Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1474

Trong chớp mắt Sở Mộ đã có ba vạn khối nguyên tinh thượng phẩm.

Phải biết rằng nguyên tinh thượng phẩm của hắn, tuyệt đại đa số là tìm được trên Huyết Sắc Hoang Nguyên. Đạt được không gian giới chỉ của Phần Huyết Kiếm Vương, tổng cộng có hơn ba vạn khối, phân cho Tần Sơn Hà một bộ phận, về sau chém giết cường địch, ít khi thu hoạch nguyên tinh thượng phẩm. Tính cả nguyên tinh trung phẩm và nguyên tinh hạ phẩm, hắn chỉ có hơn hai vạn nguyên tinh thượng phẩm mà thôi.

Không ngờ chỉ mới vài ngày hắn đã kiếm được bốn vạn khối nguyên tinh thượng phẩm.

Lôi chủ số một chiến thắng xuống đài nghỉ ngơi, trận chiến vừa rồi hắn tiêu hao không ít thể lực, lôi chủ số hai lên đài.

Lôi chủ số hai là Lý Kỷ Văn, bộ dáng hưng phấn bừng bừng.

- Ai dám đấu với ta!

Lý Kỷ Văn nhìn chung quanh một vòng, lãnh đạm lên tiếng, hắn vô cùng tin tưởng vào kiếm thuật của mình.

- Ta tới!

Lập tức có người lên đài.

- Tiếp kiếm.

Lý Kỷ Văn lãnh đạm cất tiếng, kiếm ra khỏi vỏ hóa thành cuồng phong mưa rào, đối thủ của hắn cũng đạt được trăm thắng liên tiếp. Kiếm thuật không kém gì Lý Kỷ Văn nhưng chưa đủ nhìn, chừng nửa khắc đã bị Lý Kỷ Văn đánh bại.

- Kiếm thuật không tệ!

Sở Mộ nói thầm.

Trận đấu tiếp tục tiến hành, thân thể kiếm giả Thần Ngưng Cảnh cường đại hơn người bình thường quá nhiều, khôi phục thể lực tiêu hoa nhanh hơn rất nhiều, trên cơ bản chỉ cần không tiêu hao hết thể lực, chỉ một phút ngắn ngủi đã khôi phục toàn bộ.

Đến phiên lôi chủ số một, lúc này lôi chủ số một bị đánh bại, hắn bị thay thế, trận đấu càng kịch liệt.

Sau khi tiến hành chừng mười lần đấu đã đổi bốn lôi chủ số một, lôi chủ số hai vẫn là Lý Kỷ Văn, hắn không ngừng đánh bại đối thủ, tạo nghệ kiếm thuật thâm hậu làm cho người ta lau mắt mà nhìn, Thiên Xảo cũng có tâm tư mời chào.

- Trận này sẽ do ta hoạtđoộng.

Đột nhiên Hạ Hầu Sơn đứng dậy, hắn bước lên đấu kiếm thai khiêu chiến Lý Kỷ Văn.

Nhìn thấy Hạ Hầu Sơn, Lý Kỷ Văn cũng cả kinh, lập tức trấn định lại, Hạ Hầu Sơn rèn luyện kiếm ý áo nghĩa đến tám chuyển cực hạn, hắn đúng là thiên tài hiếm thấy, luận thực lực hơn xa mình, hiện tại đang so đấu kiếm thuật thuần túy, hoàn toàn không có gì phải sợ

- Xuất kiếm đi!

Hạ Hầu Sơn tự tin.

- Tiếp kiếm.

Lý Kỷ Văn nhìn thẳng Hạ Hầu Sơn, hắn rút kiếm như sấm sét.

Hạ Hầu Sơn sừng sững bất động, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào kiếm quang sáng ngời, thân ảnh của hắn bị kiếm quang bao phủ.

Đột nhiên nội tâm Lý Kỷ Văn rung động, hắn có cảm giác không đâm trúng, dường như trước mặt xuất hiện ảo giác, ngay sau đó là cảm giác nặng nề đè ép thân thể của hắn, hắn chỉ có thể miễn cưỡng ngạnh kháng, bị Hạ Hầu Sơn dùng một kiếm đánh bay ra xa.

Hạ Hầu Sơn vừa sải bước đi tới, lực lượng cường đại bộc phát, tốc độ tăng mạnh như Thái Cổ hung thú công kích, xuất hiện trước mặt Lý Kỷ Văn sau đó giơ kiếm nghiền áp.

Hình thể Hạ Hầu Sơn cao lớn và cường tráng, lực lượng thập phần cường hoành, cho dù tốc độ không phải rất nhanh nhưng mọi cử động sẽ ảnh hưởng không khí chung quanh hình thành áp bách.

Mất đi tiên cơ, Lý Kỷ Văn chỉ có thể ngăn được mười kiếm của Hạ Hầu Sơn sau đó bị đánh bại.

Lúc đi xuống đài, Hạ Hầu Sơn cố ý nhìn về phía Sở Mộ, hắn cau mày như khiêu khích.

