Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1263

Sở Mộ không chú e ngại tiếp đón hai mắt của Yến Quyền, nhìn chừng ba hô hấp.

- Tuy rằng là đệ tử mới, nhưng so với một ít đệ tử cũ còn có năng lực hơn, không tồi.

Yến Quyền chắp hai tay ra sau lưng, khóe miệng mỉm cười. Dùng ngữ khí giống như là trưởng bối nói với vãn bối, nói:

- Bất quá, người mới nên có giác ngộ của người mới. Vô luận thế nào, đối với đám đệ tử mới như các ngươi mà nói. Những đệ tử cũ như chúng ta đều là sư huynh của các ngươi. Tôn trọng và hiếu kính sư huynh, đó là chuyện phải làm.

Lúc này, đám đệ tử mới cũng cuồn cuộn kéo tới, tất cả mọi người dừng lại ở vị trí cách Sở Mộ hơn mười thước.

- Sư huynh chỉ điểm kiếm thuật cho ngươi. Ngươi phải biết mang ơn. Cho dù phải trả một cái giá lớn cũng là phải đạo.

Yến Quyền cũng không để ý tới đám đệ tử mới đang đi tới, hắn lại tiếp tục nói, có chút giống như chỉ điểm giang sơn:

- Coi như ngươi có bản lĩnh, mạnh hơn một đám sư huynh. Nhưng cũng không thể phạm thượng như vậy. Lại còn lộ liễu cướp giật tài vật của các sư huynh.

- Vậy ta phải giải quyết thế nào đây?

Sở Mộ nghe vậy không khỏi cười cười, lại hỏi ngược lại đối phương.

- Đem toàn bộ Chân Hoang đan hạ phẩm ngươi cướp đoạt từ trong tay các sư huynh nôn ra. Đồng thời xin lỗi các vị sư huynh, việc này sẽ dừng ở đây.

Yến Quyền nói. Đồng thời còn có mười mấy đệ tử cũ đồng thời bước ra. Đi tới trước mặt Sở Mộ, gắt gao, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Bọn họ chính là tên ria mép cùng với những đệ tử cũ khác bị Sở Mộ đánh bại, cướp lấy Chân Hoang đan hạ phẩm.

- Chân hoang đan quả thực ta có một ít. Bất quá đều là chỉ điểm kiếm thuật mà đoạt được. Cũng không phải là dùng sức mạnh đoạt lấy. Chư vị sư huynh nếu cần, chư vị có thể nói một tiếng. Như vậy sư đệ ta sẽ rộng rãi biếu tặng chư vị vài hạt.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói, nhưng lại khiến cho mười mấy đệ tử cũ kia hai mắt như phun hỏa. Thà chết chứ bọn họ cũng không có khả năng ăn nói khép nép, xin đan dược từ chỗ Sở Mộ.

- Xem ra, vị sư đệ này không cho ta mặt mũi rồi.

Yến Quyền cười nhạt một tiếng.

- Mặt mũi là do ta tự mình giành lấy.

Sở Mộ lạnh nhạt đáp lại.

- Nếu như sư đệ thực sự không cho ta mặt mũi, đã như vậy...

Yến Quyền giận dữ cười nói:

- Sư huynh ta tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thuật đã mười năm. Mỗi ngày khổ luyện, tiến triển ít. Thủy chung không thể đem Thiên Hoang Kiếm Thuật tu luyện đến viên mãn. Ta nghe nói sư đệ chỉ vừa mới tiếp xúc với Thiên Hoang Kiếm Thuật đã có thể liên tục thi triển ra chín mươi chín thức. Phần ngộ tính này khiến cho ta thán phục vạn phần. Hôm nay, sư huynh ta mặt dày, xin sư đệ chỉ điểm một... hai... Mong sư đệ chỉ giáo nhiều hơn.

- Nếu như Yến sư huynh thành tâm xin chỉ dạy, đương nhiên ta sẽ không giấu dốt.

Sở Mộ mỉm cười nói. Hắn thuận thế nói ra lời này làm cho sắc mặt Yến Quyền hơi đổi, âm thầm tức giận không thôi.

Thi triển ra toàn bộ chín mươi chín thức Thiên Hoang kiếm thuật. Chuyện này hắn cũng có thể làm được. Trên thực tế, chỉ cần là Kiếm giả có cơ sở đủ vững chắc là có thể làm được. Nhưng thi triển ra được so với chân chính nắm giữ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nếu như Yến Quyền nguyện ý, hắn cũng có thể thi triển ra toàn bộ chín mươi chín thứ của Thiên Hoang Kiếm Thuật. Nhưng mà bộ phận kia lại chỉ giống như cái thùng rỗng, không có uy lực gì đáng kể.

