xong, hắn từ từ cất bước, tâm tình không hiểu sao cảm thấy một loại bình tĩnh cùng vui sướNhóc mập kia ồn ào: “Tô Dịch, ngươi cũng cho chúng ta một ít đồ chơi chứ?”

Còn chưa chờ Tô Dịch mở miệng, tiểu cô nương đã nổi giận nói: “Lời vô sỉ như vậy cũng nói ra, ta xem ai dám lấy!"

Đám con nít nhất thời im tiếng.

Tô Dịch thì cười phất phất tay, sải bước mà đi.

Đám con nít kia không có cảm khái ly biệt øì, cũng căn bản không biết lần này từ biệt, ý nghTa cái gì.

Sớm xúm lại ở bên cạnh tiểu cô nương Cổ Kim Chiếu, bừng bừng hứng thú bắt đầu lắc qua lắc lại bói toán tỉnh bàn.

Chỉ có tiểu cô nương vươn cổ nói: “Tô Dịch, đừng quên đeo cho tốt Bá Thiên lệnh bài, về sau ngươi không cần sợ cái gì nữa, bởi vì chữ “Chiếu”.

Hắc Cẩu từ nơi xa đi tới.

Tô Dịch thấy vậy, cũng không trì hoãn nữa, vươn người đứng dậy, cười chắp tay nói:

“Bang chủ, ta còn có việc, đi trước một bước!”

Tiểu cô nương ngẩn ngơ, bĩu môi nói:

“Ta còn chưa chơi đủ đâu! Chơi một ván nữa?”

Tô Dịch bật cười, nghĩ một chút, lấy ra bói toán tỉnh bàn, đưa cho tiểu cô nương, “Đây là một chút tâm ý của thuộc hạ, chơi rất vui, còn xin bang chủ vui lòng nhận cho!”

Tiểu cô nương tiếp nhận bói toán tinh bàn, mặt mày hớn hở, “Vẫn là ngươi hiểu chuyện nhất! Được, ta nhậnH”

Đám con nít khác hâm mộ đến chảy nước miếng. Nhóc mập kia ồn ào: “Tô Dịch, ngươi cũng cho chúng ta một ít đồ chơi chứ?”

Còn chưa chờ Tô Dịch mở miệng, tiểu cô nương đã nổi giận nói: “Lời vô sỉ như vậy cũng nói ra, ta xem ai dám lấy!"

Đám con nít nhất thời im tiếng.

Tô Dịch thì cười phất phất tay, sải bước mà đi.

Đám con nít kia không có cảm khái ly biệt øì, cũng căn bản không biết lần này từ biệt, ý nghTa cái gì.

Sớm xúm lại ở bên cạnh tiểu cô nương Cổ Kim Chiếu, bừng bừng hứng thú bắt đầu lắc qua lắc lại bói toán tỉnh bàn.

Chỉ có tiểu cô nương vươn cổ nói: “Tô Dịch, đừng quên đeo cho tốt Bá Thiên lệnh bài, về sau ngươi không cần sợ cái gì nữa, bởi vì có Cổ Kim Chiếu ta bảo kê ngươi!”

Tô Dịch sảng khoái đáp ứng.

Lúc này, Hắc Cầu đi lên đón, khó có thể tin nói: “Nghĩa phụ, ngài vừa rồi vẫn luôn chơi với những tiểu gia hỏa kia?”

Nó sớm quay về khách sạn, nhưng lại không tìm thấy Tô Dịch, cuối cùng mới tìm tới nơi này, chưa từng nghĩ, Tô Dịch lại ở chung một chỗ với một đám con nít.

Hơn nữa nghe được đoạn lời kia của tiểu cô nương, Hắc Cẩu cũng thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Tiểu nha đầu này, rất có khí phách nha!

Tô Dịch liếc Hắc Cấu một cái, “Có gì không thể?”

Nói xong, hắn từ từ cất bước, tâm tình không hiểu sao cảm thấy một loại bình tĩnh cùng vui sướng chưa bao giờ có. có Cổ Kim Chiếu ta bảo kê ngươi!”

Tô Dịch sảng khoái đáp ứng.

Lúc này, Hắc Cầu đi lên đón, khó có thể tin nói: “Nghĩa phụ, ngài vừa rồi vẫn luôn chơi với những tiểu gia hỏa kia?”

Nó sớm quay về khách sạn, nhưng lại không tìm thấy Tô Dịch, cuối cùng mới tìm tới nơi này, chưa từng nghĩ, Tô Dịch lại ở chung một chỗ với một đám con nít.

Hơn nữa nghe được đoạn lời kia của tiểu cô nương, Hắc Cẩu cũng thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Tiểu nha đầu này, rất có khí phách nha!

Tô Dịch liếc Hắc Cấu một cái, “Có gì không thể?”

Nói xong, hắn từ từ cất bước, tâm tình không hiểu sao cảm thấy một loại bình tĩnh cùng vui sướng chưa bao giờ có.
Bình Luận (0)
Comment