Lôi chủ số một thượng đài, Long Tôn đứng lên, hắn nhìn sang Sở Mộ một cái.

- Ta thử xem!

Lúc lên đấu kiếm thai, lôi chủ số một lui ra sau hai bước, khí thế yếu đi rất nhiều, Long Tôn cười vui vẻ, khí diễm mười phần, khí thế ngập trời, hình thể của hắn không bằng Hạ Hầu Sơn nhưng cho người ta cảm giác sức bật cực mạnh, mỗi khối cơ bắp ẩn chứa lực lượng tuyệt cường.

Bất kể Hạ Hầu Sơn hay Long Tôn, thân thể bọn họ khác với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh khác, hoặc là huyết mạch, hoặc là tu luêện thể thuật cao siêu nào đó.

Long Tôn xuất kiếm mang theo lực lượng đáng sợ, cho dù thân thể không cường tráng nhưng hắn như ngọn núi lửa phun trào, chỉ một kiếm đã đánh bại đối phương, trở thành lôi chủ số một.

Kỳ thật đối phương tĩnh tâm còn có thể đấu với Long Tôn một hai, đáng tiếc Long Tôn vừa lên đài bộc phát khí thế mạnh mẽ, bản thân lại là thiên tài rèn luyện kiếm ý áo nghĩa đến tám chuyển cực hạn, đối phương đối mặt hắn cũng yếu, khí thế chưa đủ, cho nên không thể phát huy ưu thế kiếm thuật nên mất đi tiên cơ, bị đánh bại trong một kiếm cũng không kỳ quái.

Long Tôn xuống đài, ánh mắt không ngừng khiêu khích Sở Mộ.

- Hắc hắc, đến phiên ta.

Hạ Hầu Sơn đi lên đấu kiếm thai, hắn đấu với Long Tôn nhiều lần, cơ bản đều là ngang tay, bình thường nhìn đối phương không vừa mắt, nhưng hôm nay bọn họ đều nhìn người khác không vừa mắt, đó là Sở Mộ.

- Sở Mộ, ngươi có thể đặt song song với chúng ta, còn đạt được trăm thắng liên tiếp, kiếm thuật không tồi, lên đây đi.

Hạ Hầu Sơn cầm kiếm chưa ra khỏi vỏ chỉ vào Sở Mộ, đây là phương thức khiêu khích thô lỗ nhất, hơn nữa lời nói còn mang theo ý nghĩa khiêu chiến rõ ràng.

Sở Mộ là người nóng tính, khiêu khích rõ ràng như vậy làm hắn tức giận, ánh mắt bắn ra hào quang ác liệt.

Hắn đứng lên đi lên đấu kiếm thai, ánh mắt tất cả mọi người hoặc tận lực hoặc lơ đãng tập trung lên người Sở Mộ, dường như Sở Mộ biến thành trung tâm của nơi này.

Một loại khí thế đặc biệt không thể hình dung sinh ra trên người Sở Mộ, vô thanh vô tức bao trùm tám phương, khí độ cao thủ rõ ràng, đối mặt Hạ Hầu Sơn nhiều lần khiêu khích cho nên Sở Mộ không có ý định nín nhịn, hắn muốn Hạ Hầu Sơn hiểu kết cục khiêu khích hắn là gì.

Hắn nhảy lên đấu kiếm thai.

- Rút kiếm đi, ta muốn xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.

Sở Mộ biểu hiện càng xuất sắc, Hạ Hầu Sơn càng khó chịu, không vì sao cả, hắn chỉ biết mình khó chịu mà thôi.

- Tiếp kiếm.

Hạ Hầu Sơn như thế, Sở Mộ cũng không khách khí, vừa dứt lời, thân thể Sở Mộ dường như thoát ly mặt đất, hắn như chím yến bay lên cao, tay phải cầm chuôi kiếm sau đó rút ra khỏi vỏ, hắn chém ra một kiếm hoàn mỹ bao phủ Hạ Hầu Sơn.

Người trong nghề vừa ra tay đã biết có hay không.

Nhìn thấy Sở Mộ xuất kiếm, cảm giác thông thuận lưu loát như hành vân lưu thủy, ra tay không dấu hiệu báo trước như thiên mã hành không, Hạ Hầu Sơn cả kinh, Long Tôn và Khương Thải Điệp ngạc nhiên.

Hiển nhiên kiếm thuật của Sở Mộ nằm ngoài dự liệu của bọn họ.

Hạ Hầu Sơn không dám khinh thường, vội vàng lui về phía sau, đồng thời rút kiếm, kiếm quang như sấm sét đánh thẳng về phía Sở Mộ.

Kiếm quang va chạm sau đó nghiền nát hóa thành vô số sương khói văng ra chung quanh, bá bá bá, Sở Mộ lăng không chém ba kiếm, phân biệt công kích ba phương vị làm Hạ Hầu Sơn không kịp trở tay.
Bình Luận (0)
Comment