Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1264

Cầm kiếm, Sở Mộ bày ra tư thế khởi đầu của Thiên Hoang kiếm thuật, khí tức nội liễm, giống như bản thân hắn đã hóa thành một pho tượng vậy.

- Có chút bản lĩnh.

Kiếm giả họ Lý nói, tay rút kiếm, đồng thời chân trái bước ra phía trước, giống như trượt băng đi lên. Một kiếm bắn ra, xẹt qua không khí, kiếm quang mờ mịt không thôi. Một kiếm này trực tiếp dung nhập thức thứ nhất và thức thứ hai của Thiên Hoang kiếm thuật, uy lực tăng lên nhiều.

Đệ tử Thiên Hoang Địa Cung tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thuật, khi đạt tới trình độ nhất định thì trên cơ sở vốn có, có thể làm ra một chút biến hóa.

Như lúc này vậy, lấy thức thứ nhất và thức thứ hai nhau dung hợp vào một kiếm chỉ là phương thức cơ bản nhất. Ngoài ra, còn có thể dung nhập nhiều kiếm thức vào hơn. Thậm chí còn có thể đem một ít kiếm thức lấy ra, tạo thành liên hoàn kích hoàn mỹ.

Một kiếm bắn ra, mũi kiếm xẹt qua không trung tạo thành đường vòng cung. Đâm thẳng về phía Sở Mộ, hai thức hợp nhất, ẩn chứa rất nhiều biến hóa, một kiếm này càng thêm hung hiểm.

Này một kiếm, vừa vận dụng lực lượng sơ bộ Nhập Cảnh, nhanh vô cùng. Trong chớp mắt, đã đâm về phía cổ của Sở Mộ.

Nếu như bị đâm trúng, không chỉ có cổ bị đâm thủng, mà còn tạo thành một miệng vết thương rất lớn.

Vỏ Thiên Hoang kiếm, dưới tình huống lực lượng sơ bộ Nhập Cảnh bạo cũng có thể giết người.

Kiếm của hắn nhanh, nhưng phản ứng của Sở Mộ còn nhanh hơn, giống như có thể dự đoán một kiếm này của hắn. Chân hơi di chuyển là có thể tránh được một cách đơn giản.

Một kiếm thất bại, cỗ tay khẽ đảo, kiếm tiếp theo thuận thế xuất ra, thức thứ ba và thức thứ tư lại dung hợp. Đâm về phía cổ tay đang cầm kiếm của Sở Mộ.

Lại bị Sở Mộ tránh đi được, một kiếm dung hợp thức thứ năm và thứ sáu lại bổ tới.

Sở Mộ cầm kiếm, không có phản kích. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy dung hợp các thứ trong Thiên Hoang Kiếm Thuật vào với nhau. Cho nên hắn muốn biết nhiều hơn một chút.

Nhưng Kiếm giả họ Lý này chỉ biết ba chiêu này. Vì vậy, Sở Mộ chọn sơ hở của đối phương, tay xuất ra một kiếm. Dưới Chấn Sơn Kính, trực tiếp đánh bay đối phương.

- Đa tạ, mười hạt Chân Hoang đan...

Sở Mộ thu kiếm lại rồi đứng đó. Không nhanh không chậm nói một câu.

Kiếm giả họ Lý nửa quỳ trên mặt đất, chỉ cảm thấy bụng đau đớn, nếu không có nội giáp bảo hộ. Có lẽ hắn đã sớm bị thương, phun ra máu. Hắn một tay ôm bụng, hung dữ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, nghiến răng nghiến lợi.

- Nguyện đánh cuộc thì nguyện chịu thua.

- Giao ra Chân Hoang đan.

Các đệ tử mới cảm thấy hãnh diện, lần nữa quát, vô cùng náo nhiệt.

Kiếm giả họ Lý khẽ cắn môi, từ trong oản luân không gian lấy ra một bình ngọc. Bên trong có mười hạt Chân Hoang đan hạ phẩm, ném về phía Sở Mộ.

Đệ tử ngoại cung mỗi một năm chỉ có mười hạt Chân hoang đan hạ phẩm miễn phí mà thôi. Bản thân mình tu luyện cũng không đủ. Bất quá đệ tử có thực lực trong ngoại cung có thể đi ra ngoài Thiên Hoang thần sơn lịch lãm rèn luyện, chém giết Hoang thú tìm kiếm linh dược... Hoặc là hoàn thành nhiệm vụ của Thiên Hoang địa cung, dùng thứ này đổi lấy Thiên Hoang điểm. Như vậy có thể đổi thêm một lượng Chân Hoang đan nữa.