Lúc hắn vừa mới nghe nói Sở Mộ có thể thi triển ra chín mươi chín thức Thiên Hoang Kiếm Thuật. Đầu tiên là kinh hãi, sau đó hắn cũng bình tĩnh lại. Cho dù có thi triển ra được, bất quá cũng chỉ là cái thùng rỗng mà thôi. Làm được như vậy chỉ có thể nói kiếm thuật cơ sở của Sở Mộ này vô cùng vững chắc.

Hừ lạnh một tiếng, Yến Quyền thả người nhảy lên. Thân thể giống như phi ưng bay lên trên trời cao, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đấu kiếm trên đài, đứng trên cao nhìn xuống Sở Mộ.

Cước bộ Sở Mộ khẽ động, Phi Hồng Huyễn Không Bộ được thi triển, thân thể như bay bổng lên trên không trung. Chợt lóe một cái, thân ảnh dường như còn ở tại chỗ. Thế nhưng trên đấu kiếm đài, lại xuất hiện một Sở Mộ khác.

- Sư đệ, rút kiếm đi. Tới đây chỉ điểm kiếm thuật cho sư huynh ta một chút.

Yến Quyền nói, trong thanh âm mang theo một chút châm chọc.

- Chờ một chút, Yến sư huynh, kiếm thuật của sư đệ ta so với sư huynh còn thấp hơn. Hẳn phải để ta tiếp nhận chỉ điểm của vị sư đệ này trước chứ?

Một đạo thân ảnh chợt lóe lên. Trên đấu kiếm trên đài lại xuất hiện thêm một người, đứng ở bên cạnh người Yến Quyền.

- Lý sư đệ, sư đệ nên cẩn thận. Vị Sở sư đệ này là thiên tài có thể thi triển ra chín mươi chín thức trong Thiên Hoang Kiếm Thuật.

Yến Quyền lui về phía sau, nhảy xuống đấu kiếm đài, đồng thời còn nói một câu, trong thanh âm sắc bén còn có chút châm chọc.

- Sở sư đệ, Lý mỗ bất tài, khổ luyện chín năm, mới có thể tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thuật tới thức thứ sáu mười lăm. Mong Sở sư đệ chỉ điểm một... hai....

Kiếm giả họ Lý kia chắp tay, trong thanh âm không có một chút ý tứ thỉnh cầu và cung kính khi xin chỉ điểm nào. Trái lại, còn có chút châm chọc.

- Muốn ta chỉ điểm? Có thể. Nhưng mà cũng nên chuẩn bị Chân hoang đan cho tốt.

Sở Mộ nói.

- Yên tâm, chỉ cần Sở sư đệ có thể chỉ điểm cho ta. Mười viên Chân hoang đan hạ phẩm kia, ta nhất định sẽ dùng hai tay dâng lên cho sư đệ.

Kiếm giả họ Lý nói.

- Trước mắt bao nhiêu người, có lẽ ngươi cũng không dám quỵt nợ ta.

Sở Mộ nói.

- Ha ha ha ha...

Nhất thời, một trận cười lớn vang lên. Chỉ thấy những người bên cạnh Yến Quyền ôm bụng cười lớn, khóe mắt cũng chảy ra nước mắt:

- Không được, ta thật sự chịu không nổi nữa. Tên đệ tử mới này thực sự quá biết đùa. Lý sư đệ và Yến sư huynh bất quá chỉ đang chơi đùa với hắn. Không ngờ hắn lại nghe không hiểu. Hắn thực sự cho rằng Yến sư huynh và Lý sư đệ cần hắn chỉ điểm hay sao? Cười chết ta rồi.

Yến Quyền cũng nở nụ cười. Đám đệ tử cũ bên cạnh hắn thì càng ồn ào cười lớn. Các đệ tử cũ thì vẻ mặt tràn ngập giận dữ.

Vẻ mặt Sở Mộ không đổi, lạnh nhạt, tay rút Thiên Hoang kiếm chính thức ra.

Đệ tử Thiên Hoang Địa Cung đều có Thiên Hoang kiếm của riêng minh. Không rút khỏi vỏ, lực sát thương không mạnh, thường dùng khi luận bàn. Chỉ là khi chiến đấu sinh tử chân chính, đương nhiên phải rút kiếm mình ra rồi.

Hiện tại là luận bàn.
Bình Luận (0)
Comment