Mười hạt Chân Hoang đan hạ phẩm đối với hắn mà nói không đáng vào đâu. Chủ yếu là bị Sở Mộ đánh bại, bị lăng nhục trước mặt mọi người. Trong lòng hắn đang nhỏ máu.

Yến Quyền và Kiếm giả trước đó cất tiếng cười to kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, khó mà tin được Sở Mộ lại dễ dàng đánh bại Lý sư đệ của hắn.

- Tốt, vị sư đệ này quả nhiên lợi hại. Vậy thì xin chỉ điểm cho ta một chút đi.

Kiếm giả bên cạnh Yến Quyền phi thân nhảy lên, xuất hiện trước mặt Sở Mộ. Dứt lời, tay đã rút kiếm ra, một kiếm đâm thẳng về phía Sở Mộ.

Mũi kiếm điên cuồng rung động, làm cho người ta không có cách nào nắm bắt mũi kiếm sẽ đâm vào đâu.

Một kiếm này so với Kiếm giả họ Lý trước đó còn cao minh hơn. Nhưng ở trong mắt Sở Mộ, quỹ tích run rẩy của mũi kiếm quá rõ ràng.

Hắn đâm ra một kiếm đơn giản, không hề có chỗ thần kỳ nào. Đối phương lại phát hiện ra một kiếm của hắn không có cách nào tiếp tục được nữa. Bằng không hắn sẽ vô cùng khó chịu, không thể không biến chiêu. Thi triển ra kiếm thức uy lực mạnh hơn, càng thêm hung hiểm hơn.

Yến Quyền chăm chú nhìn vào mỗi một kiếm của Sở Mộ.

Các đệ tử mới cũng nhìn chằm chằm vào, nghiễm nhiên coi Sở Mộ trở thành dê đầu đàn, cùng vinh cùng nhục.

- Chém, chém, chém.

Từng tiếng hét to vang vọng. Từng kiếm chém ra, kiếm quang phá không mà tới, bá đạo tuyệt luân. Một kiếm mang theo uy lực của tầng trung Nhập cảnh toàn bộ bộc phát, trong không khí vang lên tiếng rít, giống như bài sơn hải đảo, khí thế bàng bạc.

- Nguy hiểm.

Tuy rằng các đệ tử mới nhìn không hiểu, nhưng mà cũng biết được một kiếm này một khi bộc phát, uy lực tuyệt luân.

- Kiếm này, chẳng lẽ sẽ thua sao?

Đám đệ tử cũ âm thầm suy nghĩ.

Hai mắt Yến Quyền tràn ngập tinh mang lập lòe, thực lực người này không kém, coi như hắn gặp phải kiếm này cũng phải chăm chú đối đãi.

Một kiếm ẩn chứa kiếm ý và áo nghĩa, lại thêm lực lượng khống chế ở tầng trung Nhập cảnh. Thức thứ sáu mươi sáu của Thiên Hoang kiếm thuật, một khi bạo phát, uy lực mạnh mẽ kinh người.

Một kiếm này, Sở Mộ kết luận, đệ tử Thiên Phong kiếm cung ngang cấp với người này tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn. Bởi vì Thiên Hoang kiếm thuật đem uy lực của tầng trung Nhập cảnh phát huy ra vô cùng tinh tế.

Sở Mộ cũng cảm nhận được một tia áp lực.

Nếu như một kiếm này là cực hạn Nhập cảnh mà nói, Sở Mộ khó có thể ứng phó.

Tập trung tinh thần cao độ, quỹ tích của kiếm hiển hiện rõ ràng trước mắt. Thân thể Sở Mộ bay lên, thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ, bước chân đạp không, đón gió, phảng phất như chim én bay lên. Thân thể tạo thành một đường vòng cung hoàn mỹ, làm cho một kiếm của đối phương thất bại. Sau đó xuất hiện sau lưng đối phương, Thien Hoang kiếm vung lên, chém về phía lưng người này.

Chỉ là lực lượng sơ bộ Nhập cảnh, kiếm khí và Chấn Sơn kính dung nhập vào bên trong. Thức thứ ba mươi ba của Thiên Hoang kiếm thuật bộc phát.

Phanh một tiếng, kiếm của đối phương đánh vào không trung. Bản thân thì lại mang theo lực lượng xông về phía trước. Lưng lại bị Sở Mộ bổ trúng một kiếm. Cả người lập tức lao về phía trước, đổ ập xuống mặt đất. Cả người trượt dài trên đấu kiếm đài, đầu thò ra ngoài đấu kiếm đài, gioonsgn hư là một con cóc bị đập bẹp dí trên mặt đất, vô cùng chật vật.

Thân thể nhẹ nhàng đáp xuống đất, lại nhận được một tràng vỗ tay ủng hộ.
Bình Luận (0)
Comment